Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 627

Uy lực của việc dán bảng công khai lớn tới mức mọi người đều không ngờ tới.

Danh sách bốn mươi tám người đứng đầu đảng chính phủ của các xã huyện mới vừa được công bố ra ngoài, trên quản trưởng cách tòa nhà huyện ủy không xa mỗi ngày người xem đông nghịt vây quanh bảng thông báo, làm giọt nước cũng chẳng lọt qua.

Thậm chí còn phát sinh ra sự kiện chen lấn và ẩu đả, hậu quả cục cảnh sát huyện còn phải phái người tới để duy trì trật tự.

Mọi người đều cảm thấy rất mới lạ với hành động này của huyện.

Trước kia điều động cán bộ đều là đóng cửa lại tiến hành với chế độ bảo mật rất cao, rồi do mấy vị bí thư huyện ủy vỗ bàn quyết định.

Đương nhiên chế độ bảo mật có nghiêm ngặt như thế nào thì tin tức truyền ra cũng rất nhanh, thường thường cuộc họp văn phòng bí thư vừa xong, người đương sự và những người liên quan đã biết hết kết quả rồi.

Thậm chí là văn phòng bí thư còn chư cả tổ chức hợp, mới chỉ định ra danh sách ở phòng tổ chức thôi thì tin tức cũng đã tiết lộ ra ngoài rồi.

Nhưng đó chỉ là với cán bộ mà nói thôi.

Bởi vì ở vấn đề mẫn cảm mang tính quyết định này rất nhiều cán bộ sẽ thông qua đủ loại quan hệ và thủ đoạn để ra sức tìm hiểu.

Còn đối với người dân bình thường ai làm bí thư ai làm trấn trưởng quan hệ mật thiết đến thế, không phải là bọn họ không chú ý, nhưng mức độ chú ý thì kém xa những nhân viên ở trong thể chế.

Hiện giờ lại có chuyện mới mẻ là có thể nhìn thấy những người sắp trở thành "quan lớn một vùng", chưa nói người ở thị trấn Thành Quan, dù là người ở các xã thị trấn ở gần đó cũng hay tin đổ đến xem.

Xem xong là bàn tán xôn xao, lời lẽ thế nào cũng có.

Có điều người nói những lời dễ nghe không được nhiều cho lắm.

- Hà hà, cũng chỉ là bình mới rượu cũ thôi ấy mà.

Đây là lời mà quân chúng nói nhiều nhất.

Thế nên mới nói người ngoài nghề chỉ coi náo nhiệt, chỉ người bên trong mới thấy được điểm mấu chốt.

Cách nhìn của nhân viên trong thể chế hiển nhiên là hoàn toàn khác biệt với người dân thường.

Bọn họ tựa như nhìn thấy được một cơ hội trong việc này.

Vì thế là đủ các loại thư báo tố cáo, tài liệu tố cáo, bay như mưa rào tới huyện ủy, tất cả bốn mươi tám thành viên được dán bảng thông báo đều có phần, không một ai may mắn thoát được.

Thậm chí là người sống ngay thẳng như Dịch Hàn cũng bị người ta tố cáo trong quá trình hắn nắm giữ tài vụ của công ty than Hưng Thịnh đã tồn tại hành vi tham ô nghiêm trọng.

Căn cứ vào "quy tắc" cáo trạng, nhưng thư và tài liệu tố cáo này, tuyệt không chỉ đưa tới chính phủ huyện, mà những ban ngành liên quan ở thành phố cũng thu được, một bộ phận nhỏ gửi tài liệu tố cáo tới kỷ ủy tình.

Trong đó có mấy thư tố cáo trực tiếp gửi tới phòng giám sát thứ nhất kỷ ủy tỉnh, bên trên có ghi thật to "gửi bí thư Bạch Dương".

Bởi vì Bạch Dương là bí thư tiền nhiệm của huyện Ninh Bắc, cho dù thời gian cô ở đó không lâu, nhưng cũng khá có uy vọng, người tố cáo cho rằng bí thư Bạch Dương ra mặt mà thích hợp nhất.

