Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 432

Quang Minh Thánh Diễm và Khải Toàn Đế Quốc băm bổ vào nhau, hai đồng minh trong quá khứ, cuối cùng cũng mỗi người mỗi ngã.

Theo dự đoán ban đầu của Phá Thiên, trước hết hắn sẽ mang theo đội ngũ Khải Toàn Đế Quốc thoát ly chiến trường, bảo tồn thực lực, đợi Địa Huyệt Lãnh Chủ hết thời gian, lúc đó hẳn là cuộc chiến phía trước cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư cũng đã kết thúc. Khi đó, hơn 10 vạn người Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ dù có chết hết thì Bộ Lạc Ngưu Nhân, Già lam Thần Điện cùng Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng không hơn bao nhiêu. Nhiều lắm thì cũng chỉ còn khoảng 5, 6 vạn người, trong đó Bộ Lạc Ngưu Nhân tầm 2 vạn, hai công hội kia thì tầm 3 vạn, hơn nữa mạnh yếu lẫn lộn, cũng không tạo thành bao nhiêu chiến lực.

Lúc đó, hắn bắt tay với Quang Minh Thánh Diễm, hai công hội cộng lại cũng phải hơn 10 vạn người, giết ngược lại là có thể giết hết cả đám lôm côm Bộ Lạc Ngưu Nhân, Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc. Sau đó bọn hắn sẽ chiếm luôn cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, cùng Quang Minh Thánh Diễm phân chia các cứ điểm khác, Khải Toàn Đế Quốc lại lần nữa huy hoàng!

Lý tưởng đương nhiên là đẹp, nhưng thực tế lại vô cùng tàn khốc.

Trong thời khắc mấu chốt, Quang Minh Thánh Diễm lại quay giáo phản bội làm hắn không kịp trở tay. Thì ra Quang Minh Thánh Diễm đã sớm bị Bộ Lạc Ngưu Nhân mua về, thế cục trật khỏi quỹ đạo mà hắn dự đoán, quá xa tầm với. Phá Thiên không cam lòng, nhưng hắn còn có thể làm gì khác đây?

Cuộc chiến giữa Khải Toàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Chiếm vẫn còn kéo dài một lúc nữa, nhưng lúc này trận chiến phía trước cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư đã đi vào hồi kết.

Nhiếp Ngôn mang theo Địa Huyệt Lãnh Chủ đánh đông dẹp tây, số người còn lại của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ không chịu nổi một đòn.

Nhiếp Ngôn nhìn đồng hồ một chút, thời gian triệu hồi Địa Huyệt Lãnh Chủ đã hơn 2 tiếng, chỉ còn lại 36 phút thôi, chỉ dủ dọn dẹp chiến trường bên này, không cách nào trợ giúp Quang Minh Thánh Diễm. Bất quá Bộ Lạc Ngưu Nhân, Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc còn dư khá nhiều người, dư sức dọn đẹp phần còn lại. Đến lúc đó cả bầy lao vào hiếp chết Khải Toàn Đế Quốc, đảm bảo Khải Toàn Đế Quốc tất bại!

Chiến cục đã định!

Hắn thống kê tổn thất một chút. Chiến trường chính diện giữa Chiến Đao Thị Huyết và Bộ Lạc Ngưu Nhân, Chiến Đao Thị Huyết chết sạch, mà Bộ Lạc Ngưu Nhân cũng vì 3 chiếc xe bắn đá mà mất gần 8 vạn anh em. Trong đó 5 vạn là người Bộ Lạc Ngưu Nhân, 3 vạn của 5 phân hội, hơn 10 vạn người thủ thành chỉ còn hơn 2 vạn.

Già Lam Thần Điện cùng Thần Thánh La Mã Đế Quốc chính diện cản bước Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ và Khải Toàn Đế Quốc, tổn thất cũng rất cao, mười mấy vạn người chỉ còn lại 3, 4 vạn. Bất quá có Địa Huyệt Lãnh Chủ trợ giúp nên cũng đánh tan được Pháp Sư Liên Minh, và Thần Thánh Thủ Hộ. Bên phía Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ chỉ còn sốt lại mấy ngàn người, đang bỏ chạy tán loạn.

Đợi Quang Minh Thánh Diễm dẹp xong Khải Toàn Đế Quốc thì cuộc chiến này sẽ kết thúc.

Nhiếp Ngôn phái 2000, 3000 Đạo tặc ra thu dọn chiến trường một lượt.

Trải qua một cuộc chiến, số trang bị thu được cũng tương đối khả quan, cũng đủ đền bù cho tổn thất chiến tranh.

Sau cuộc chiến lần này, Bộ Lạc Ngưu Nhân sẽ bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức. Nếu phát sinh chiến tranh quy mô như này lần nữa, dù Bộ Lạc Ngưu Nhân không thua cũng sẽ bị suy sụp, level của toàn bộ anh em trong công hội đã rất thấp rồi.

Nhiếp Ngôn điều khiển Địa Huyệt Lãnh Chủ tiếp tục đuổi giết đám đào binh của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ.

