Nhiếp Ngôn nhìn qua thuộc tính của Hoàng Kim Địa Long, phát hiện mặc dù chết một lần nhưng độ trung thành cũng không giảm nhiều, mất có 6, 7 điểm. Bởi vì rất lâu rồi Hoàng Kim Địa Long không chết nên độ trung thành cực cao, chết một hai lần thì cũng không giảm nhiều.
Hoàng Kim Địa Long dẫn Nham Thạch Tinh Tượng Sư rời đi, nhưng chắc nó cũng không chịu được lâu, cùng lắm thì được mười mấy giây, nó không thể nào là đối thủ của nhóm Nham Thạch Tinh Tượng Sư được.
Nhiếp Ngôn gia tốc, chạy như điên về tế tinh đài, càng gần đến chỗ túi độc của Phỉ Na Tư thì trái tim hắn càng đập loạn.
Chỉ cần 5, 6s nữa thôi là túi độc của Phỉ Na Tư sẽ nằm gọn trong túi của hắn.
Đúng lúc này, hệ thống truyền đến tin Thánh Kỵ sĩ Lôi Ân đã hi sinh.
Lôi Ân mới chạy được 20, 30m thì đã bị ba con Nham Thạch Cự Lang đuổi kịp, xé xác.
Hoàng Kim Địa Long cũng mới chạy thục mạng được 50, 60m, thì đám Nham Thạch Tinh Tượng Sư đuổi kịp, vung pháp trượng, bắn một luồng lực cường đại về phía nó.
Âm Ảnh Giảo Sát!
Rất nhiều bóng ma bủa vây lấy Hoàng Kim Địa Long, trói chặt nó tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Hoàng Kim Địa Long phát ra tiếng rống thảm thiết, bị luồng lực lượng kinh khủng này thắt chết.
Nhiếp Ngôn càng lúc càng tiến gần đến chỗ túi độc, còn mấy bước nữa thôi, đúng lúc này, dường như ba gã Nham Thạch Tinh Tượng Sư cảm nhận được, chúng lập tức quay đầu lại, phát hiện Nhiếp Ngôn, cả đám đồng loạt vung pháp trượng, cổ họng nhúc nhích, phát ra tiếng hống thê lương.
Khủng Cụ Hào Khiếu!
Âm thanh gầm rú cường đại ập tới. Dường như Nhiếp Ngôn sắp sửa bị âm thanh đó nuốt chửng thì như phản xạ có điều kiện, Nhiếp Ngôn thi triển kỹ năng Thiên Thần Trọng Tài, lập tức, luồng sóng âm này quét qua người hắn.
Miss!
Thiên Thần Trọng Tài, Miễn Dịch Pháp Thuật.
Ngoài ra còn có mấy ma pháp nguyền rủa phủ lên người hắn. Nếu không phải thi triển Thiên Thần Trọng Tài thì bất kể là Khủng Cụ Hào Khiếu hay những nguyền rủa này, tất cả đều có thể làm hắn mất đi năng lực di động trong nháy mắt.
Nhiếp Ngôn thừa cơ nhào về phía túi độc của Phỉ Na Tư, tay phải hắn chụp tới, nắm túi độc trong tay. Hắn lập tức cảm giác tay mình như bị bỏng nặng. Túi độc của Phỉ Na Tư cũng giống răng độc của Phỉ Na Tư hay mắt của Phỉ Na Tư, tất cả đều toàn kịch độc.
Da hắn chuyển thành màu xanh biếc nhanh chóng, lúc độc tố không có hiệu lực, Nhiếp Ngôn sử dụng kỹ năng trên ngọc giải độc, giải trừ độc tố trên người, hắn vội vàng cất túi độc vào ba lô.
Đúng lúc này, ba gã Nham Thạch Tinh Tượng Sư vọt lên, huy động quyền trượng to dài trong tay, đập lên người Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn móc vội tấm Tùy Cơ Truyền Tống Quyển Trục trong ba lô ra, bóp nát.
Quyền trượng trong tay ba gã Nham Thạch Tinh Tượng Sư đập trúng người Nhiếp Ngôn, nhưng chẳng qua chỉ là hư ảnh, còn Nhiếp Ngôn đã đi về đâu thì câu sau sẽ rõ.
Ánh sáng xoay chuyển, khi Nhiếp Ngôn mở mắt ra thì hắn đã cách chỗ cũ cả ngàn mét, trước mắt hắn là một khu rừng rậm hắc ám bao la.
Sống rồi! Nhiếp Ngôn thở phào nhẹ nhõm. Hắn núp trong góc, lặng lẽ chờ đến giờ Hắc Ám Truyền Tống mở ra. Hắn tranh thủ nhìn chiến lợi phẩm là túi độc của Phỉ Na Tư.