Hiện giờ cán bộ ở huyện Ninh Bắc có ai là không từng là cấp dưới của cô? Nếu như cô ra mặt lên tiếng, nhất định sẽ không có một kẻ nào dám lá mặt lá trái, ngay cả huyện trưởng nhóc con cũng không dám ngỗ nghịch với bí thư Bạch Dương.

Đây đúng là điều hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Chẳng những "tên đầu sỏ" Lục Hương Mai không ngờ tới, mà ngay cả Liễu Tuấn, kẻ trùng sinh nhiều nắm trước đã thấy quen cảnh dán thông báo cán bộ công khai này cũng không ngờ tới.

Bành Thiếu Hùng rất tức giận:
- Mọi người nói đi, chuyện này phải xử lý như thế nào?

Trên cuộc họp văn phòng bí thư, Bành Thiếu Hùng nghiêm mặt quét ánh mắt qua từng người ở trong phòng.

Mọi người đều không lên tiếng.

- Bí thư Lý Giang, đồng chí là bí thư kỷ ủy, hãy nói cách nhìn của mình đi.
Bành Thiếu Hùng đểm danh thẳng Lý Giang.

Lý Giang trong lòng khó chịu, thầm nghĩ sao không đi mà hỏi Lục Hương Mai ấy? Chuyện này do cô ta nghĩ ra cơ mà.

Nhưng Bành Thiếu Hùng chỉ thẳng vào thân phận bí thư kỷ ủy của hắn, đúng là rất có lý.

Chuyện này chẳng phải là do kỷ ủy quản lý hay sao.

- Rất khó giải quyết.
Lý Giang hai tay cầm chén trà, mày nhăn tít lại.

Sắc mặt Bành Thiếu Hùng càng thêm khó coi.

Đương nhiên là rất khó giải quyết rồi, nếu không phải như thế thì tôi mở cái cuộc họp này ra làm cái quái gì.

Đối với thái độ "trung lập" ngày càng trở nên lập lờ của Lý Giang, Bành Thiếu Hùng cũng càng lúc càng trở nên khó chịu.

Mặc dù hiện giờ vẫn chưa chính thức cùng Liễu Tuấn đối lập, vẫn là giai đoạn hợp tác, nhưng chia rẽ cùng ngăn cách vẫn cứ tồn tại, chỉ tạm thời chưa bùng phát mà thôi, Bành Thiếu Hùng không hi vọng trong trận doanh của mình đột nhiên xuất hiện một kẻ theo gió trở cờ.

- Điều tra có cái khó của điều tra, không điều tra cũng có cái khó của không điều tra....

Không điều tra ư? Rất nhiều thư tố cáo hình như độ chân thật tương đối cao, nếu như không để ý tới thì ban ngành kiểm tra kỷ luật đã không làm tròn chức vụ.

Nhưng toàn diện kiểm tra thì tài liệu tố cáo quá nhiều, bên trong vàng thau lẫn lộn, thật giá khó phân, hơn nữa cần phải dùng tới rất nhiều nhất lực, thời gian cũng sẽ phải kéo dài rất lâu.

Thời gian thành phố cho huyện Ninh Bắc hoàn thành xóa khu gộp xã chỉ có một năm! Hiện giờ chỉ còn lại nửa năm nữa thôi.

Lý Giang chậm rãi nói ra ý kiến của mình, ánh mắt tựa như vô ý liếc qua mặt Liễu Tuấn, ý tứ là trì hoãn tiến độ xóa khu gộp xã chỉ sợ rằng vị huyện trưởng uy thế này là người đầu tiên sẽ không đồng ý.

Phải nói ý kiến của Lý Gian là hoàn toàn căn cứ vào thực tế.

- Vậy thì phải làm sao? Ý của đồng chí rốt cuộc là có tra hay không?
Bành Thiếu Hùng hỏi dồn tới.

- Không tra.
Lý Giang tỏ thái độ rõ ràng.

