Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Chương 33

Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

“Đường Đường, cậu nói xem hắc mã vườn trường là ai chứ?”

Trên sân tập thể dục giữa giờ, Lưu Hân với vẻ mặt hưng phấn hỏi Đường Linh, cô nhóc đều khâm phục muốn chết “Hắc mã vườn trường” kia! Điểm tối đa! Quả thực là điều cô nhóc không dám tưởng tượng!

Đường Linh nhìn vẻ mặt sùng bái của Lưu Hân, thuận miệng nói, “Nói không chừng chính là cậu!”

Lưu Hân sưng mặt lên, hướng về Đường Linh làm cái mặt quỷ, “Đường Đường đáng ghét nhất!”

Nhìn Lưu Hân với dáng dấp đáng yêu muốn chết, Đường Linh chỉ cười, chậm rãi xoay người, nhìn lên bầu trời, tay phải hơi ngăn trở ánh dương quang chiếu thẳng xuống, con mắt hơi nheo lại!

Ánh dương quang này thật đúng là có chút chói mắt!

“Thực sự là không biết xấu hổ!”. Một giọng nói chói tai vang lên trong bầu không khí vui tươi trên thao trường, thập phần không hài hòa!

Đường Linh híp mắt liếc nhìn người tới, hơi có chút bó tay, Vương Tử Thông này đang theo dõi mình sao! Bám dai như đỉa a!

“Vương Tử Thông cậu nói ai hả!” Lưu Hân tức giận nói!

Vương Tử Thông hất cằm lên, “Nói chính hai cậu đó! Thật không biết xấu hổ, còn muốn làm hắc mã vườn trường cơ đấy! Các cậu không xứng!”

Mỗi lần tham gia thi đấu đều là cô đi, không nghĩ tới lần này vậy mà không có tên trong danh sách tham gia, ngược lại đúng là tiện nghi cho Đường Linh! Trong lòng không phục!

“Đúng vậy! Cứ nhìn thành tích của hai cậu đi, không níu chân thành tích chung của trường là tốt lắm rồi!”. Bên người Vương Tử Thông lại có thêm một tuỳ tùng – – Tề Duyệt!

Trong lòng Đường Linh cảm thấy buồn cười, Tề Phóng và Tề Duyệt là anh em con chú bác, quả nhiên là người một nhà, đều thích đi theo phía sau Vương Tử Thông làm cái đuôi!

“Vậy cũng mạnh hơn các cậu! Các cậu muốn tham gia cuộc thi toán học cũng đâu có ai cho đi!”

Lưu Hân cũng không phải người dễ chọc, đừng nhìn cô nhóc lúc bình thường đố xử với ai cũng niềm nở hòa khí, đây không có nghĩa là cô nhóc không biết cáu kỉnh! Phải biết cô bạn này cũng không phải người dễ trêu vào!

“Cậu tham dự thì có thể làm gì! Còn không phải là một kẻ vướng bận người khác! Có gì đặc biệt!”. Tề Duyệt liếc mắt xem thường, hừ! Ra vẻ cái gì!

“Hừ! Nhất định là sau lưng cậu đã giở thủ đoạn gì, nếu không thì cũng không đến lượt các cậu đi!”. Vương Tử Thông phát huy vô cùng nhuần nhuyễn tính tình kiêu căng hống hách!

“Cậu nói ai đấy hả! Chúng tớ mới không có! Là cô giáo lựa chọn chúng tớ đi!” Lưu Hân có chút nóng nảy!

Đường Linh kéo Lưu Hân đang có chút kích động lại, cô bạn này rất coi trọng cuộc thi lần này, đã muốn dùng thực lực để chứng minh bản thân, bỗng dưng bị người ta nói thành đi cửa sau, đương nhiên tức giận!

Chỉ là cô bạn này làm sao biết, hai suất tham gia cuộc thi toán học lần này là Đường Linh đi cửa sau mới có được!

Đường Linh nhìn Vương Tử Thông, đôi môi đỏ thắm cong lên, trong giọng nói mang theo ý cười nhạo, “Xem ra hôm nay cậu không ăn nho nha!”

Lưu Hân nghe được, phì cười một tiếng, trong lòng vô cùng hả giận!

Đường Linh lần trước thuận miệng nói ra câu mỉa mai Vương Tử Thông ghen tỵ, bị Tư Đồ Hạo truyền đi khắp nơi, thỉnh thoảng liền tiến lên trước trêu đùa Vương Tử Thông, hỏi cậu ta “Cậu hôm nay có ăn nho không?”

