Trùng Sinh Cùng Ông Xã Báo Thù Rửa Hận

Chương 59


An Kính và Lâm Tô Tô đã trao nhau nụ hôn sâu trước khi cửa nhà kịp đóng.

Anh bế thốc cậu lên đặt cậu ngồi trên quầy bar gần đó, sau đó cả hai tiếp tục quấn quýt môi lưỡi với nhau.
Đầu lưỡi Lâm Tô Tô ngây thơ đi theo sự dẫn dắt điêu luyện của An Kính.

Cậu há miệng để anh tự do khám phá những điều bí ẩn tuyệt vời của cả hai.

Cái cảm giác vừa xa lạ vừa thân quen này làm Lâm Tô Tô phát điên lên mất.
Hôm nay hình như An Kính có chút mất kiểm soát.

Anh mạnh bạo và có chút chiếm hữu hơn thường ngày.

Lâm Tô Tô không sợ.

Ngược lại, cậu còn có chút chờ mong không rõ nữa.
An Kính vốn là người rất ôn nhu trong chuyện giường chiếu.

Nhưng cậu cũng biết nếu cậu kí.ch thích con quái thú kia ra, thì có khi mai đừng hòng xuống được giường.
Tay Lâm Tô Tô vòng qua cổ An Kính, nhẹ nhàng vuốt ve phần gáy nhạy cảm của anh.

Hơi thở cậu trở nên nặng nề nóng bỏng phả vào cổ anh.
“Anh yêu, anh sao thế? Hửm….”
“Con mèo nhỏ, em biết em đang đùa với lửa đúng không?”
An Kính nói bằng một chất giọng khàn đục đi vì hứng tình.


Phía dưới hắn trướng đau, đang yêu cầu được giải phóng.

Và trước mặt hắn chính là người hắn yêu nhất.
Thứ nào chịu nổi.
Nhưng An Kính vẫn cố hết sức kìm nén cơn sóng tình đang cuồn cuộn dâng trào trong mình.

Hơn ai hết, anh không muốn vì quá phấn khích mà làm người mình yêu bị thương.

Nhưng có vẻ như anh không phải là người duy nhất ở đây háo hức với trò chơi mới của bọn ho
“Khoảnh khắc em đeo chiếc khuyên tai này, chẳng phải em đã làm bùng lên ngọn lửa trong lòng anh rồi hay sao?”
Lâm Tô Tô vừa gợi tình nói, vừa dùng ngón trỏ của mình ve v.ãn nơi đầu ng.ực của An Kính.

Lúc này đây, không chỉ anh mà cậu cũng đang khao khát An Kính một cách mãnh liệt.
Cậu muốn anh hôn cậu, lấp đầy cậu, rải lên da thịt cậu những nụ hôn nóng cháy đánh dấu cậu là duy nhất, là của riêng một mình anh.
An Kính lúc này như đạn đã lên nòng, không thể rút lại được nữa.

Anh trầm thấp cảnh cáo Lâm Tô Tô lần cuối cùng.
“Thế thì đêm nay em tiêu tùng rồi.”
Lâm Tô Tô vừa sợ hãi vừa phấn khích trước lời đe doạ đó.

Chân cậu không tự chủ kẹp chặt eo người đang ôm mình, hiến dâng nụ hôn nồng cháy giữa hai bọn họ.
Tay An Kính một cởi q.uần dài và qu.ần lót của Lâm Tô Tô xuống dưới chân.

Chiếc áo sơ mi nhăn nhúm hoàn toàn không bị cởi ra.

Lâm Tô Tô lúc này nhìn vừa ngây thơ vừa *** ****.

Cậu mỉm cười nhìn anh, bỗng nhiên hét lên khi anh cho một ngón tay vào trong.

“Ahhh… anh… vào giường… vào giường…”
Lâm Tô Tô chợt rùng mình.

Chẳng lẽ An Kính định hành quyết cậu trên cái quầy bar này hay sao.

Mặt kính lạnh lẽo làm cậu nổi cả da gà nhưng hơi ấm từ người phía trên lại kí.ch thích tột độ.

