Mạt thế, tuy tang thi sẽ biến dị thành các hình thái khác nhau, các có các thuộc tính, nhưng phần lớn bọn chúng chỉ biết dùng bản năng đi công kích, giống như tang thi biến dị hệ kim, nó chỉ biết thân thể mình được cường hóa, đao thương bất nhập.
Nhưng khi chúng nó công kích con mồi vẫn chỉ biết va chạm cắn xé theo bản năng, chứ không biết dùng dị năng đi công kích.
Tang thi dùng dị năng công kích con mồi, nhất thường thấy là tang thi hệ tinh thần, chúng nó trời sinh đã biết dùng tinh thần lực khống chế tang thi đàn, công kích vào dây thần kinh não của đối thủ.
Loại tang thi hệ tinh thần này về sau sẽ rất khó đối phó, đa số chúng sẽ trở thành tang thi vương xưng bá một phương, thậm chí có một số con sau khi tiến hóa còn lấy lại được trí nhớ và ý thức của bản thân nó, thân thể cũng được chữa trị, không khác gì người bình thường.
Một ví dụ khác là con tang thi biến dị mà mấy người Sở Duyệt gặp phải lúc này.
Dị năng của chúng nó hình như là thiên phú dị bẩm, khi đám tang thi còn đang mơ hồ, thì chúng nó đã biết đến ăn cơm hoặc là cắn nuốt đồng loại để tiến hóa.
Sau khi tiến hóa, chúng nó chẳng những biết dùng dị năng công kích con mồi, còn biết tổ chức lãnh thổ của mình, trở thành tang thi vương giống như đám tang thi biến dị hệ tinh thần.
Mà loại tang thi vương này còn khó đối phó hơn tang thi hệ tinh thần, bởi vì nó bọn nó có sức chiến đấu khá mạnh.
Lúc này mấy người Sở Duyệt và Giang Thành đã lùi vào trong cửa hàng đồ dùng ngoài trời, nhẹ nhàng buông thuyền xung phong xuống, rồi trốn vào một cái lều dựng bên trong cửa hàng.
Cố gắng không giao chiến với thứ kia, lúc này bọn họ bị vây trên mặt nước, thật sự không có ưu thế gì, đánh không lại mà chạy cũng không xong.
Vẫn nên chờ nó đi xa rồi rời khỏi nơi này.
“Phanh” mà một tiếng, cửa sổ sát đất bên ngoài cửa hàng truyền đến một tiếng vang lớn, con tang thi biến dị kia đang dựa vào cửa sổ nhìn vào trong cửa hàng.
Thân thể của nó vừa to vừa rộng, đầu lại rất nhỏ, đôi mắt chiếm hơn phân nửa khuôn mặt, chỉ có con ngươi màu đen, thật sự là không biết nó có thể nhìn thấy hay không.
Mà con tang thi biến dị lúc này cũng rất hoang mang, rõ ràng nó đã nghe thấy một cổ hương vị có lực hấp dẫn trí mạng đối với nó, nhưng nó đuổi theo tới đây lại không thấy dấu vết của con mồi.
Mùi hương như có như không vẫn còn trong không khí, nó có khát vọng mãnh liệt, muốn nuốt chủ nhân của mùi hương kia vào bụng, để nó có thể tiến hóa nhiều hơn.
Tiến hóa, là mục tiêu và khát vọng của nó!
Dạo qua một vòng trở về, vẫn là nơi này có hương vị nồng nhất, tang thi biến dị gắt gao bám chặt trên tấm kính, mắt to đen nhánh tìm kiếm mục tiêu xung quanh từng chút một.
Đám người trốn trong lều nhìn qua khe hở nhỏ của lều, nhìn con tang thi biến dị ở bên ngoài không chịu rời đi, bắt đầu có chút lo lắng.
Mắt thấy sắc trời không còn sớm, thứ bọn họ muốn tìm cũng tìm được rồi, ý muốn trở về trở nên bức thiết, nếu không quay về, trời tối chỉ sợ sẽ không trở về được.
Sở Duyệt ngồi ở một góc trong lều trại, cô không nhúc nhích, cô chia tinh thần lực của mình thành hàng ngàn sợi chỉ mảnh, từng chút từng chút quấn quanh con tang thi biến dị.
Loại tang thi biến dị có dị năng dao động này, rất có khả năng đã tiến hóa ra thần trí, chỉ cần nó có một chút năng lực tư duy, Sở Duyệt cũng có thể bắt được rồi phá hủy nó.
Nhưng kết quả cuối cùng khiến cô không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay thất vọng.
Thứ này thoạt nhìn bộ dáng tựa hồ có chút thông minh, không nghĩ tới vẫn là không có đầu óc.
Cũng không biết nó dùng thứ gì chống đỡ dị năng, dao động rất mạnh, thậm chí cô còn không nhìn ra được dị năng của nó là thuộc tính gì.