Lúc mới bắt đầu trong lớp nhiều người không hiểu, trải qua Tư Đồ Hạo ra sức tuyên truyền, người trong cả lớp đều biết đến điển cố này, vì thế luôn có thể nhìn thấy nam sinh dùng câu nói này để trêu đùa Vương Tử Thông, nhìn thấy bạn trong lớp cười nhạo mình, ở đáy lòng Vương Tử Thông hận Đường Linh muốn chết!

Lại lần nữa nghe được Đường Linh nói lời này, Vương Tử Thông hận nghiến răng nghiến lợi, nhìn thấy sau lưng mình mọi người đều nén cười, sắc mặt cô cực kỳ khó coi!

Đường Linh chỉ khẽ cười một tiếng, kéo Lưu Hân bên cạnh ôm bụng cười to, rời khỏi nơi thị phi!

Lúc Cô giáo Kim tuyên bố “Hắc mã vườn trường” mà lúc chiều mới bàn tán kia, thực ra là Đường Linh, trong lớp như bị oanh tạc!

Thanh âm huyên náo còn đưa đến tai thầy chủ nhiệm kho môn đạo đức chính trị, Cô giáo Kim xấu hổ giải thích với thầy chủ nhiệm nguyên do xong, mới khiến thầy chủ nhiệm rời đi!

Mọi người đều nhìn chòng chọc vào Đường Linh, như nhìn thấy quái vật! Trong lòng chấn động kinh ngạc không thua gì phản ứng của Cô giáo Kim khi mới biết được tin tức này!

Lưu Hân vặn người nhìn chăm chú Đường Linh hai mắt tỏa sáng, nét sùng bái lộ rõ trên mặt! Kích động nói không ra lời!

Đoàn Ngọc há miệng tròn vo, một đôi mắt đào hoa đẹp trừng lớn thành mắt cá vàng, cầm lấy cánh tay Đường Linh, hồi lâu, vẻ mặt kích động mở miệng, “Bạn cùng bàn a! Sau này mỗi cuộc thi đều nhờ cả vào cậu nha!”

Đường Linh triệt để im lặng!

Chỗ ngồi của anh em nhà Tư Đồ và Tô Cảnh cách khá xa chỗ ngồi của Đường Linh, cũng đều giật mình nhìn chăm chú Đường Linh, dường như muốn đục một cái lỗ trên người Đường Linh, bọn họ đều biết, Đường Linh chỉ dùng có vẻn vẹn 20 phút liền nộp bài thi ra khỏi trường thi!

Lúc đó Tô Cảnh vẫn lấy chuyện này để châm chọc Đường Linh, bây giờ suy nghĩ một chút, trên mặt Tô Cảnh cảm thấy nóng vô vùng! Cậu xưa nay đều được số đông công nhận hạng nhất, vậy mà lại bại bởi Đường Linh! Chuyện này đả kích thật sự rất lớn đối với cậu! Nếu người thắng là Tư Đồ Văn, cậu còn có thể chấp nhận, mà người nọ là Đường Linh, cậu thực sự khó mà chấp nhận nổi!

Trong lớp nhất thời thập phần hỗn loạn, nếu nói bị đả kích nhất, không gì bằng Vương Tử Thông! Khi cô giáo Kim tuyên bố tin tức này, quả thực chính là đã tát thẳng một bạt tai vào mặt cô!

Cô vừa mới cười nhạo Đường Linh xong, kết quả “hắc mã vườn trường” người ai ai cũng hâm mộ hiếu kì đó, thực ra là Đường Linh! Điều này khiến cô sao có thể chấp nhận được!

Lửa giận trong lòng như thiêu đốt, cơn giận khiến Vương Tử Thông muốn đập phá lung tung!

Sao có thể có chuyện đó! Tại sao có thể!

Tề Duyệt kẻ luôn theo đuôi có chút ủ rũ, nhìn Đường Linh có chút không dễ chịu, bĩu môi, dựa vào thành ghế không nói lời nào!

Cuối cùng vẫn là Cô giáo Kim đứng ra duy trì trật tự lớp học, dặn dò vài câu “Các em cần phải học tập giống như bạn học Đường Linh” …, rồi công bố ra thành tích của mấy bạn khác, bắt đầu bố trí bài tập!

Khiến mọi người bất ngờ còn Lưu Hân nữa, thành tích của cô bạn không tồi, tiến vào bảng top 100, tuy rằng thấp, nhưng thành tích đã coi như vô cùng không tệ rồi, như Vương Tử Thông mấy người họ, chưa từng có người nào tiến vào bảng top 100, bỗng nhiên tất cả mọi người cảm thấy, lần này Cô giáo Kim tuyển chọn hai bạn ấy đi thi, thật sự là hành động sáng suốt!

