Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 429.2

Liễu Tuấn ở trong phòng của một khách sạn ở khu Giang Đông, cùng Tiểu Thanh ôn nhu triền miên suốt ba ngày (ặc thằng này ngưu a ^^).

Nếu để cho Bạch bộ trưởng biết được vị đồng chí này "trốn việc" là để làm cái việc này, chỉ sợ sẽ lập tức nổi lên thư uy, xử lý tiểu ngoan đồng đến không còn mảnh xác nào đi! (đập chết ăn thịt luôn ^^)

"Tiểu Tuấn, hứng thú cũng đã được không sai biệt lắm đi?"

"Nữ đại ngạc" (nữ cá sấu lớn) truyền kỳ của giới tài chính Đông Nam Á co rúc ở bên trong lồng ngực tráng kiện của Liễu Tuấn, giống như một con mèo nhỏ vô cùng dịu dàng. Nếu nói là Liễu Thanh cùng con mèo nhỏ có khác biệt lớn nhất, không phải là con mèo nhỏ không có bộ ngực ngạo nhân cùng mông nở mềm, mà là vẻ mặt mệt mỏi của nàng. Toàn bộ thế giới tuyệt đối không có một con mèo nhỏ nào lại có vẻ mệt mỏi không chịu nổi giống như nàng bây giờ!

"Không sai biệt lắm!"

Liễu nha nội phun ra một vòng khói từ trong miệng, cười híp mắt nói.

"Đi thôi, chúng ta đi tới đại khách sạn Thu Thủy gặp Kim Phú Xương đi, người ta cũng chờ tới sốt ruột rồi!"

"Anh không đi!"

Tiểu Thanh lần đầu tiên kháng cự lại lệnh của Liễu Tuấn !

"Tại sao?"

"Em cảm thấy, bây giờ anh còn có thể cử động sao?"

Tiểu Thanh liếc hắn một cái, vẻ mặt có chút "oán hận", bỗng nhiên há miệng tới cắn hắn một cái.

"Em... Em cắn ở nơi này là .. . Quả thực chính là có ý định mưu sát..”

Liễu Tuấn không khỏi gãi gãi đầu, có chút xấu hổ!

Trong khoảng thời gian này, bị kìm nén hơi gay gắt một chút, không có nắm giữ được "mức độ"!

"Vậy cũng tốt, trước tiên anh nghỉ ngơi một chút, một mình em đi đi."

Liễu Tuấn ôm sát lấy Tiểu Thanh, dịu dàng hôn lên gương mặt của nàng một cái.

"Ừ.. . Đi sớm về sớm, ngày mai em sẽ trở về đó..”

"Biết rồi!"



"Tuấn thiếu gia làm sao còn chưa tới?"

Trong căn phòng xa hoa của đại khách sạn Thu Thủy, Kim Phú Xương có chút lo âu.

A Giai cười nói: "Anh cho rằng ba ngày nay, Tuấn thiếu gia đều nhàn rỗi sao? Lúc này, nói không chừng còn đang ngủ được đến cảm giác lớn đấy.”

Kim Phú Xương cũng không khỏi cười.

"Bọn họ là đôi tình nhân thanh niên, tách ra lâu như vậy, dây dưa triền miên một trận, vốn cũng là nên làm..”

A Giai liếc hắn một cái, cong miệng nói: "Đúng vậy a, thân thể kia của người ta, chính là cường tráng rồi!"

"Làm sao, ngay cả cô cũng nổi lên tâm tư đó sao?"

Kim Phú Xương trêu đùa.

"Tôi nổi lên tâm tư thì có ích lợi gì, người ta nhìn chướng mắt tôi. .”

A Giai lại cũng không phủ nhận.

Kim Phú Xương liền cố ý trơ bản mặt: "Cô có tin tối nay tôi cũng làm cho cô sợ không đứng lên được hay không!"

"Stop đê..!"

A Giai lại liếc hắn một cái nữa.

"Làm sao vậy, Kim chủ tịch cùng A Giai tiểu thư đang thảo luận chuyện riêng trên giường sao? Như vậy là tại hạ mạo muội rồi!"

Liễu Tuấn ha ha cười, xuất hiện ở cửa phòng.

Kim Phú Xương cùng A Giai vội vàng tiến lên nghênh đón.

"Tuắn thiếu gia, mấy tháng không thấy, càng thêm phong thần tuấn lãng a..”

Kim Phú Xương cười a a tiến lên cùng Liễu Tuấn bắt tay.

