Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 907

Người đi xe BMW 350 mặc áo sơ mi trắng muốt, phong độ nho nhã, chính là giám đốc ngân hàng kiến thiết tỉnh - Khâu Tình Xuyên.

- Tình Xuyên?

Liễu bí thư không khỏi ngạc nhiên.

Thấy Liễu Tuấn, Khâu Tình Xuyên cũng bất ngờ, cười:
- Đi công tác à?

- Ừ, tới thành phố Hồng Châu.

Khâu Tình Xuyên nhướng mày lên, rồi bật cười:
- Cùng đường.

Liễu Tuấn cũng cười, chớp mắt hiểu ra, Khâu Tình Xuyên và y nhận được lệnh triệu kiến như nhau, hai người không nói gì, im lặng lên máy bay.

Các chuyến bay trong nước, không có phân chia khoang hạng nhất với khoang thường, từ Hồng Châu tới Ngọc Lan, chỉ mất một tiếng đồng hồ mà thôi. Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên ngồi cạnh nhau.

- Biết chuyện gì chưa?
Liễu Tuấn dựa vào ghế, hờ hững hỏi:

Khâu Tình Xuyên chẳng nhìn y lấy một cái, cũng hờ hững nói:
- Sao, thử tôi à?

- Không dám, chỉ muốn xem xem, đại giám đốc Khâu có cùng suy nghĩ với tại hạ hay không thôi.

Khâu Tình Xuyên cười:
- Tôi nghĩ hẳn là chuyện Đông Nam Á rồi, quỹ Thịnh Nghiệp và quỹ Quantum quá ầm ĩ, đoán chừng chiến tranh sắp lan tới Hồng Kông.

Cho dù y và Khâu Tình Xuyên là bạn hết sức thân thiết, nhưng chuyện quỹ Thịnh Nghiệp, Liễu Tuấn chưa từng nói tới với hắn, không phải là không tin Khâu Tình Xuyên, song chuyện này quá mẫn cảm, cao tầng biết là một chuyện khác, Liễu Tuấn thân trong thể chế, vẫn cẩn thận là hơi, khoe khoang khắp nơi chẳng phải chuyện hay.

Liễu Tuấn cười:
- Chí lớn gặp nhau.

Tháng ba năm nay, ngân hàng TW Thái Lan tuyên bố với bên ngoài có chín công ty tài vụ trong nước và một công ty cho vay vốn nhà đất tồn tại vấn đề chất lượng nhà ở không cao cùng tài chính lưu động không đủ. Đó chính là tín hiệu tổng tấn công phát ra với các con cá mập quốc tế, những quỹ tài chính lớn đã có chuẩn bị ra tay trước, bắt đầu dốc sức bán tống bán tháo đồng Bạt, thị trường ngoại hối Thái Lan lập tức cuộn sóng, đồng Bạt sụt giá thê thảm. Ngân hàng TW Thái Lan thấy tình thế bất ổn, sử dụng cơ chế ứng phó khẩn cấp, dùng hơn 100 triệu USD mua đồng Bạt, đồng thời đề cao lãi xuất vay nóng qua đêm, để hạn chế hành vi vay nóng của ngân hàng trong nước.

Phải nói biện pháp khẩn cấp này ban đầu khiến giao dịch các quỹ tài chính tăng cao, tạo thành tổn thất nhất định.

Khi Liễu Tuấn tới Hồng Kông chính là giao tranh bất lợi, quỹ Thịnh Nghiệp có tổn thất nhỏ, thêm vào bác bảy thím bảy phát hiện quan hệ giữa y và Tiểu Thanh, Tiểu Thanh có thai trong người, thân thể không khỏe, lòng tin dao động. Liễu Tuấn không chần chừ thay quyền chỉ huy, hạ lệnh Hoàng Diệu Kỳ tăng cường tài chính.

Đồng Bạt đại bại là sự thực Liễu Tuấn trải qua kiếp trước, chỉ riêng một quỹ Quantum do Soros chỉ huy đã đánh tan tành ngân hàng TW Thái Lan. Sau khi trùng sinh, lại thêm vào thực lực tài chính của quỹ Thịnh Nghiệp, ngân hàng TW Thái Lan bất kể thế nào cũng không kháng cự được.

