Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 781

Cuộc sống của Chu Phi Dược vốn rất dễ chịu, nhưng đám binh lính kia vừa gây chuyện, đã hoàn toàn thay đổi rồi.

Trong đêm xảy ra xung đột, Chu Long, chị Phượng, cùng cả một đám bảo vệ và gái phục vụ của hộp đêm bị bắt tại trận, cả lũ cả lỹ đưa hết lên cục công an thành phố giam lại, ngày hôm sau hộp đêm Dạ Đế liền bị đóng cửa.

Đóng cửa hộp đêm Dạ Đế cũng chẳng có gì, Chu Phi Dược lo lắng nhất cho đứa con trai của mình, những chuyện chó má mà mấy năm qua Chu Long làm ở Cty Trường Phong, Chu Phi Dược biết không ít, nếu nghiêm túc điều tra, Chu Long có mười cái đầu cũng không không đủ chặt.

Trước kia cũng đã xảy ra vài lần chuyện nguy hiểm tương tự, song có Cốc Tòng Chính bảo vệ, nên đều thoát chết gang tấc, nhưng lần này lão Cốc cũng bị bắt tại trận, còn bêu xấu trước bao ngươi ngay bản thân cũng khó mà giữ được.

Cần phải mau chóng nghĩ cách.

May mà Chu Phi Dược gây dựng cơ sở nhiều năm, qua lại với quyền quý chẳng phải chỉ có một mình Cốc Tòng Chính, ông ta liền lái chiếc Toyota Crown, xe không ngừng bánh chạy khắp mọi nơi, nhưng kết quả rất thất vọng.

Cái đám tri giao trước kia cùng ông ta xưng anh xưng em, kẻ nào kẻ nấy né tránh ông ta như tránh ôn dịch vậy.

Chỉ có mỗi Trì Cổ là còn cho ông ta chút an ủi, ít nhất hắn còn chịu gặp gỡ, vỗ ngực bồm bộp nói không có chuyện gì, sóng gió qua đi, chuyện lớn bằng trời cũng sẽ tan, trước tiên Chu Long chịu khổ ở trong nhà giam vài ngày.

Cho dù Trì Cổ tỏ thái độ làm Chu Phi Dược an tâm một chút, nhưng dù sao Trì Cổ cũng đang ở trong đầu sóng ngọn gió, có thể giữ được cái ghế của mình hay không còn rất khó nói, Chu Phi Dược suy trước tính sau rồi quyết định đi gặp Liễu Tuấn.

Chu Phi Dược thực ra rất sợ gặp Liễu Tuấn.

Chung quy chuyện vì hộp đêm Dạ Đế mà gây ra, người ta vừa nhậm chức đã bôi đen lên mặt người ta rồi, còn có thể diện nào mà đi cầu xin người ta nữa.

Thái độ Liễu Tuấn rất tốt, có điều không cho ông ta một tin tức chuẩn xác nào.

Chu Phi Dược hiểu tâm tư của Liễu bí thư, người ta mới tới nơi, còn chưa đứng vững chân đã gặp phải chuyện lớn thế này, đúng là không dễ tỏ thái độ, chuyện này kinh động tới cả bí thư tỉnh ủy và tỉnh trưởng, Liễu bí thư không nắm chắc tuyệt đối, còn có thái độ không tệ với ông ta đã là an ủi lắm rồi.

Hai ngày qua, Chu Phi Dược không còn lòng dạ nào mà đi làm nữa.

Nhưng khi Chu Phi Dược cuối cùng lê bước tới văn phòng, chuẩn bị ứng phó qua loa công việc một chút, thì tổ điều tra của tỉnh ủy đã đợi sẵn ông ta trong phòng làm việc rồi.

Tổ điều tra này quy cách rất cao, do sở trưởng Hạ Hồng Học của sở kiểm toán Hạ Áp Học đích thân dẫn đội, mang theo một đám chuyên gia kiểm toán, chuyên giả sổ sách, thêm vào phó sở trưởng sở công nghiệp, có tới hơn ba bốn chục người.

Hạ Hồng Học chia nhân viên ra làm sáu tiểu tổ, lần lượt kiểm định phòng tài vụ, phòng sản xuất, phòng hành chính, phòng tiêu thụ, phòng vật tư của Cty Trường Phong, ngoài ra có một tiểu tổ phối hợp công tác.

Chu Phi Dược nhìn thấy cảnh này, trực giác liền cho biết chuyện hỏng rồi.

Trước kia sở công nghiệp và sở kiểm toán cũng tới tra sổ sách của Cty rồi, nhưng chưa bao giờ có quy mô thế này, càng chưa bao giờ có việc đích thân Hạ Hồng Học dẫn đội, hơn nữa Chu Phi Dược mau chóng nghe ngóng được, tổ kiểm toán ở lại nơi chiêu đãi của Cty Trường Phong, tức là muốn tra tới cùng rồi.