Liễu Tuấn cười nói: "Kim chủ tịch cũng là phong thái càng hơn quá khứ. A Giai tiểu thư lại càng ngày càng trẻ tuổi xinh đẹp."

A Giai mặt phiếm hồng, nhưng vốn là đang nhớ lại mới vừa rồi nói cùng Kim Phú Xương, không ngờ đều bị người này nghe qua. Bất quá trong nháy mắt chuyển ý niệm lại bình thường trở lại, mọi người là bạn nhiều năm, người nào cũng sẽ không thật sự để ý loại lời này.

Lại nói lấy điều kiện của Liễu Tuấn, nếu A Giai không âm thầm chảy nước miếng, vậy mới là không bình thường.

"Kim chủ tịch, tình huống khảo sát mấy ngày qua như thế nào?"

Sau khi chào hỏi, phân chủ khách ngồi vào chỗ của mình, Liễu Tuấn mỉm cười hỏi.

A Giai ngồi xuống vào chỗ cuối, vội vàng bắt đầu bày ra nghệ thuật rót trà.

"Rất tốt!"

Kim Phú Xương vội nói.

"Không nghĩ tói thành phố Đại Trữ lại có biến hóa lớn như vậy!"

Liễu Tuấn liền cười, nói: "Tất cả mọi người là lão bằng hữu, Kim chủ tịch có lời gì cứ nói thẳng, không cần khách sáo."

Kim Phú Xương liền nghiêm mặt nói: "Tuấn thiếu gia, cái này chính là không phải lời nịnh nọt. Năng lực quản lý địa phương của lệnh tôn, đó là quá rõ ràng, ở thành phổ Bảo Châu kia chính là ví dụ sẵn có. Biến hóa của thành phố Đại Trữ quả thật là phi thường to lớn, phi thường gọn gàng, cả trên mặt trật tự đô thị cũng là ngay ngắn rõ ràng. Thành thật mà nói, cho dù lệnh tôn không phải là bí thư thành phố Đại Trữ nếu người khác đem thành thị quản lý được thành cái bộ dáng này, tôi cũng sẽ đầu tư. Có quan phụ mẫu địa phương tốt được như vậy, chúng tôi cũng rất yên tâm."

Liễu Tuấn liền gật đầu, biết lời Kim Phú Xương nói rất đúng sự thật.

"Như vậy ý của những người khác thì sao đây?"

"Tất cả mọi người quyết định, Liễu tổng tài đề cử khẳng định là không sai được. Huống chi khảo sát ba ngày nay, tất cả mọi người cũng rất có lòng tin. Liền đợi đến khi Liễu bí thư tự mình gặp mặt rồi nói tiếp."

Kim Phú Xương nói.

Liễu Tuấn khẽ mỉm cười.

Cái này tự nhiên cũng là do Tiểu Thanh đã an bài tốt, "không thấy thỏ ưng không xòe vuốt", trước lúc gặp mặt Liễu bí thư, cái gì cũng đều còn phải che giấu. Nếu là hướng về phía Liễu thị phụ tử mà đến, cái tràng diện này, là nhất định phải chống lên.

Cũng tốt, để cho thành phố Đại Trà hiểu biết về mị lực của Liễu bí thư đi.

Ngày kế tiếp, Liễu Tấn Tài gặp mặt toàn thể thành viên đoàn khảo sát thương nhân Hông Kông. Thời gian cũng không dài, chỉ một giờ thôi, lời nói cũng không nhiều, đại khái giới thiệu về tình huống của thành phố Đại Trữ một chút, không nhìn ra có chỗ đặc biệt gì. Trong trường họp đó, sau khi gặp mặt, thái độ của tất cả thương nhân Hồng Kông liền đều hóa thành cởi mở, ở trong đàm phán chính thức kế tiếp, rối rít lấy ra phương án đầu tư cụ thể. Tựa hồ Liễu bí thư có một loại ma lực vô cùng, gẩy đầu ngón tay một chút, cả đá sỏi cũng liền biến thành vàng.

Sau khi đàm phán chính thức chấm dứt, Cục Chiêu Thương vội vã thống kê thành quả, lại có thể ký được số tiền vốn đầu tư hơn năm trăm triệu đô-la, tài chính đến ngay sau khi kết thúc đàm phán ngày đó, đã vượt qua ba trăm ngàn đô-la.

