Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1973

Chớp mắt một cái đã tới tháng 9 năm 2007.

Liễu Tuấn làm bí thư tỉnh ủy tỉnh A cũng sắp được một năm rồi, trong mười tháng qua, tỉnh A có biến đổi lớn, là sự biến đổi có thể nhìn thấy được.

Trước tiên là việc kiến thiết đội ngũ cán bộ, tỉnh A cơ bản đã hoàn toàn quán triệt thực thi chế độ khảo sát cán bộ, kể cả với cán bộ đã rời chức vụ. Trước sau có tới mười mấy cán bộ cấp sở cấp xử bị tra ra vấn đều sau khi đã rời chức, bị sử phạt ở các mức độ khác nhau. Công tác phòng đốc sát cực kỳ đắc lực, tác phong công tác của cán bộ toàn tỉnh được chuyển biến, liên tục được quần chúng khen ngợi.

Về kết thiến kinh tế, tỉnh A cũng thu được bước tiến dài, cùng với tập đoàn Giang Hoài được thành lập đi vào hoạt động chính quy, tài chính tỉnh và mấy thành phố phía bắc tăng lên rõ rệt, mức độ đầu tư vào các hạng mục khác mang lại hiệu quả khá rõ. Nhất là việc đầu tư cho tam nông, thu nhập nông dân toàn tỉnh tăng lên với mức độ khác nhau. Quần thể thu nhập thấp ở thành phố cũng được quan tâm và trợ giúp nhiều hơn.

Chính sách bình ổn giá nhà đất toàn tỉnh hiệu quả rõ rệt, quần chúng trên mạng khen ngợi không ngớt. Nhiều cư dân mạng nói tới Liễu Tuấn đều gọi là Thanh Thiên thay thế, có người lèo lái như thế, là phúc của mấy chục triệu người dân.

Những vẫn đề này các đại lão cao tầng đương nhiên là quan tâm, nhưng bọn họ còn quan tâm tới vẫn đề khác hơn, ví như đoàn kết ban bệ. Ở phương diện này Liễu Tuấn làm còn xuất sắc hơn nữa, ban bệ tỉnh A đoàn kết nhất, sức chiến đầu nhất trong lịch sử tỉnh. Sự đoàn kết này không phải mọi người gặp nhau đều cười hỉ hả, mà trên công tác dù chia rẽ vẫn tồn tại, thậm chí trên thường ủy vẫn thường phát sinh tranh luận ở vấn đề cụ thế. Loại tranh luận này Liễu Tuấn cho phép, thậm chí đề xướng, y cho rằng trong ban phải có ý kiến bất đồng, mới khiến các quyết sách ít phạm sai lầm hơn.

Mỗi người không thể mãi mãi chính xác, chỉ cần là con người có lúc phạm sai lầm.

Nhưng tranh luận thì cuối cùng khi đã thống nhất đưa ra quyết định, mọi người đều đồng tâm hiệp lực, làm tốt công tác.

- Liễu Tuấn, một số cách làm của con ở tinh A, ba thấy không tệ, có thể tiếp tục duy trì.

Nghiêm Ngọc Thành chậm rãi nói.

Liễu Tuấn đang ngồi đối diện với ông.

Lần này tới thủ đô là để tham dự hội nghị TW sắp diễn ra, đây là hội nghị TW cuối cùng trước khi tổ chức đại hội đảng toàn quốc, cơ bản có thể xem như đại hội đảng dự bị, sau hội nghị này sẽ xuất hiện ban lãnh đạo TW mới. Mà gần đây có loại tin đồn, Liễu Tuấn rất có khả năng trúng tuyển thành ủy viên dự khuyết cục chính trị.

Liễu Tuấn nói:
- Con nghĩ ý kiến dân chủ trong đảng là điều cần thiết, đó là mắt xích quan trọng trong việc chuyển biến tác phong, có thể đem thí điểm trước.

Nghiêm Ngọc Thành khẽ gật đầu.

Biểu hiện của Liễu Tuấn sau khi lên làm bí thư tỉnh ủy còn tốt hơn dự kiến của họ, phải nói đưa Liễu Tuấn lên vị trí trọng yếu như thế, trong lòng các đại lão hệ phải còn có chút nghi ngờ. Nguyên nhân vẫn là do tuổi tác của y. Trong mắt các đại lão, chấp chính một tỉnh phải là người trầm ổn chững chạc, không được xốc nổi. Năng lực Liễu Tuấn rất cao, điều này mọi người đều công nhận, nhưng y có thể làm được bí thư tỉnh ủy hay không, có thể đoàn kết các đồng chí trong ban hay không thì còn phải đợi khảo nghiệm.