Cùng với quỹ Thịnh Nghiệp trút thêm tài chính, các quỹ khác được cổ vũ, cũng ùn ùn theo sau, tập trung tài chỉnh khổng lồ, tấn công đồng Bạt dữ dội, các sở giao dịch hỗn loạn, đồng Bạt rớt giá không ngừng, thương nhân điên cuồng bán ra, như ngày tận thế sắp tới. Chính phủ Thái Lan lập tức tăng cường múc độ can thiệp, dùng 300 triệu USD dự trữ và 100 triệu USD đi vay quốc tế, ý đồ ngăn cơn sóng dữ.

Nhưng lúc này tình hình rõ ràng đã không thể nghịch chuyển, mấy trăm triệu USD sao so được với con quái thú siêu cấp của hàng loạt quỹ tài chính hàng đầu thế giới gộp lại.

Đấu tháng 7, chính phủ và ngân hàng TW Thái Lan không kháng cự được thế công, đã vứt bỏ chế độ tiền tệ duy trì hơn ba mươi năm, tuyên bố thả nổi đồng Bạt. Tuyên bố này giáng thêm một đòn cuối cùng với tiền tệ trong nước, đồng Bạt hạ xuống giá thấp nhất trong lịch sử, nước Thái Lan tổn thất mấy tỉ USD, nguyên khí tổn thương.

Các quỹ tài chính quốc tế thừa thắng truy kích, càn quét tới các nước Indonexia, Philipin, Myanma, Malaysia. Đồng rupi, đồng pê- Sô, đồng Miến, đồng Malay lần lượt sụt giảm, công xưởng đóng cửa hàng loạt, ngân hàng đua nhau phát sản, vật giá leo thang chóng mặt. Cuộc khủng hoảng này nhanh chóng lan tới Mỹ, Đông Âu cùng thị trưởng chứng khoán khác. Hi Lạp, Ba Lan, Brazil , Singapo theo đó mà rung chuyển, tiền tệ và giá trị chứng khoán kéo nhau hạ xuống, chính phủ các quốc gia này phải dùng quốc khố để hỗ trợ. Cùng lúc đó các quốc gia bắt đầu tăng cường giám sát tài chính, đề phòng gắt gao những con cá mập tài chính quốc tế.

- Thảm không sao kể siết.

Khâu Tình Xuyên nhớ tới thảm cảnh của các nước Đông Nam Á, không thỏi buông tiếng thở dài.

Cơn bão tài chính chỉ kéo dài mấy tháng nhưng làm quốc gia đang phát triển đó tạo thành tổn thất lớn, không chỉ thất thoát hàng chục tỷ USD, mà toàn bộ công trình dân sinh ảnh hưởng lớn.

Liễu Tuấn nói:
- Chiến tranh tiền tệ xưa nay chẳng nhân từ hơn chiến tranh đao kiếm, có điều có giết người thấy máu hay không mà thôi! Kết quả như nhau.

Khâu Tình Xuyên khẽ gật đầu, tâm tình nặng nề.

- Bài học này đang tham khảo nghiên cứu.

- Nghiên cứu là chuyện về sau, đoán chừng chúng ta sắp phải đích thân ra trận rồi.

Hồng phó thủ tướng chẳng những triệu kiến y mà còn cả Khâu Tình Xuyên, ý định rõ ràng, sau khi các nước ĐNA á dụng biện pháp phòng hộ, các quỹ tài chính gặp phải trở ngại, hiện giờ nhìn khắp đông á, chỉ có một thành phố không được phòng ngự, đó là viên ngọc phương đông vừa mới trở về tổ quốc.

Ở kiếp trước, Soros và quỹ Quantum hạ độc thủ với Hồng Kông,

Chiến tranh tài chính giống như Liễu Tuấn vừa nói, chẳng có gì là nhân nghĩa hay đạo đức, các quỹ tài chính cùng tiến cùng lui, chẳng qua vì lợi ích nhất trí mà thôi, quỹ Thịnh Nghiệp không ra tay với Hồng Kông, các quỹ khác chẳng chịu bỏ qua miếng thịt nhìn rất béo bở này.

Khâu Tình Xuyên là giám đốc ngân hàng tỉnh, vốn không đủ tư cách tham dự đại sự này, xem ra Hồng phó thủ tướng nhìn trúng tài hoa của Khâu Tình Xuyên, dù sao hắn là cán bộ cao cấp có nghiên cứu tình thế tài chính quốc tế nhất, là tinh anh cốt cán thực sự, tuổi lại trẻ, rất có khả năng phó thủ tướng muốn bồi đắp hắn.

