Dương ca thật vất vả mới dập tắt hết lửa trên người, nhiều chỗ bị bỏng nghiêm trọng, hắn ta đau đến thở không ra hơi, chỉ có thể nằm trên mặt đất chậm rãi lấy sức, bỗng nhiên một con tang thi như được bao trùm trong lửa, rơi xuống xuống bên cạnh hắn ta, gần như đốt cháy hắn một lần nữa.
Ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy trên đầu có một con tang thi sắp giẫm lên mặt mình, hắn ta sợ tới mức không thèm để ý đau đớn trên người, giãy giụa bò tránh né.
Có lẽ là bởi vì mùi thịt nướng của hắn đặc thù, hắn còn chưa bò được hai bước, đã có hai con tang thi nhào vào người hắn cắn xé.
Kiều Đan Đan nhìn Dương ca bị tang thi cắn, không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, còn chưa kịp thống khoái một trận, thì một con tang thi nhào tới trước mặt cô.
Phía sau, ba người Sở Duyệt cũng động thủ.
Tề Minh vung tay lên, mười mấy gai đất bén nhọn phát ra tiếng rít gào đâm vào đầu tang thi, không còn một con tang thi nào còn đứng.
Kiều Đan Đan kinh ngạc, người này hình như cũng có siêu năng lực như cô, nhưng sức mạnh của hắn vượt xa cô.
Mấy người đàn ông thấy Tề Minh vung tay giết tang thi, còn tưởng hắn là cao thủ am hiểu ám khí, lập tức thành thật, không ai dám nghĩ tới trộm xe nữa.
Trách không được, người ta dám lái một chiếc xe phô trương như vậy trên đường, người ta là có bản lĩnh thật a!
Nếu bọn họ có bản lĩnh này, thì cho dù có hỏa tiễn thì bọn họ cũng dám lái.
Mọi người còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì trong bóng đêm lại xuất hiện thêm rất nhiều con mắt phát ra ánh sáng xanh lục, những con mắt này khác hẳn với những con mắt vừa rồi.
Những đôi mắt trông rất linh hoạt, rất linh hoạt, di chuyển nhanh chóng, điều kỳ lạ là những tang thi này có vẻ hơi lùn, chúng nó chỉ vây chung quanh, không vội tấn công, giống như chúng đang quan sát nhóm người trên đường .
Này quá mẹ nó dọa người!
Chẳng lẽ tang thi cũng biết suy nghĩ sao?
Lòng bàn tay Kiều Đan Đan bắt đầu xuất hiện hỏa cầu, này đó là thứ gì? Tại sao lại có cảm giác còn đáng sợ hơn cả đám thây ma vừa rồi.
Một bàn tay đặt nhẹ lên tay Kiều Đan Đan, Kiều Đan Đan bất ngờ quay lại, đó là cô gái kia mỉm cười với mình.
Trong lòng Kiều Đan Đan nổi lên sóng to gió lớn, trong lòng tràn đầy hỗn loạn, cô luôn cảnh giác với ba người phía sau, thậm chí còn cảnh giác hơn cả nhóm đàn ông.
Nhưng cô gái này đi đến bên cạnh, mà cô lại hoàn toàn không nhận ra, nếu cô ấy muốn gây bất lợi, thì cô ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
- Thu hồi dị năng của cô lại, có ánh sáng sẽ có thêm càng nhiều đồ bị hấp dẫn đến bên này, chúng ta phải lút đem thu thập mấy thứ này.
Sở Duyệt nhìn Kiều Đan Đan, ôn nhu lại thân mật nói.
Lúc này Đan Đan không quen cô, tâm đề phòng rất nặng, cô phải từ từ bồi dưỡng tình cảm.
- Hơn nữa, hiện tại dị năng của cô còn yếu, nếu phát ra thêm hai hỏa cầu nữa thì cô sẽ kiệt sức, bất quá tôi sẽ bảo vệ cô, một chút nữa liền đứng phía sau tôi, biết không?
Kiều Đan Đan nhìn cô gái trước mắt này, rõ ràng cô không quen biết cô ấy, nhưng cô lại có một loại cảm giác thân thiết kỳ lạ, giống như trước kia hai người bọn họ đã từng quen biết.
Đúng lúc này, trong đám người đàn ông phía sau, bỗng nhiên có một kêu thảm thiết.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy người đàn ông phía sau lần lượt bị một quái vật giống chó, nhưng lại lớn hơn chó rất nhiều, hạ gục.
Mấy con quái vật đó sau khi vồ con người, ngay lập tức cắn vào cổ hắn, rồi nhanh chóng kéo người vào trong bóng tối.
Là bầy sói!
Là bầy sói biến dị!