Một vị tướng quân dũng mãnh không có nghĩa là một thống soái hợp cách.

Nếu Liễu Tuấn chỉ là cán bộ cấp chính bộ thông thường thì cũng được, thực sự làm không tốt thì có thể điều chỉnh vị trí của y, nhưng y là "người nối nghiệp", cả hệ phái đều gửi gắm hi vọng lớn vào y. Không những hi vọng y có thể lãnh đạo hệ phát đi tới vinh quang, còn hi vọng y lãnh đạo tốt cả đảng và quốc gia.

Liễu Tuấn phải chứng minh với "các cụ già" mình có năng lực này, hoặc ít nhất là có tiềm năng này.

Nếu không hệ phải sẽ phải đối diện với một cục diện vô cùng ngặt nghèo.

Bồi dưỡng lên được một người nối nghiệp chẳng phải là chuyện dễ dàng , mà hiện giờ trong nội bộ hệ phái, Liễu Tuấn đã được mọi người thừa nhận. Nếu sự thực chứng minh y chỉ là một "đại tướng" mà không phải là một "thống soái". Hệ phái sẽ bị ép phải điều chỉnh sách lược bồi dưỡng một người khác thay thế, như vậy thời gian sẽ rất eo hẹp, nguồn lực cũng không đầy đủ.

Giờ thì mọi người xem như đã yên tâm rồi.

Trong một năm Liễu Tuấn lãnh đạo tỉnh A, gần như không nhìn thấy dấu vết đấu tranh, cũng không nhìn thấy cái gọi là dùng "thủ đoạn chính trị " khuất phục thành viên trong ban, mà tất cả tự động tự giác đoàn kết xung quanh y làm tốt công tác.

Đại xảo vô công.

*** Ý nói tới cảnh giới tối cao giống phản bác quy chân, hay nôm na kiểu như một thanh thần kiếm không cần có mũi nhọn...

Đó là lời đánh giá của Biện lão và Nghiêm Ngọc Thành với Liễu Tuấn.

Biện lão hiện nay là nguyên lão có uy vọng cao nhất trong hệ phái, thậm chí cả Lý chủ tịch cũng từng là cấp dưới của ông, được ông nhận ra tài năng và đề bạt lên. Có thể thấy thuật nhìn người của Biện lão ra sao.

Biện lão đánh giá Liễu Tuấn cao như thế làm danh vọng của Liễu Tuấn trong nội bộ hệ phái lại tăng lên một bậc, sức nặng trong lòng Lý chủ tịch lại thêm một phần.

Nghiêm Ngọc Thành sắp nghỉ hưu, trước khi lui về nghe được một câu như thế từ miệng Biện lão là đủ an ủi rồi.

Vì Nghiêm Ngọc Thành nỗ lực không ngừng, hệ phải mới đoàn kết tiến liên như hiện nay, mới có lãnh đạo cao cấp thế hệ mới vươn mình lên như Liễu Tuấn. Lời đánh giá của Biện lão với Liễu Tuấn là lời khẳng định với Nghiêm Ngọc Thành.

Có thể thấy cho dù Nghiêm Ngọc Thành nghỉ hưu rồi, trong mười năm nữa ảnh hưởng của ông vẫn rất cao, đại sự trong hệ phái vẫn phải do ông an bài thống nhất .

- Chỗ ba có một danh sách, con xem đi.
Nghiêm Ngọc Thành nói rồi lấy từ trong túi ra một tờ giấy đưa cho Liễu Tuấn, danh sách này ông mang theo trong người, có thể thấy tầm quan trọng của nó.

Danh sách chia làm ba phần, viết chi chít rất nhiều cái tên, Liễu Tuấn biết đó là những nhân tuyển mà hệ phái sắp tiến cử lên làm ủy viên dự khuyết TW và ủy viên dự khuyết cục chính trị. Liễu Tuấn quen thuộc với mỗi một cái tên trên đó. Nhiều năm qua y tìm hiểu mỗi một nhân vật trọng yếu trong hệ phái, một phần trong đó y mới chỉ nghe tên chưa bao giờ gặp mặt.