Cái thành quả này, làm cho cục trưởng Cục Chiêu Thương mừng rỡ như điên, không ngừng liên tục hướng Đào Nghĩa Âu báo cáo.

Đào Nghĩa Âu nghe báo cáo xong, vẻ mặt có chút phức tạp.

Sau khi đưa Tiểu Thanh đi không bao lâu, Hoa Hưng Trí Nghiệp mở ra chi nhánh công ty ở thành phổ Đại Trữ, bắt đầu "khoanh vòng" lượng lớn đất đai ở giữa khoảng quảng trường Thiên Mã cùng quảng trường Thập Nhất, cùng phủ thị chính ký hiệp nghị khai phá trọn gói, chuẩn bị dựng lên một cái "phố buôn bán hoàng kim" !

Ầm ĩ ào ào đến giữa tháng sáu, các hạng công tác chuẩn bị cho hoạt động giáo dục đã được sắp xếp cơ bản, tổng cộng chứng thực bốn trăm "Chi Giáo Điểm" (điểm giáo dục), chuẩn bị phái năm trăm mười sáu tên tốt nghiệp đại học này đi tới những điểm ở các khu đó.

Đang lúc giáo học bộ khua chiêng trống rùm beng cho học sinh tham gia đi dạy tiến hành tập trung huấn luyện, bí thư Trung Ương Đoàn Hà Duyên An tự mình đến tỉnh N đi thị sát công tác của đoàn thanh niên.

Hà Duyên An đến tỉnh N, căn bản muốn khẽ chuẩn bị đơn giản, chỉ là dẫn theo một bí thư.

Có điều là một người ở ngoài biên chế, Hà Mộng Oánh Hà tiểu thư, trên danh nghĩa Hà hội trưởng của quỹ từ thiện Hoa Hưng tới xem để giúp đỡ một xây dựng cái trường tiểu học Hy Vọng, lại trùng họp cùng đường với tiểu cô.

Mục đích của Hà tiểu thư vui vẻ chạy đến thành phố Đại Trữ lúc này, trong lòng Liễu nha nội biết rõ.

Đoạn thời gian đầu tiên là đến chăm sóc hắn vài ngày, sau đó là trùng hợp. Có điều là sau khi trùng hợp hơn một tháng, bộ dạng Liễu nha nội cả nguời tràn đầy tinh lực, thấy vậy đại tiểu thư lại ngầm kinh hãi trong lòng, chăm chú đi theo bên người tiểu cô, không dám ròi xa giây lát.

Hà Duyên An chủ yếu là đến xem cái hoạt động giáo dục kia của Tỉnh Ủy đoàn tỉnh N làm ra như thế nào.

Hàn Giang triệu tập toàn thể thành viên của tiểu tổ lãnh đạo hoạt động giáo dục tới phòng làm việc của chính phó chủ nhiệm.

Bạch Dương, Liễu Tuấn, Dương Hữu Hoa liền hướng Hà bí thư làm chuyên đề báo cáo.

Báo cáo chủ yếu do Bạch Dương cùng Liễu Tuấn chủ giảng.

Mấy phương án, vốn chính là hai người bọn họ nói ra, lại do một tay giáo học bộ lo liệu, các vấn đề cụ thể của hoạt động, hai vị này là người rõ ràng nhất.

Đối với vị đại nhân vật nhỏ nhất thế hệ thứ hai của Hà gia này, Liễu Tuấn nghe tiếng đã lâu, mỗi khi Hà Mộng Oánh cùng hắn đề cập tới Hà Duyên An, đều là mang theo thần sắc ngưỡng mộ, nói tiểu cô này của nhà mình xinh đẹp, ưu nhã, phong tư yểu điệu ra làm sao, còn về phần thông minh tháo vát, tựa hồ trái lại không nói tới nhiều lắm.

Này cũng là do điểm xuất phát của Hà Mộng Oanh quyết định.

Các nhân vật thế hệ thứ hai của Hà gia, đều ở bên trong thể chế, tất cả nếu không phải thân giữ địa vị cao ở chính giới thì cũng là quân giới.

Chức vụ của Hà Duyên An thấp nhất, nhưng chưa tới năm mươi tuổi hắn cũng đã đảm nhiệm cán bộ cấp phó bộ đã nhiều năm.

Cho nên tại trong mắt của người thường, trên đầu tiểu cô này là những vầng hào quang chói lọi rực rỡ, nhưng tại trong lòng của Hà Mộng Oánh chính là cũng không quan trọng bao nhiêu.
Bình Luận (0)
Comment