- Trừ khi có tố có bằng tên thật thì khẳng định phải tra. Còn những lá thư tố cáo nặc danh hay là liên danh tố cáo thì hiện giờ tạm gác lại đã, đợi tới khi xóa khu gộp xã tiến hành ổn thỏa rồi chúng ta mới tiếp tục thảo luận.

Xem ra Lý Giang đã có chuẩn bị từ trước rồi.

Bành Thiếu hùng chậm rãi gật đầu.

Lục Hương Mai thì thầm thở phào.

Nếu thực sự khua chiêng gõ trống điều tra, chưa nói có làm trì hoãn tiến độ công tác xóa khu gộp xã hay không, nhưng lòng người hoảng loạn, khiến cho cục diện tốt đẹp hiện này loạn hết cả lên là cái chắc.

Ảnh hưởng cụ vụ án Phương Triêu Dương còn chưa rời xa, hiện giờ người bên ngoài nói tới huyện Ninh Bắc là nghĩ ngay tới cái giai đoạn chẳng ra làm sao này.

Nếu như thực sự lại điều tra, mà lại lòi ra mấy vụ án thật thì, sức ngưng tụ khó khăn lắm mới có được ở huyện Ninh Bắc lại tản mác hết.


Cái trách nhiệm này Lục Hương Mai không đảm đương nổi.

- Huyện trưởng có ý kiến gì không?
Bành Thiếu Hùng mày giãn ra, đổi sang ngữ khĩ bàn luận hỏi Liễu Tuấn.

Phàm là những chuyện lớn trong huyện , Bành Thiếu Hùng thế nào cũng phải biết ý nghĩ của Liễu Tuấn, nếu không trong lòng không thể yên được.

Liễu Tuấn thì lại cau mày vào, cầm chén trà lên uống một ngụm rồi nói:
- Về cơ bản tôi đồng ý với cách nhìn của bí thư Lý Giang. Nếu như tố cáo bằng tên thật thì nhất định phải điều tra, còn về tố cáo nặc danh nếu như cung cấp tài liệu hết sức chi tiết, xem qua mức độ đáng tin cáo thì tôi nghĩ phải nên điều tra. Tuy nói việc điều sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định cho tiến độ của việc xóa khu bỏ xa, nhưng cũng là chuyện bất đắc dĩ. Nếu như cá biệt cán bộ có vấn đề thật mà chúng ta lại đưa lên vị trí quan trọng như vậy, thì lại càng trở thành thiếu trách nhiệm rồi.

- Bí thư Lý Giang, giám định tính chân thực của tài liệu cũng không quá khó chứ?

Bành Thiếu Hùng nghe xong lời của Liễu Tuấn không vội vàng bảy tỏ thái độ mà quay sang hỏi ý kiến Lý Giang.

Ánh mắt của Lục Hương Mai thoáng lộ vẻ khác lạ.

Xem ra Bành Thiếu Hùng cũng tán đồng ý kiến của Lý Giang, chẳng qua là không tiện phản đối ý kiến của Liễu Tuấn một cách rõ ràng thôi.

Hiện giờ thời cơ mẫn cảm, thực sự không tiện khơi lên chuyện rắc rồi.

Lời của Liễu Tuấn nghe qua thì lý lẽ đường hoàng nhưng dụng tâm lại khó lường.

Khua chiêng gõ trống đi điều tra chắc chắn sẽ xuất hiện cục diện mà Lục Hương Mai lo lắng, mà tới khi đó công tác xóa khu bỏ xã không thể hoàn thành lại làm cho lòng người rối loạn, bên trên truy cứu ra thì Liễu Tuấn có thể lớn miệng kêu oan.

Không phải là tôi không chịu nỗ lực làm việc, mà là cái cô Lục Hương Mai kia bày ra cái chủ ý xấu làm chuyện hỏng be bét hết.

Tới khi đó thì Lục Hương Mai sẽ bị động rồi.

Đây là biến tướng của việc Liễu Tuấn này muốn đối phó với mình đây mà.

