Trùng Sinh Làm Ảnh Hậu Mang Thai Của Giới Giải Trí

Chương 32


Cuộc chiến trên Weibo càng ngày càng căng thẳng, mấy kênh truyền thông lớn cũng đăng lại sự kiện "Thử sức Waterloo" lần này.

Cách chọn ngôn từ không khó để nhận thấy sự nghi ngờ về diễn xuất của Bạch Sương Sương, khiến cho mấy tờ báo lá cải rốt cuộc cũng có cảm giác hãnh diện.
Trong giới truyền thông, ai nắm giữ tiên cơ, người đó chính là người thắng lớn nhất!
Bạch Sương Sương chưa trả lời về chuyện này, các ký giả tìm mọi cách liên lạc với quản lý, nhưng tất cả đều chấm dứt.
Lúc 11 giờ đêm, một người tên "Ta Là Tử Y Khống" đăng một đoạn video dài ba phút lên mạng.
".

.

.

Tôi là bạn tốt của mọi người, Tinh Tinh.

Cứ trong đêm tối như vậy, bất kể bạn đang ở đâu, bất kể người bên cạnh bạn là ai, tôi cũng đều ở đây thật tâm cầu mong tất cả các bạn đều bình an."
"Từ mười một giờ đến mười hai giờ mỗi tối, tôi đều chờ đợi bên chiếc máy thu âm này đúng giờ.

Để lắng nghe tiếng nói chân thành tha thiết nhất từ sâu thẳm trong tâm hồn bạn."
"Đây là chuyên mục Over The City, FM 92, 7 megahertz."
Giọng nói nhẹ nhàng từ từ cất lên, mang theo sự yên bình và tĩnh lặng, tựa như một tấm lụa mỏng từ bầu trời đêm bay xuống, xoay tròn, bay lượn.

Rõ ràng là nhẹ nhàng ẩn hiện, nhưng lại mang một sức mạnh quật cường khích lệ lòng người.
Lời thoại giống nhau, thanh âm không giống, người không giống, lại mang lại chi người ta một cảm giác hoàn toàn khác!
Toàn bộ video dừng hình ảnh ở một đôi mắt đen bóng, chỉ liếc mắt một cái, đã khiến tất cả mọi người chấn động và kinh sợ!

Đó là đôi mắt như thế nào? Mang theo một mảng sương sớm thần bí, nhưng lại trong veo một cách khác thường.
Bạn nghĩ rằng nó cao tới mức không thể leo tới, nhưng thật ra lại ở gần ngay trước mắt.
Bạn cho là đang nắm được trong tầm tay, nhưng thực tế lại xa tít tận cuối chân trời.
Mâu thuẫn, đây chính xác là cảm giác đầu tiên của mọi người!
Khi thì vui mừng, lúc lại đau thương, khi thấy than tiếc, khi giống như bất lực.

Bên trong đôi mắt như vậy, phảng phất như nhìn thấy được thất tình lục dục, trông thấy thế gian muôn màu, nhưng lại tựa như cái gì cũng không nhìn thấy.
Nhưng bạn lại không thể buồn, bởi vì trong đôi mắt kia, từ đầu đến cuối đều là sự tin tưởng cùng với khích lệ không hề thay đổi.
Tin tưởng, những người yêu nhau cuối cùng đều sẽ về chung một nhà.
Khích lệ, tìm lại tình yêu đích thực đã mất.
Ngay lúc đó, tất cả đều trở thành người nghe.
Giữa đêm khuya tĩnh lặng, gạt bỏ tất cả những huyên náo của thành phố, chỉ lẳng lặng chờ đợi ở bên cạnh radio, lắng nghe câu chuyện của người khác, liếm láp những tổn thương của bản thân mình.
Ba phút ngắn ngủi, một đoạn văn, một đôi mắt, thậm chí không cách nào trông thấy được toàn cảnh người trong video.

Thế nhưng trong lòng mỗi người đều rung động mãnh liệt, kéo ra những vết thương cũ không muốn người khác biết.
Mèo mặt bự: "Hu hu… đột nhiên tôi nhớ tới mối tình đầu của mình.