Đại gia này quả thực chính là thứ kỳ ba!
Sở Duyệt nghiến răng nghiến lợi, trước đó cô kiêng kỵ nó, chủ yếu là do sợ nó có thể khống chế tang thi khác tới giúp nó trợ công.
Còn có một điều, cô lo lắng trên đường trở về bọn họ có thể bị con hàng này đuổi theo, trực tiếp công kích bọn họ trên mặt nước, đến lúc đó bị vây trong nước độc, tình thế rất bị động.
Hiện tại nhìn thấy trong sọ não của nó trống trơn, đoán chừng nó vẫn chưa có năng lực triệu hồi tang thi cấp thấp. .
Vậy còn sợ nó làm gì!
Mắt thấy sắc trời bên ngoài càng ngày càng trầm xuống, mà con tang thi biến dị này chậm chạp không chịu rời đi, Sở Duyệt không muốn trốn nữa.
Chết tiệt, đấu một trận trước đã.
Sở Duyệt mở mắt, kéo kéo góc áo Giang Thành, ghé vào tai hắn thương lượng:
- Huấn luyện viên Giang, trốn ở đây không phải cách, nếu không chúng ta để nó tiến vào, giải quyết nó ở chỗ này luôn.
Lỗ tai Giang Thành có chút tê dại, loại cảm giác này làm hắn cảm thấy có chút quen thuộc, bất quá tình hình lúc này không cho phép hắn suy nghĩ quá nhiều, hắn trầm ngâm một lát, liền gật đầu với Sở Duyệt.
Dù sao đồ đều tìm được rồi, nếu không phải con tang thi biến dị này chặn ở đây, bọn họ đã trở về rồi.
Chẳng lẽ nếu con tang thi biến dị này không đi, bọn họ vẫn phải trốn ở đây sao,đến khi trời tối có muốn chạy cũng không được?
Trốn ở đây không phải phong cách của hắn, hắn luôn là người am hiểu chủ động xuất kích.
Nước đọng ở tầng dưới không gây hại gì cho tang thi, nhưng lại là nhược điểm trí mạng đối với mấy người bọn họ, hiện tại biện pháp tốt nhất chính là dẫn dụ con tang thi biến dị kia vào trong cửa hàng, sau đó liền giải quyết nó ở đây.
Bọn họ tụ lại, nhẹ giọng thương lượng làm thế nào để dụ con tang thi kia tiến vào.
Trong bốn người, dị năng của Sở Duyệt mạnh nhất, cho nên cô làm chủ công, Giang Thành không có dị năng, nhưng thân thủ không tồi, có thể làm trợ công.
Vương Vĩ là dị năng giả tốc độ, phụ trách tùy thời quấy nhiễu lực chú ý của tang thi biến dị, Liễu Duệ là dị năng giả hệ thổ, cũng ở bên cạnh trợ công giống Giang Thành.
Bọn họ phân phối nhiệm vụ xong, Vương Vĩ chui ra khỏi lều đầu tiên, đứng trong cửa hàng vẫy tay với con tang thi biến dị đang dán mắt trên cửa sổ và hét lên:
- Này!! Đồ xấu xí, nhìn nơi này!!!
Ở một khắc tang thi biến dị nhìn thấy Vương Vĩ, nó lập tức hưng phấn “Ngao” lên một tiếng, muốn nhào vào trong.
Đúng đúng đúng! Chính là hương vị này! Hương vị tiến hóa!
Nhưng nó không biết trước mặt mình còn có một cánh cửa kính, lặn xuống nước, sau đó ‘rầm’ một tiếng, hung hăng đâm sầm vào cửa kính.
Cửa kính rung lắc dữ dội, nhưng không vỡ, ngược lại, con tang thi biến dị bị hất văng móng vuốt, rơi khỏi cửa sổ rồi biến mất.
“Lách cách!”
Ngay sau đó dưới lầu truyền đến tiếng vật rơi xuống nước, cả người tang thi biến dị rớt vào trong nước, ngay cả bọn họ ở tầng hai cũng có thể nhìn thấy bọt nước bắn tung tóe.
Mấy người Sở Duyệt thấy tình huống vậy, không khỏi hai mặt nhìn nhau, con tang thi biến dị này ngu như vậy!
Đúng lúc này, dưới lầu lại truyền đến một tiếng “Rầm” , nháy mắt bọn họ lại cảnh giác lên.
Tang thi biến dị tuy ngốc, nhưng bọn họ cũng không thể thiếu cảnh giác, loại đồ ngốc này thường đáng sợ hơn.
Giây tiếp theo, bóng dáng con tang thi biến dị lại xuất hiện ở ngoài cửa sổ, nó chộp lấy vật nhô ra trong góc tường, thân hình to lớn bắt đầu đập vào cửa sổ.