- Liễu bí thư... Chuyện này...
Chu Phi Dược luống cuống chân tay, chẳng cần chú ý tới lễ tiết gì, xông thẳng vào phòng giám đốc của Liễu Tuấn, khuôn mặt ngựa đầm đìa mồ hôi.

Liễu Tuấn ngồi ngay ngắn sau bàn làm việc, thản nhiên nói:
- Tổ kiểm toán do chính phủ tỉnh trực tiếp phái tới, Uông phó tỉnh trưởng vừa gọi điện thoại tới, yêu cầu chúng ta hết sức phối hợp.

Uông phó tỉnh trưởng là phó tỉnh trưởng quản lý công nghiệp của tỉnh.

-Nhưng chuyện này, trước đó chẳng đánh tiếng với chúng ta một lời, thực là quá đáng.
Chu Phi Dược lau mồi hôi, cũng chẳng đợi cho Liễu Tuấn mời, ngồi ngay xuống đối diện.

- Lão Chu, an bài của chính phủ tỉnh, đâu cần phải báo trước cho chúng ta .
Liễu Tuấn đẩy bao thuốc lá Trung Hoa tới trước mặt Chu Phi Dược, thái độ rất trấn tĩnh.

Chu Phi Dược trong lòng chửi thầm thằng nhóc lừa ai đấy?

Ai chả biết mày là do Hà tỉnh trưởng đặc biệt điều tới? Chuyện lời thế này, bà ấy có thể không báo trước cho mày được sao?

Có điều lúc này Liễu Tuấn đã là chỗ dựa duy nhất của Chu Phi Dược rồi, thế nào cũng không thể đặc tội với y được, Chu Phi Dược liền làm ra vẻ hết sức đáng thương nói:
- Liễu bí thư, một công ty lớn như thế sao tránh nổi có chút thiếu sót, nếu như người ta muốn chuyện bé xé ra to thì chúng ta phải làm sao đây?

Liễu Tuấn hỏi ngược lại:
- Sao, lão Chu, ông không tin tưởng vào bản thân à?

- Không, không phải, tôi làm việc ngay thẳng, có gì mà phải sợ chứ.
Chu Phi Dược vẫn mạnh miệng.

- Ha ha, thế là xong rồi, cây ngay không sợ chết đứng, nếu không có vấn đề gì, thì cứ để bọn họ tra đi!
Chu Phi Dược lại lau mồ hôi, xem ra chỉ đành trông cậy vào đám sổ sách giả kia thôi.

Trước kia đã bị điều tra rồi, nhưng lần nào cũng ứng phó được, Chu Phi Dược làm việc thận trọng, nên chuẩn bị rất đầy đủ.

Thế nhưng không được như mong muốn, hi vọng của Chu Phi Dược mau chóng bị dập tắt.

Cty Trường Phong chỗ nào cũng có lỗ hổng, sổ sách giả có làm kín đáo đến đâu cũng không lấp được, trước mặt người tinh thâm kiểm toán như Hạ Hồng Học, mấy thứ sổ sách giả đám Chu Phi Dược làm trình độ chẳng khác gì đống rác.

- Hà tỉnh trưởng, Uông phó tỉnh trưởng, vấn đề của Cty Trường Phong cực kỳ nghiêm trọng.
Tổ kiểm toán ở Cty Trường Phong ba ngày, cơ bản đã có được kết quả, trong cuộc họp đích thân Hà Duyên An tham gia, Hạ Hồng Học thái độ trịnh trọng, báo cáo.

Cuộc họp này phạm vi không lớn.

Chủ trì cuộc họp là phó tỉnh trưởng Uông Thiếu Đông, lãnh đạo tỉnh chính phủ khác chỉ có Hà Duyên An, hai vị sở trưởng phó sở trưởng tổ kiểm toán chắc chắn phải tham gia, ngoài ra còn có Lưu sở trưởng của sở công nghiệp và mấy người phụ trách các tiểu tổ cuối cùng là đồng chí Liễu Tuấn giám độc Cty Trường Phong.

Đối với việc xuất hiện của Liễu Tuấn, trừ Hà Duyên An ra, ai cũng thấy ngạc nhiên.

Đây là cuộc họp báo cáo kết quả điều tra, theo lý Liễu Tuấn phải tránh mới đúng, sao Hà tỉnh trưởng lại gọi y tới?

Có điều mọi người tuy ngạc nhiên, nhưng không ai thể hiện ra mặt.