.

."
Thanh Thanh Tử Câm: "Giọng nói thật hay, ánh mắt thật đẹp, khiến tôi có cảm giác muốn được bày tỏ."
Nông Phu Sơn Tuyền có ít ruộng: "Hoàn hảo! Tuyệt vời! Ánh mắt thỉnh thoảng không chịu nổi mà thấy cay cay! Nhất định là nữ thần siêu cấp!”
Trái táo hư: “Ta thật thích Áo Tím! Tài năng, nhan sắc bùng nổ, giọng nói cũng diêu dễ nghe! Tuyệt!”
Chưởng môn Hoa Sơn: “Áo Tím? Đại thần phương nào thế?”

Trái táo hư: “Chưởng môn cuối cùng cũng xuất hiện! Trước tiên moa moa* một cái! Áo Tím chính là Áo Tím nha! Từ từ, ta dán một đường link, mọi người cùng thưởng thức…”
*Thơm, hôn

.

.

Yêu thần ở nơi nào: "Oaa! Áo Tím thật là nhanh nhẹn, dũng mãnh! Tôi chấm rồi!"
Tú tài nghèo nàn: "Tôi không phải người thường, chưa bao giờ theo đuổi thần tượng, không cam lòng làm fan, nhưng làm sao biết được, vừa thấy Áo Tím mà như lỡ cả đời! Ôi thật là đau buồn..."
Thiết bát bát: " Phiền phức, chủ thớt ở trên, nói tiếng người đi!"
Tú tài nghèo nàn: " Một câu tổng kết chính là… tôi hoàn toàn biến thành fan của Tím Tím rồi..."
Hoa anh đào vội vàng: "Đúng đúng! Cuối cùng tôi cũng tìm được nữ thần trong lòng hoàn mỹ nhất! Vui quá đi mất.."
Vũ trụ Peter Pan: " Xong rồi, tôi cũng thành fan mất rồi..."
"Tôi cũng thành fan..."
"Fan nữa nè..."
...
Chưởng môn Hoa Sơn: "Đúng rồi, bộ phim này tên gì thế?"
Hoa anh đào vội vàng: "Cùng câu hỏi! Cùng câu hỏi! Cần lời giải đáp!"
Trái táo hư: "’Over the city’, đạo diễn Vương Thạch."
Tú tài nghèo: " Nhất định phải lên top!"
"Bắt đầu lên top nào!”
"Cày đi!”
...

Nhìn những người trước mắt đang spam màn ảnh, Vương Trực nuốt nước miếng một cái, ai nha má ơi! Cái này, những người trên mạng này cũng quá trâu bò rồi?!
Không sai, hắn chính là chủ blog tên là "Ta Là Tử Y Khống" đăng tải video kia.
"Cô..

Cô Dạ, như thế này cũng được sao?" Đối với chị dâu, Vương Trực lầm đầu tiên thấy hơi e ngại.
Người phụ nữ đáng sợ! Quá đáng sợ! Vu thiếu đáng thương, thần tượng hắn sùng bái nhất, sau này phải làm sao đây...
"Làm sao, chút chuyện nhỏ này đã làm khó sinh viên hàng đầu chuyên ngành máy tính đại học Hoa rồi?"
Chửi đấy à! Cái này mà gọi là chuyện nhỏ?! Vương Trực thật muốn nói tục.
Để hắn làm hacker cũng được, lại còn muốn hắn đi trộm..

trộm cái loại đồ vật này! Chị dâu, người ta thế nhưng vẫn là một đứa trẻ thuần khiết mà!
Cầu buông tha! Hu hu...
Tôi khinh! Trong lòng Vương Trực thật ra đã đầy nước mắt rồi...
Một hồi mà chuyện trên Weibo đã chuyển thành thích Tử...
Thích Tử...
Tử...
Cậu ta xong đời rồi...!Hu huu...
Kết quả cùng trò chuyện với đám điên cuồng trên mạng kia chính là… cậu ta cũng bị đồng hóa!
"Cô Dạ, ngài bỏ qua cho tôi đi! Tôi..."
Dạ Cô Tinh nhìn cậu, khẽ cười, không nhanh không chậm nói: "Được thôi! Dù sao anh cũng tự tính được, tiền chỉ có như vậy, ngày mai tôi muốn nhìn thấy hợp đồng chuyển nhượng của ‘Thuần Ngu Thời Thượng’.