Sau khi tan học Cô giáo Kim cố ý đi theo Đường Linh, đi tới nhà Đường Linh, thông báo thành thích Đường Linh đạt được trong đợt thi toán học vừa qua, người nhà họ Đường nghe được Đường Linh đạt được thành tích như vậy, đều hết sức cao hứng, cha mẹ Đường Linh còn nhiệt tình có lời mời Cô giáo Kim ở lại dùng cơm, Cô giáo Kim từ chối nói phải về nhà làm cơm cho mấy đứa nhỏ nhà cô, nên không thể ở lại!

Thầy giáo đi rồi, cha cô cao hứng bế Đường Linh giơ đến đỉnh đầu, khiến cô có chút ngượng ngùng, 30 mươi tuổi đầu rồi chứ còn bé bỏng gì đâu, cũng thật không quen!

Ông nội Đường Nguyên Tông cười híp mắt vui mừng, phá lệ uống cùng cha Đường Quốc Bân một chút rượu đế, thân thể ông nội không tốt lắm, cho nên thường uống rất ít rượu, hôm nay quá cao hứng, mới uống một chút xíu!

Ngay cả bà nội Lý Hồng Cầm người vẫn luôn thích xoi mói, cũng lộ ra sắc mặt vui mừng! Nhà họ Đường bọn họ ngoại trừ con cái của chú hai Đường Quốc Đống học tập không tệ ra, còn lại đều không phải là người dành cho học tập! Hiện tại có thêm một Đường Linh, bà tự nhiên rất hãnh diện!

Đương nhiên con cái của hai cô con gái nhà bà, không thể coi là người của họ Đường!

Tối trước khi ngủ, Đường Linh như thường lệ tiến vào không gian, đút thức ăn cho Tiểu Khôi và Tiểu Bạch, đùa bỡn với chúng nó một lúc, vẫn không xác định rõ chúng nó là vật gì, chớp mắt quay lại trên giường, ôm gối ngủ!

Mấy ngày kế tiếp, Đường Linh đi tới chỗ nào đều sẽ bị người khác chú ý, thực sự khiến cô có chút bất đắc dĩ, cho nên sau giờ cô liền tìm một góc vắng, trốn vào đó đọc những cuốn sách mượn ở thư viện lúc trước!

Buổi sáng ngày cuối tuần Đường Linh đi tới lớp học thêm, sau khi tan học liền đi đến Trân Bảo Trai, phần lớn công việc tại Trân Bảo Trai đều do Lưu Triển Bằng đang phụ trách, Đường Linh đối với nghề này hiểu biết không nhiều lắm, đi theo Lưu Triển Bằng học hỏi được cũng không ít!

Hôm nay Đường Linh từ Trân Bảo Trai đi ra, sắc trời dần dần tối sầm lại, lúc này mới nhớ tới sáng nay trước khi rời nhà, mẹ cô có căn dặn phải về nhà sớm, tối nay chú hai mở tiệc mời cả nhà!

Lúc Đường Linh về tới nhà, cha mẹ đã sớm chuẩn bị xong, bà nội Lý Hồng Cầm nhìn thấy Đường Linh vào cửa, sắc mặt có chút khó coi!

“Lão tam, chú hai cháu tối nay mời khách cháu có biết không hả! Hiện giờ đã mấy giờ rồi, cháu mới trở về! Để người lớn đợi một đứa bé như cháu vậy, như thế không hiểu chuyện!”

Đường Linh giương mắt nhìn bà Lý Hồng Cầm, sau hôm ấy, Lý Hồng Cầm đã yên tĩnh, ai biết hai ngày nay, lại khôi phục nguyên dạng, động một chút là tìm cớ làm khó dễ!

“Nói nhảm nhiều thế không biết! Biết chậm còn không mau đi!”

Ông nội Đường Nguyên Tông trừng mắt nhìn Lý Hồng Cầm một cái, sắc mặt Lý Hồng Cầm có chút bực bội, dùng ánh mắt liếc xéo Đường Linh một cái, ngậm miệng lại, không tiếp tục lên tiếng!

Cha mẹ Đường Linh không lên tiếng, lôi kéo Đường Linh nhanh đi xuống lầu, bắt một chiếc xe taxi, mau chóng lên xe!
Bình Luận (0)
Comment