Tỉnh trưởng an bài thế nào, đâu đến lượt các ngươi chỉ tay múa chân.

Hà tỉnh trưởng làm như vậy nhất định là có lý do.

Mấy người phụ trách tiểu tổ kiếm toán vội lật tài liệu của mình, xem xem có chỗ nào dính tới Liễu Tuấn không còn tránh.

Thật may là vị giám đốc này mới tới nhậm chức, vấn đề của Cty Trường Phong không có cái nào liên quan tới y, nếu không lát nữa báo cáo thật không biết phải ăn nói thế nào.

- Căn cứ vào tình hình kiểm toán mấy ngày qua, các phòng ban của Cty Trường Phong đều tồn tại không ít vấn đề, trong đó phòng tiêu thụ và phòng vật tư là nghiêm trọng nhất.
Hà Hồng Học không nhìn sổ sách mà nhìn vào hai vị tỉnh trưởng.

Hà Duyên An khẽ hừ một tiếng.

Phòng vật tư và phòng tiêu thụ, một cái ra một cái vào, nắm giữ toàn bộ tài nguyên tiền vốn của công ty, hai phòng ban này vấn đề nghiêm trọng, chứng tỏ chuyện không hề nhỏ.

Cty Trường Phong là công ty lớn với ba nghìn công nhân, thời đỉnh thịnh, giá trị tổng sản lượng hàng năm lên tới trăm triệu, có người giở trò ở hai phòng ban kia thì món tiền phải rất lớn.

- Vấn đề của phòng tiêu thủ, chủ yếu là nằm ở hai phương diện, thứ nhất là lợi dụng chênh lệch giá cả của công ty, khai báo sai con số, giá tiêu thụ của xe máy Trường Phong trên thị trường mỗi cái chừng năm ngàn đồng, công ty định ra giá chênh lệch là 500 đồng, về lý, tiêu thụ một cỗ xe máy lãi chênh lệch chừng 800 đồng...
Hạ Hồng Học liếc nhìn quyền sổ trong tay, đọc ra một loạt các con số.
- Căn cứ vào tình hình hiện nắm giữ được, trong năm năm gần nhất, Cty Trường Phong tiêu thụ được chừng 120 nghìn chiếc xe máy, riêng giá chênh lệch đã là gần 60 triệu, đương nhiên đó chỉ là con số lý luận, thực tế không thể nhiều như vậy. Nhưng lỗ hổng bên tiêu thụ cực lớn, ít nhất phải tới hơn 20 triệu không có chi tiêu rõ ràng.

Hà Hồng Học tiếp tục báo cáo.
- Vấn đề thứ hai của phòng tiêu thụ là báo cáo sai chi phí chiêu đãi, theo tính toán sơ bộ, có ước chừng hơn 3 triệu là tiền báo cáo giả...

Hà Duyên An và Uông Thiếu Đông đều nghiêm mặt lại.

Vào thời đó hơn 20 triệu và 3 triệu là con số không nhỏ, có thể nói là chuyện tày trời rồi.

Tiếp theo Hạ Hồng Học lại báo cáo vấn đề tồn tại của phòng vật tư, cách biển thủ tài sản quốc gia của phòng vật tư y hệt phòng tiêu thụ, đều giờ trò ở giá chênh lệnh, từ mua giá thấp báo giá cao, còn tồn tại rất nhiều vấn đề kê khai và mua bán vật tư không đúng chất lượng.

Số tiền không rõ ràng lên quan cũng lên tới trên chục triệu.

Nói cách khác chỉ hai phòng ban này trong năm năm đã biển thủ của Cty Trường Phong gần 40 triệu, bảo sao công ty không ngày một đi xuống.

- Một lũ sâu mọt! Ghê tớm.
Hà Duyên An không kìm được phẫn nộ, vỗ khẽ lên bàn.

- Đúng là rất ghê tớm.
Uông Thiếu Đông cũng tán đồng:
- Tỉnh trưởng, tôi kiến nghị lập tức báo cáo lên tỉnh ủy, mời kỷ ủy lập tổ chuyên án, tới Cty Trường Phong tra thật rõ vấn đề.

- Ừ, tôi tán đồng ý kiến của đồng chí, phải hành động thật nhanh, tôi lập tức liên hệ Cận bí thư thảo luận xử lý vấn đề này.
Hà Duyên An gật đầu, rồi quay sang Liễu Tuấn.

- Liễu Tuấn, cậu lập tức trở về bố trí, không để những kẻ có liên quan chạy mất.
Liễu Tuấn ưỡn thẳng mình, trịnh trọng đáp:
- Vâng, xin tỉnh trưởng yên tâm, bọn chúng không thể chạy thoát được.
Bình Luận (0)
Comment