Từ bản danh sách này có thể nhìn ra hệ phái rất thực tế, số lượng ủy viên dự khuyết TW và ủy viên dự khuyết cục chính trị trên danh sách tương đương nhau. Đoán chừng các hệ phái khác số lượng ủy viên dự khuyết của cục chính trị sẽ nhiều hơn.

Điều này có liên quan tới căn cơ của Nghiêm Liễu hệ, do quất khởi quá nhanh cho nên thiếu sót căn cơ sâu dầy so với các hệ phái khác, số lượng cán bộ cao cấp được bồi dưỡng lên chưa có nhiều.

Cho nên trong hội nghị TW lần này mới sử dụng sách lượng như thế.

Những thành viên dự khuyết cục chính trị này là lực lượng đích hệ thực sự của hệ phái trong tương lai năm năm sau. Phần thư ba là những ngôi sao mới nổi thời gian qua.

Bản danh sách này cấp cho Liễu Tuấn một ấn tượng sâu sắc khác là những cán bộ liệt kê trên đó tổng thể mà nói đều khá trẻ trung. Trong bộ phận thứ hai tuổi chủ yếu nằm trong tầm 50, trên 40 cũng không thiếu.

Bản danh sách này được viết bằng tay, do chính Nghiêm Ngọc Thành viết, trong đó có dấu vết sửa đổi. Liễu Tuấn cho dù không phải là người đầu tiên được đọc danh sách này thì ít nhất số người được đọc trước y không nhiều lắm.

Giang Hữu Tín, Nghiêm Minh, Tiêu Chí Hùng, Thương Hiếu Trung, Vương Đạo Điền, Tạ Ý Tường, Lưu Quang Hưng, Lý Huệ, Sài Thiệu cơ đều có tên.

Từ đó có thể thấy Nghiêm Ngọc Thành lúc nào cũng rất sáng suốt.

Xét từ tuổi tác và kinh nghiệm của những cán bộ này, năm năm sau bọn họ vẫn vào tuổi sung mãn, là thời kỳ hoàng kim của cuộc đời chính trị. Nếu như không có gì bất ngờ hoặc không phạm sai lầm nghiêm trọng nào, dựa theo năng lực độ tuổi của họ, cho dù không tiến thêm được một bước, nhưng tiếp tục đứng đầu địa phương hoặc nắm giữ bộ lớn đều là hoàn toàn có khả năng.

Nói cách khác sinh mạng chính trị của những người này ít nhất còn từ mười tới 15 năm.

Năm năm sau đổi khoa một lần nữa, những người trong bộ phận thứ ba cũng sẽ có số lượng tương đối chen chân vào hàng ngũ ủy viên TW.

Thêm vào lực lượng hiện có kia, hệ phái sẽ hùng mạnh chưa từng có, căn cơ hoàn toàn chắc chắn. Tới khi ấy Nghiêm Ngọc Thành nghỉ hưu sẽ có lớp trẻ tiếp nối.

Điều này thể hiện đường lối vững vàng chắc chắn trước sau như một của Nghiêm Ngọc Thành.

Bộ phận thứ nhất của bản danh sách ít nhất chỉ có vài người, Liễu Tuấn biết đó là những thành viên chuẩn bị được tiến vào hội nghị hạch tâm của khóa này. Nhưng làm y cả kinh là tên của y xếp ở cuối cùng.

Sau tên của y có một chấm đen không rõ lắm, có thể coi là một dấu hiệu "lưu ý", hẳn là do tự Nghiêm Ngọc Thành chấm vào.

Chẳng lẽ tin đồn là thật? Trong hội nghị lần này y sẽ được tiến cử làm ủy viên dự khuyết cục chính trị?

- Ba.
Liễu Tuấn ngẩng đầu lên nghi hoặc nhìn Nghiêm Ngọc Thành.

- Là do Biện lão đề nghị cho đấy, Biện lão cho rằng con nên rèn luyện ở nhiều phương diện hơn. Con ở tỉnh A quá lâu rồi, phải suy nghĩ thoát ra ngoài, thay đổi một hoản cảnh mới. Điều này mới có lợi cho việc bồi dưỡng năng lực toàn diện cho con.

Nghiêm Ngọc Thành chậm rãi nói.

Liễu Tuấn nhíu mày chìm vào trầm tư
Bình Luận (0)
Comment