Hừ, bình thường thì luôn ra cái vẻ một lòng vì dân, đoàn kết đồng nghiệp, hiện giờ thì cái đuôi hô ly lộ ra rồi chứ gì?

Vì chuyện bản thân mà lấy cả công việc ra để đánh cược.

Đương nhiên cũng có một khả năng là Liễu Tuấn không phải nhắm vào Lục Hương Mai, mà chỉ là muốn thừa cơ kéo mấy cán bộ của Bành hệ xuống, đẩy mấy người của mình lên nắm lấy thật chắc quần thế cán bộ trung tầng của huyện Ninh Bắc.

Nếu như thực sự là như thế, thì Liễu Tuấn sẽ chiếm thế thượng phong toàn diện ở huyện Ninh Bắc rồi, đừng nói là Lục Hương Mai, cho dù là Bành Thiếu Hùng cũng phải ngửa mặt nhìn Liễu Tuấn mà sống.

Kẻ này tuổi không lớn, sao lòng dạ lại có thể ác độc như thế cơ chứ?

Kỳ thực Lục Hương Mai hoàn toàn là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.

Liễu Tuấn chẳng có nhiều tâm địa gian xảo như vậy, chỉ lấy chuyện luận chuyện, chẳng hề muốn nhân cơ hội này mà chiếm quyền chiếm thế.

Nói một cách khác cho dù có ép Bành Thiếu Hùng thở không ra hơi ở huyện Ninh Bắc, làm một ông vua không ngai, thì cũng chẳng có lợi ích gì cho tiền đồ về sau của Liễu Tuấn.

Lục Hương Mai tầm nhìn quá hạn hẹp rồi.

Có ta khôn khéo thì khôn khéo thật đấy, nhưng lại không đủ thông minh, khí độ lòng dạ cũng thiếu quá nhiều.

Lý Giang trầm ngâm không đáp vội, hiển nhiên là hắn cũng có ý nghĩ tương tự như Lục Hương Mai, cho rằng Liễu Tuấn đang thừa cơ làm loạn.

Hiện giờ Bành Thiếu Hùng đang bắt hắn phải tỏ thái độ.

Lý Giang một lần nữa lại đối diện với việc lựa chọn phe phái.

Toàn diện ngả theo Liễu Tuấn, Lý Giang chưa thể hạ được cái quyết tâm này.

Dù cho nói như thế nào, cảm quan của Lý Giang với Liễu Tuấn từ xưa tới nay luôn không được tốt lắm.

Nhưng lại một lần nữa công khai đi theo Bành Thiếu Hùng cũng phải là điều hắn muốn, hoàn này hiện ngay của hắn thực sự không tiện chọc vào một đối thủ mạnh mẽ như Liễu Tuấn.

- Tôi thấy có thể tiến hành song song.

Chu Quốc Trung thường ít khi lên tiếng trong cuộc họp văn phòng bí thư đột nhiên lại phát biểu ý kiến.

- Công tác xóa khu gộp xã việc gì nên làm thì cứ làm, không để chuyện này làm ảnh hưởng. Thời gian chúng ta dán bảng thông báo chẳng phải là hai mgươi ngày sao? Trong hai mươi này này không tra ra vấn đề gì, thì cán bộ vẫn cú dùng theo thông lệ, nếu cám bộ cá biệt tra ra có vấn đề hoặc là có hiềm nghi lớn thì lựa chọn lại cũng kịp. Huyện Ninh Bắc chúng ta không thiếu cán bộ.

Chu Quốc Trung nói rất chậm, nhưng từng câu nói đều biểu đạt ý kiến hết sức rõ ràng.

Lý Giang lập tức gật đầu:
- Tôi tán đồng ý kiến của Chu chủ nhiệm, đây là một biện pháp tốt.

Bành Thiếu Hùng nhìn sang phía Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Tôi cũng tán đồng, đây đúng là một biện pháp rất tốt.

- Vậy thí cứ dựa theo ý kiến của Chu chủ nhiệm để làm.
Bành Thiếu Hùng ra quyết định.
Bình Luận (0)
Comment