Còn về đồng chí Liễu Tuấn, đừng có đắc ý vội, Hồng phó thủ tướng quá nửa chỉ nhìn vào tủi tiền của y thôi.

Nói cách khác là nhìn trúng sức ảnh hưởng của quỹ Thịnh Nghiệp.

Có điều Liễu nha nội không thất vọng, phương hướng phát triển của y vốn không đặt ở phương diện tài chính, vào thời khác quan trọng có thể chia sẻ lo lắng với phó thủ tướng, có thể ra sức vì quốc gia là đủ rồi.

Khâu Tình Xuyên khẽ mỉm cười, dựa lưng vào ghế nhắm mắt lại.

Tới khi Liễu bí thư cũng muốn thả lỏng một chút thì gặp phải một khó khăn, khi đó các chuyến bay trong nước đều là loại máy bay nhỏ kiểu Boeing 707, chỗ ngồi thiết kế khá sít, Khâu Tình Xuyên thân hình tầm trung, duỗi chân tay ra không có vấn đề gì. Nhưng Liễu bí thư "vai u thịt bắp" không thể duỗi mình ra được, ngồi rất vướng víu khó chịu.

- Mẹ cái máy bay *** này, lần sau phải bảo bọn họ đổi cái khác.
Liễu bí thư cực kỳ bất mãn, lẩm bầm.

Nghe đường đường phó bí thư thành ủy ăn nói ô uế như thế, Khâu Tình Xuyên phì cười:
- Đợi tới khi cậu làm cục trưởng tổng cục hàng không rồi hãy nói.

- Báu lắm đấy, ai thích thì đi mà làm.

Liễu bí thư hừ một tiếng.

- Này, tới Hồng Châu tới nhà tôi ở nhé?

- Tới Hồng Châu thì tất nhiên phải đi thăm chú Liễu, còn ở dó thì miễn đi, ngày mai còn phải gặp lão tổng, không ngủ ngon là không được.

Liễu Tuấn cười ha hả, cũng không miễn cưỡng.

Một tiếng sau, ở sân bay Hồng Châu, Tạ Ý Tường đã đưa xe tới đợi sẵn, nhìn thấy Liễu Tuấn liền tươi cười đi tới bắt tay.

- Liễu bí thư tới rồi.

Tạ Ý Tường hiện giờ vẫn làm thư ký của Liễu Tấn Tài, tính ra đã được 6,7 năm. Với một thư ký mà nói, thời gian như thế là dài lắm rồi, tương ứng là Tạ Ý Tường ngày càng thêm trầm ổn.

- Anh Tạ.

Liễu Tuấn nắm chặt tay Tạ Ý Tường:

- Nào để em giới thiệu với Anh, vị này là đồng chí Khâu Tình Xuyên giám đốc ngân hàng kiết thiết tỉnh A, Tình Xuyên, đây là thư ký Tạ Ý Tường của ba tôi.

Tạ Ý Tường không biết chuyện Hồng phó thủ tướng cũng triệu kiến Khâu Tình Xuyên, có điều đầu óc hắn xoay chuyển rất nhanh, vội bắt tay hàn huyên với Khâu Tình Xuyên.

Khâu Tình Xuyên lai lịch cực lớn, có thể quen biết được đương nhiên đáng mừng. Nghe trong lời nói của Liễu Tuấn, thì quan hệ hai người không tệ, Tạ Ý Tường càng muốn kết giao.

- Anh Tạ, Tình Xuyên cũng tới báo cáo với thủ trưởng.

Lên xe, Liễu Tuấn nhắc một câu, Tạ Ý Tường tự đoán được là một việc, y cũng không thể không nói một tiếng, đó là thái độ nên có của bạn bè.

- Giám đốc Khâu là bậc đại tài mà.

Tạ Ý Tường đích thân lái xe, cười tâng bốc một câu.

Hồng phó thủ tướng đích thân triệu kiến là đại sự, Tạ Ý Tưởng giữ gìn quy củ, không phát biểu ý kiến bừa bãi, Khâu Tình Xuyên thầm lắc đầu, Tạ Ý Tường theo Liễu tỉnh trưởng nhiều năm, quả nhiên cũng tập thành thói quen làm việc cẩn thận.
Bình Luận (0)
Comment