“Không… có… không… có…”
Từ “bao” còn chưa kịp thốt ra, Lâm Tô Tô đã thấy An Kính kéo từ hộc kính ra một mớ đồ chơi.

Gel bôi trơn hay bao cao su đều có đủ cả.

Bây giờ cậu mới vỡ lẽ ra, tên này đúng là chuẩn bị từ trước mà.


Đáp lại cái trừng mắt của Lâm Tô Tô là nụ cười cực kì ranh mãnh của An Kính.

Hắn đã giăng sẵn một cái bẫy, chỉ chực chờ người yêu ngây thơ của mình nhảy vào mà thôi.
An Kính hôn nhẹ lên vành tai Lâm Tô Tô, sau đó biến nụ hôn thành ướt át khi đưa chiếc lưỡi xuống cần cổ thon dài kia.

Ngón chân Lâm Tô Tô vì kí.ch thích mà cong hết lại.

Trong căn hộ xa hoa chỉ còn tiếng rê/n rỉ của người nào đó.
Đối với cơ thể Lâm Tô Tô, An Kính đã quen thuộc hết nấc.

Không bao lâu sau, anh đã đưa được ba ngón tay vào trong, hơn nữa còn chạm được đến điểm nào đó.

Đổi lại chính là tiếng hét quãng cao vì quá sung sướng của Lâm Tô Tô.
Mắt cậu mờ trắng đi, mồ hôi đổ ra đầy đầu, cơ thể nóng râm ran cho dù điều hoà bật khá thấp và mặt kính lạnh ngắt sau lưng.
“Ah… ah…”
Ánh mắt Lâm Tô Tô có chút đê mê, khuôn miệng nhỏ xinh chìm đắm trong nụ hôn của anh khi mà An Kính đi vào phía trong cậu một cách mạnh bạo.

Lâm Tô Tô thì thào bên tai sau khi anh đã cho vào lút cán.
“Người yêu em thật biết cách chơi….

Em sẽ chết… chết vì anh mất.”
An Kính mạnh bạo hơn thường ngày rất nhiều nhưng hoàn toàn không khiến Lâm Tô Tô bị thương.

Cơ thể cậu nằm lên tấm kính trong suốt, như một bức tranh hoàn mỹ.

Mái tóc đen rối tung lên tản ra, gương mặt đỏ ửng ngập tràn trong kh.oái cảm.

Hai tay cậu bị bàn tay to lớn của anh giam giữ.


Cơ thể rung lắc theo từng nhịp di chuyển của An Kính.

Phía dưới hoàn toàn không được đụng đến nhưng An Kính rất biết cách chơi.

Anh khiến cậu ***** *** mà không có bất cứ sự đụng chạm nào.
Lâm Tô Tô cảm thấy sắp tan vỡ tới nơi rồi.

Nhịp điệu hôm nay của anh nhanh quá làm cậu theo không kịp, chỉ có thể nhỏ giọng xin xỏ anh.
“Anh chậm chút… chậm… em theo không kịp…”
Tiếng ngâm nga như thanh âm thiên đường này làm An Kính không cách nào chậm được.

Anh càng gia tăng tốc lực hơn, miệng ngoạm lấy đôi tai xinh xẻo kia.

Lâm Tô Tô không cách nào chịu nổi, hai tay được thả tự do bấu mạnh vào vai anh, cào vài đường lên tấm lưng trần của anh như để cảnh cáo anh đừng làm như vậy.
Bất quá, cách thân thể Lâm Tô Tô phản ứng với từng động chạm của An Kính đã phản bội cậu.
Cậu điên lên mất vì người đàn ông trước mặt này.

Cách anh ấy mân mê cổ cậu, cách anh ấy ra vào trong cậu, cách anh ấy nhìn cậu say mê tràn đầy tình yêu.

Chỉ với bấy nhiêu đó thôi là đủ làm cậu ***** **** rồi, trái tim nhộn nhạo không yên khi thân thể cả hai hoà quyện.
Hương vị ái tình này sẽ giết chết cậu mất.

Lâm Tô Tô biết điều đó, nhưng cậu nguyện theo sự dẫn dắt của anh bước vào sự ngọt ngào đầy cám dỗ này.

Bình Luận (0)
Comment