Túi độc của Phỉ Na Tư: Vật phẩm nhiệm vụ, vật thông linh, khi đánh trúng đối thủ, có thể tăng thêm thương tổn độc tố trí mạng, làm đối thủ mất máu liên tục, thương tổn là 30% công kích, kéo dài 30s.
Rốt cuộc cũng có đủ ba vật thông linh, đã đủ điều kiện sử dụng Thông Linh Phù rồi.
Nhiếp Ngôn nhìn qua tiến độ nhiệm vụ.
Tiến độ: Tìm Thông Linh Phù – Tri Chu Nữ Hoàng Phỉ Na Tư.
Còn có tấm Thông Linh Phù khác? Hình như triệu hồi Tri Chu Nữ Hoàng Phỉ Na Tư. Nhiếp Ngôn còn chưa sử dụng Thông Linh Phù triệu hoán Địa Huyệt Lĩnh Chủ, chưa biết hiệu quả như thế nào, còn Thông Linh Phù triệu hoán Phỉ Na Tư thì để sau vậy.
Nhiếp Ngôn chờ đợi tại chỗ, mấy giờ sau, Hắc Ám Truyền Tống Môn mở ra, Nhiếp Ngôn đi vào.
Bầu trời trong xanh trước mắt báo hiệu Nhiếp Ngôn đã trở về mặt đất. Không khí thanh tân ve vuốt mặt hắn. Khi nhân loại trên mặt đất đi vào lòng đất, không khí bị đè nén, thuộc tính cũng giảm nhiều, người chơi dưới lòng đất lên mặt đất cũng thế.
Sau khi trở lại mặt đất, Nhiếp Ngôn sử dụng Hồi Thành Quyển Trục, trở lại thành Tạp La Nhĩ. Công hội Ngưu Nhân Bộ Lạc ở thành Tạp La Nhĩ có vẻ khá vắng lặng, người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc đi cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư cả rồi. Cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư chính là mạng sống của công hội, cứ điểm còn, công hội còn, cứ điểm mất, công hội mất!
Nhiếp Ngôn truyền tống đến cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, cả cứ điểm đều rất bận rộn, người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc tới lui liên tục.
Sau khi bọn họ thấy Nhiếp Ngôn, tất cả đều lộ vẻ hưng phấn, tự tin hơn hẳn. Không có gì phải nghi ngờ, Nhiếp Ngôn chính là niềm tin của người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc.
“Lão đại, ngươi quay về rồi!”
Tất cả người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc đều tập trung ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, nơi này tập trung tất cả tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Nhiếp Ngôn đi tới tổng bộ công hội, Quách Hoài, Thôi Xán Đao Quang, đều tụ tập ở đây. Cả đám thấy Nhiếp Ngôn thì đều vội vàng hỏi thăm.
“Tình hình thế nào? Nhóm Đao Quang đâu?” Nhiếp Ngôn nhìn Quách Hoài, hỏi (thề luôn, không biết Ốc Sên có bị ngã cây không, câu trên vừa bảo Thôi Xán Đao Quang ở tổng bộ, câu này đã lại hỏi nó ở đâu)
“Nhóm Đao Quang đều đang bố trí phòng ngự cho cứ điểm. Khoảng 2h nữa là bè lũ Chiến Đao Thị Huyết đánh tới rồi. Bọn chúng dùng máy ném đá bọc thép làm pháo đài, di chuyển từng bước, chúng ta không có biện pháp cản lại. Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc đã cầm chân bọn chúng thật lâu, tổn thất thảm trọng. Cũng may ngươi đã trở lại.” Quách Hoài nói. Lúc Nhiếp Ngôn không có ở đây, nếu cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư thất thủ thì hắn không có mặt mũi nào để gặp Nhiếp Ngôn!
“Ta mới kiếm được một số trang bị, ngươi phái người bán hết đi, ít nhất phải được 100 vạn vàng.” Nhiếp Ngôn nói, giao dịch toàn bộ trang bị trong ba lô cho Quách Hoài.
Bảng giao dịch xuất hiện chi chít trang bị, mỗi vật đều đáng giá ngàn vàng, tất cả đều rất hiếm thấy. Quách Hoài không ngờ mình có thể nhìn thấy nhiều trang bị cực phẩm như thế, trong lòng vô cùng rung động. Bán xong những trang bị này, trong khoảng thời gian tới, Ngưu Nhân Bộ Lạc không phải lo gì chuyện tiền nong nữa. Ngưu Nhân Bộ Lạc cần rất nhiều tiền, thành viên tử vong, tổn thất của Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, tất cả đều cần bồi thường.