"
Thuần Ngu Thời Thượng, lần trước là một trong năm tạp chí lá cải đầu tiên nắm được điểm nóng của "sự kiện Bạch Sương Sương", ở trong ngành truyền thông vẫn luôn ở mức trung.
Kể từ khi tổng biên tập Dương nhậm chức, vẫn luôn ở trạng thái không phát triển, ngược lại còn tụt lùi, phá sản chỉ là chuyện sớm muộn.
Nếu muốn phát triển ở trong giới giải trí, thì không thể tránh khỏi dư luận.
Kiếp trước, Diệp Tử biết rõ sự lợi hại của dư luận nhưng cũng mặc kệ.

Nói trắng ra là cô không quan tâm, hoặc là nói vò đã mẻ sẵn nên không sợ sứt.

Là một ngôi sao khiêu dâm hạng ba, danh tiếng của cô ở kiếp trước nhất định không tốt cho lắm.

Quả thật, đâu chỉ là "không tốt cho lắm", chính xác hơn là " hết sức tệ hại"!
Truyền thông đều là cỏ mọc đầu tường, gió chiều nào theo chiều ấy.
Dạ Cô Tinh cảm thấy, được trọng sinh một đời này, cô có khi có thể gây ra sóng gió ấy chứ?
Đương nhiên, nếu muốn thao túng lời nói của quần chúng, khống chế hướng đi của dư luận, không phải biểu hiện của bạn trước truyền thông cần tốt như thế nào, hoặc giả bộ thanh cao là được.
Quyền lực! Tuyệt đối áp đảo truyền thông, quyền lực mới là đạo lý của người làm bá chủ!
Thử nghĩ mà xem, nếu như nắm trong tay quyền làm chủ của giới truyền thông Hoa Hạ, còn sợ trận gió này không đi theo hướng bạn muốn?
Thay vì ở trước mặt truyền thông khom lưng cúi đầu, không bằng tự mình dẫn hướng dư luận đi!
Có lẽ cái mục tiêu này quá to lớn, thậm chí có chút vớ vẩn, nhưng thành sự do người, không phải sao?
Nếu vận mệnh đã cho cô có cơ hội sống thêm một đời, những điều kiếp trước mà cô chưa lấy được, kiếp này cô muốn đòi lại tất cả!
Như vậy mới không uổng công bị chết đi một lần!
Tại sao cô lại để mắt tới "Thuần Ngu Thời Thượng"? Dĩ nhiên do trái hồng mềm nên muốn bóp rồi!
Khi còn là ngôi sao khiêu dâm hạng ba.

Diệp Tử tiếp xúc với tầng lớp đen tối lại bẩn thỉu.

Những năm gần đây, cô tỉnh bơ nhìn những chuyện bẩn thỉu trong giới giải trí kia, cũng bởi vậy mà lấy được tin tức tình báo hữu dụng.
Trong đó bao gồm cả sự bất hòa giữa Bạch Sương Sương và Lâm Khả Nhi, còn có vị tổng biên tập mới nhậm chức chưa đủ một năm của "Thuần Ngu thời thượng" - Dương Giang!
Dương Giang, nam, 48 tuổi, tổng biên tập của "Thuần Ngu Thời Thượng".

Cũng là người tổng phụ trách, tỷ lệ cổ phần chiếm đến 80%, ở bên giới báo chí có tiếng nói vô cùng lớn.
Du học Mỹ về, là mẫu đàn ông thành thục, một người khá thành công.

Đây là những cái mác hoàn hảo mà người bên ngoài gán cho ông.

Nhưng trên thực tế, ông ta chính là một tên biến thái!

Bình Luận (0)
Comment