Trong khi đó, thành viên còn lại của Bộ Lạc Ngưu nhân bắt đầu tổ chức đoàn đội đi trợ giúp Quang Minh Thánh Diễm đánh Khải Toàn Đế Quốc.

Người của Bộ Lạc Ngưu Nhân khi nghe tin Quang Minh Thánh Diễm nhảy qua phe bọn họ cũng vô cùng kinh ngạc. Bởi vì trong số họ có rất nhiều người lúc trước từng xung đột với Quang Minh Thánh Diễm, không biết tại sao Quang Minh Thánh Diễm lại biến thành phe mình, bất quá vẫn vô cùng hưng phấn. Quang Minh Thánh Diễm nhảy về phe Bộ Lạc Ngưu Nhân, thoáng chốc làm cho chiến thắng nằm hẳn về bọn họ, thì ra Nhiếp Ngôn đã sớm tính hết mọi việc!

Bị hai phía giáp công, Khải Toàn Đế Quốc nhanh chóng tan tác. Việc Quang Minh Thánh Diễm phản bội khiến tinh thần họ rơi xuống đáy vực. Đây chính là đồng minh từ xưa của họ, không ngờ cuối cùng lại biến thành kẻ địch.

Sau khi Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ bị đánh ta, bọn họ đã bị cô lập ở Tạp La Nhĩ Thành, dù thắng thì sao? Bọn họ còn chỗ ngồi ở Tạp La Nhĩ Thành sao?

Cho nên, không thành viên nào trong Khải Toàn Đế Quốc có lòng dạ chiến đấu tiếp.

Trận chiến ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư này đánh dấu sự tan biến của Khải Toàn Đế Quốc, đặt dấu chấm hết cho một công hội từng rất hùng mạnh.

Hai cứ điểm của Khải Toàn Đế Quốc cũng bị chiếm, quy về cho Bộ Lạc Ngưu Nhân.

Tạp La Nhĩ Thành nghiễm nhiên trở thành đất của Bộ Lạc Ngưu Nhân.

Sau hơn 30 phút, Địa Huyệt Lãnh Chủ đã hết thời gian triệu hồi, Tinh hồn Bối Nội Đặc cũng bay ra khỏi thân thể Địa Huyệt Lãnh Chủ, trở về hành trang của Nhiếp Ngôn.

Không có Tinh hồn chống đỡ, Địa Huyệt Lãnh Chủ biến thành một tòa điêu khắc, nhanh chóng mất hết sự sống. Sau đó từ trán nó nhanh chóng sinh ra vết nứt, cuối cùng ầm ầm sụp đổ biến thành một đống đá vụn, nó cũng xem như công đức viên mãn.

Cuộc chiến ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư rốt cuộc kết thúc.

Trên chiến trường, Mục sư rốt cuộc cũng hồi sinh được đám người Thủy Sắc Yên Đầu, những đội ngũ không có Mục sư học Phục Hoạt Thuật chỉ có thể hồi sinh tại nghĩa trang, như vậy thì level sẽ giảm khá nhiều.

Nhiếp Ngôn buồn bực phát hiện ra một chuyện, trong chiến tranh cứ điểm, bình thường khi chết đều rớt khoảng 5 level. Đây là máy chủ đầu não phòng ngừa sau khi kết thúc chiến tranh, một công hội nào đó có thể Đông Sơn tái khởi nhanh chóng. Cái trừng phạt này cũng quá ác đi!

Bất quá đám người Chiến Đao Thị Huyết cũng phải chịu trừng phạt như vậy.

Một lát sau, Nhiếp Ngôn liền nhận được tin tức Chiến Đao Thị Huyết đã giải tán, một phần tinh anh gia nhập vào Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, còn những người chơi bình thường không có nơi về, đường ai nấy đi.

Về phần cứ điểm Hắc Thạch bị Chiến Đao Thị Huyết chiếm giữ, sau khi giải tán công hội cũng trở về tay Nhiếp Ngôn.

Trong chiến tranh, tiền lời và trừng phạt luôn đồng hành với nhau. Lần này, Bộ Lạc Ngưu Nhân tuy tổn thất nặng nề nhưng lại đạt được hai cứ điểm, lại củng cố thêm địa vị ở Tạp La Nhĩ Thành, phần thưởng cũng xem như khá nhiều. Sau này, Bộ Lạc Ngưu Nhân ở Tạp La Nhĩ Thành đã không thể bị uy hiếp nữa, nằm cùng một cấp bậc với Thiên Sứ Phách Nghiệp. Bộ Lạc Ngưu Nhân ngồi trên ngai vàng Tạp La Nhĩ Thành của đế quốc Cách Lâm Lân, còn Thiên Sứ Phách Nghiệp thì vững chân tại Thú Nhân Vương Thành của đế quốc Tát Đặc Ân.

Tuy nói hiện tại thực lực Bộ Lạc Ngưu Nhân còn hơi kém hơn Thiên Sứ Phách Nghiệp nhưng tiền đồ trong tương lai lại sáng chói!