“Ngươi đi triệu tập tất cả Đại Pháp sư của Ngưu Nhân Bộ lạc, Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Cuồng Chiến Liên Minh, Chiến Thần Bộ Lạc cho ta, có việc đây.” Nhiếp Ngôn nói, đến lúc cấp thiết hắn mới sử dụng Thông Linh Phù triệu hồi Địa Huyệt Lĩnh Chủ. Hắn phải tính toán kỹ trước khi sử dụng Thông Linh Phù. Bởi lẽ thời gian cold-down của nó tới tận 60 ngày. Sau khi dùng xong, phải 2 tháng sau mới có thể dùng lại.
Quách Hoài hơi kinh ngạc. Nhiếp Ngôn cần nhiều Đại Pháp sư như thế làm gì? Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, lập tức truyền lệnh cho cấp dưới.
“Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo chế tạo được nhiều chưa?” Nhiếp Ngôn hỏi, nếu có Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo thì có thể sẽ có công dụng lớn, bởi vì tầm bắn của Hỏa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo xa hơn máy ném đá bọc thép, nếu dùng thủ thành thì có thể chống lại được máy ném đá bọc thép.
“Chiếc đầu tiên đã tới bước cuối cùng, không biết mất bao lâu mới có thể lắp ráp thành công, chắc phải 5, 6h, có lẽ nhanh hơn một chút.” Quách Hoài nói, phòng ngự của cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư vô cùng vững chắc, đám người Chiến Đao Thị Huyết không bỏ ra 1, 2 ngày thì đừng hòng phá được.
“Chúng ta đi xem tiến độ lắp ráp của Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo đi.” Nhiếp Ngôn đi theo Quách Hoài tới mật thất phía sau công hội.
Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo vô cùng trọng yếu trong trận chiến này.
Hai người đi qua đường hầm hẹp dài, tiến vào mật thất.
Trong mật thất, một nhóm Luyện Kim Sư đang khẩn trương chế tạo Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo, bọn họ đẩy nhanh tiến trình, bởi vì Quách Hoài ra lệnh cho bọn hắn phải hoàn thành trước khi Chiến Đao Thị Huyết tới được cứ điểm Khắc Lý Phổ tư.
Theo tin tức của Quách Hoài, với tầm bắn chỉ khoảng 500, 600m của máy ném đá bọc thép, dùng lúc hai quân giao tranh thì tốt, chứ để công thành thì hơi miễn cưỡng. Mà Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo có tầm bắn hơn ngàn mét, nếu như để chỗ cao trên tường thành thì có thể bắn xa hơn. Hiện tại bên Chiến Đao Thị Huyết còn chưa biết Ngưu Nhân Bộ Lạc có Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo, nếu dùng tốt thì Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo có thể phát huy hiệu quả vô cùng lý tưởng.
Nhóm Luyện Kim Sư thấy Quách Hoài và Nhiếp Ngôn vào thì hỏi thăm rối rít. Nhiếp Ngôn gật đầu, nhìn thành quả của bọn họ, Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo đã có bộ khung ban đầu, đang tiến hành những bước cuối cùng.
Nòng pháo của Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo dài đến 3m, họng pháo to như chậu rửa mặt, toàn thân ngăm đen, phát ra ánh sáng kim loại sáng bóng, phía dưới là một cái bệ, cả khẩu pháo nặng mấy ngàn cân, tạo cho người xem một cảm giác vô cùng uy lực.
Có thể tưởng tượng, khẩu pháo như vậy nhất định sẽ phát huy thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Bên cạnh khẩu pháo là rất nhiều đạn sắt, thực chất là những viên cầu sắt, nặng khoảng 20, 30 cân, trong quá trình bắn ra, những viên cầu sắt này bị thuốc nổ đốt cháy đỏ bừng, đập từ trên cao xuống, có thể tạo nên lực phá hoại vô cùng lớn.
“Cần bao nhiêu lâu nữa mới xong?” Nhiếp Ngôn nhìn về Luyện Kim Sư chịu trách nhiệm trong dự án này, hỏi.
“Đã chế được hơn 50 viên đạn pháo, thuốc nổ cũng đầy đủ, chỉ còn thiếu pháo đồng của Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo, vẫn đang mài, nhanh thì chắc khoảng 3, 4h.” Gã Luyện Kim Sư này đứng thẳng thân, cung kính giải thích. Từ khi hắn tới đây, mặc dù chưa từng gặp Nhiếp Ngôn, nhưng nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra Niết Viêm. Không một ai không biết cái tên Cuồng Tặc Niết Viêm!
Chỉ năm ngày đã làm được là giỏi rồi, dù sao cũng mới là lần đầu tiên. Nhiếp Ngôn nói: “Cố gắng nhanh hơn một chút, chúng ta cần dùng ngay rồi.” Chiến Đao Thị Huyết đang ở bên ngoài, có thể nói là lửa đã cháy đến đít Ngưu Nhân Bộ Lạc rồi.
“Dạ.” Luyện Kim Sư gật đầu nói, thúc giục nhóm Luyện Kim Sư thủ hạ nhanh tay hơn nữa.