Nhiếp Ngôn cùng đám Quách Hoài bắt đầu thống kê tổn thất, về những đống trang bị kia thì quăng hết vào kho công hội. Hắn tính toán một chút thì có hơn 25, 26 vạn trang bị mới, bởi vì Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm quy về cho Bộ Lạc Ngưu Nhân nên bọn họ cũng có quyền xin đồ trong kho công hội của Bộ Lạc Ngưu Nhân, đương nhiên điểm cống hiến vẫn là do bọn Nhiếp Ngôn phát.

Nhiếp Ngôn phát cho những người chết trong chiến tranh một lượng lớn quà đền bù, ai giết được càng nhiều thì phần thưởng càng hậu. Trong đó, người được thưởng nhiều nhất đương nhiên là Tiểu Khởi, dù gì tên này cũng phá được một xe bắn đá của Chiến Đao Thị Huyết.

Sau khi phát hết phần thưởng, tính ra Bộ Lạc Ngưu Nhân đã chi hơn 60 vạn kim tệ và lượng lớn điểm cống hiến. Nếu không phải Nhiếp Ngôn buôn lậu dưới lòng đất, căn bản là không đủ tiền chi nhiều như vậy.

Bất quá sau khi thống nhất Tạp La Nhĩ Thành, Bộ Lạc Ngưu Nhân xem như đã nắm toàn bộ trong tay, rất nhanh sẽ kiếm lại 60 vạn này.

Công việc kế tiếp của Bộ Lạc Ngưu Nhân chính là tiến hành chỉnh đốn Tạp La Nhĩ Thành, dẹp sạch toàn bộ kẻ thù, sau đó phát triển cứ điểm. Tiếp đó là tiến hành hoạt động cho thành viên cày level, tránh cho bị Thiên Sứ Phách Nghiệp kéo dãn quá xa.

Công hội có rất nhiều chuyện cần an bài, nhưng Nhiếp Ngôn quăng hết cho đội ngũ quản lý, còn mình thỉnh thoảng truyền đạt mệnh lệnh là được rồi, không cần hao tốn quá nhiều tinh lực. Kế tiếp hắn muốn dùng kinh nghiệm 10 năm chơi game của kiếp trước để phát triển Bộ Lạc Ngưu Nhân.

Hiện tại Tạp La Nhĩ Thành chắc như thép, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ dù muốn giở trò cũng bất lực. Thiên Sứ Phách Nghiệp càng không phải nói, bọn chúng ở quá xa, nhiều lắm chỉ có thể phái vài tinh anh tới quấy rối. Trước khi không kỵ được mở ra, thì bọn chúng không cách nào uy hiếp Bộ Lạc Ngưu Nhân.

Dựa theo kinh nghiệm kiếp trước, không kỵ phải 1 năm rưỡi sau khi lịch sử phủi bụi mở ra mới xuất hiện. Khoảng thời gian này rất quan trọng đối với Bộ Lạc Ngưu Nhân. Nếu trong thời gian 1 năm rưỡi này, Bộ Lạc Ngưu Nhân không đạt đến trình độ như Thiên Sứ Phách Nghiệp thì sau khi không kỵ xuất hiện sẽ vô cùng phiền toái. Sắp tới sẽ là khoảng thời gian tương đối hòa bình với Bộ Lạc Ngưu Nhân.

Từ khi trò chơi mở cửa đến nay, Nhiếp Ngôn nhờ vào kinh nghiệm kiếp trước của mình đạt được một thân trang bị vô cùng mạnh mẽ, sau đó hoàn thành nhiệm vụ Địa Huyệt Lãnh Chủ, dẫn Bộ Lạc Ngưu Nhân thống nhất Tạp La Nhĩ Thành. Nhưng sau này, chỉ bằng một Nhiếp Ngôn cũng không thể nghịch thiên, làm được đến bây giờ đã rất tốt rồi. Sau level 100, sẽ là thời kỳ của những ngôi sao bay múa: Ảnh vũ, Ma đạo sư, Thánh kiếm sĩ, Thần mục, Thần võ sĩ…

Vô số cao thủ tuyệt đỉnh sẽ làm chủ thời đại này.

Mỗi một người trong đó đều là thiên tài tuyệt luân, Nhiếp Ngôn nhờ vào ưu thế khởi đầu chiếm được 1 suất trong top 10 đã rất khá rồi. Chứ muốn vô đối như bây giờ thì rất khó. Thực lực một người cũng chỉ có hạn, chỉ có thể đẩy mạnh thực lực của anh em trong công hội lên.

Bộ Lạc Ngưu Nhân chiêu nạp nhiều nhân tài như vậy, Nhiếp Ngôn muốn dùng kinh nghiệm 10 năm của mình hun đúc bọn họ. 1 năm rưỡi sắp tới, hắn phải khiến cho những nhân tài này bắt đầu lộ ra ánh sáng chói mắt vốn có!

Hắn muốn từ một người chơi đứng đầu biến thành một lão đại công hội chân chính, một người lãnh đạo!
Bình Luận (0)
Comment