Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262 - Một Tầng Cuối Cùng

Chương 262 - Một tầng cuối cùng
Chương 262 - Một tầng cuối cùng

Loại người có quyền hạn này hẳn là cao tầng của căn cứ a? Nhưng nơi đó có thể tiếp cận dễ dàng sao?

Cô không dám ra khỏi thang máy, một khi ra khỏi thang máy, cho dù không bị phát hiện, muốn tiến vào, cũng không dễ dàng.

Nhưng khi cô ngẩng đầu, nhìn thấy cửa thoát gió trên nóc giếng thang máy, đột nhiên liền nghĩ tới một cách.

Thang máy không thể đi xuống, nhưng giếng thang máy thông trên dưới a!

Cô còn cần phải rối rắm thẻ chứng minh gì nữa, trực tiếp bò từ trên này xuống qua giếng thang máy không phải là xong rồi sao.

Nói là làm, Sở Duyệt lập tức dùng dị năng hệ kim vạch một cửa lên vách thang máy phía sau, chui vào thang máy giếng, sau đó quay đầu khôi phục nguyên dạng vách tường thang máy.

Còn đám người trên xe đẩy, trước tiên cứ để bọn họ ở lại thang máy trước.

Với trạng thái bây giờ của bọn họ, người trong căn cứ sẽ không hoài nghi là bọn họ giết người.

Bọn họ vốn là đối tượng nghiên cứu mới của căn cứ, hẳn là sẽ không bị xử lý, cùng lắm chỉ là bị nhốt lại.

Đếm thang máy số lượng cửa thang máy, Sở Duyệt đã bò tới tầng thứ bảy rồi.

Nhưng cô lại có chút nghi hoặc đứng sững sờ ở nơi đó, cô hẳn là đã đến tầng thứ bảy.

Nhưng từ vị trí này đi nhìn xuống, phía dưới hình như còn có vài tuần nữa.

Sở Duyệt có chút mơ hồ, ý gì đây?

Là vừa rồi cô đếm sai số cửa thang máy, hay là căn cứ thực nghiệm này không chỉ có bảy tầng?

- Mục Ca, cậu chắc chắn căn cứ thực nghiệm này chỉ có bảy tầng sao?

Sở Duyệt bám vào vách giếng thang máy, hỏi một cư dân có thâm niên trong căn cứ này, Mục Ca.

‘Tôi …… không chắc chắn.. lúc đó, tôi có thể thực hiện nhảy vọt không gian trong một khoảng thời gian.. Trong thời gian đó, bọn họ không thể nhốt tôi lại nên tôi đã lang thang khắp toàn bộ căn cứ thực nghiệm, nơi sâu nhất mà tôi tới là tầng thứ bảy, phía dưới không được, cũng chưa thấy có người đi xuống phía dưới, cho nên tôi vẫn luôn cho rằng căn cứ thực nghiệm chỉ có bảy tầng.’

Vốn Mục Ca rất chắc chắn, nhưng thông qua Sở Duyệt, hắn nhìn thấy độ sâu của giếng thang máy, cũng không nhịn được mà có chút không xác định.

Sở Duyệt gật gật đầu, không chỉ là Mục Ca, cho dù là cô, cũng cảm thấy căn cứ thực nghiệm chỉ có bảy tầng.

Dù sao nút bấm thang máy cũng chỉ có bảy tầng, ai có thể nghĩ tới bên dưới còn có bao nhiêu tầng?

- Vậy hiện tại cậu cảm nhận một chút, có thể cảm nhận được những bình năng lượng kia ở nơi nào không? Là tầng bảy hay là ở phía dưới.

Sở Duyệt nghĩ nghĩ, không đi rối rắm vấn đề liệu căn cứ này có mấy tầng nữa, này đó cô đều không quan tâm.

Quản nó có mấy tầng, cô chỉ cần lấy được năng lượng của Mục Ca là được.

‘Ở phía dưới.’

Giọng nói của Mục Ca hơi hơi có chút kích động.

Tuy hiện tại hắn cũng chỉ có thể ẩn ẩn cảm giác được năng lượng ở nơi này, phía dưới hẳn là có rất khoáng thạch ức chế dị năng.

Nhưng hắn quá quen thuộc với hơi thở năng lượng, cho nên dù chỉ có một chút dấu vết lộ ra hơi thở, hắn cũng có thể cảm giác được.

- Được, hiểu rõ!!

Sở Duyệt nghe Mục Ca nói xong, liền tiếp tục bò xuống, cô cứ bò bên trong giếng thang máy như vậy cho tới tầng cuối cùng.

Tới tầng cuối cùng, Sở Duyệt nhịn không được lại khiếp sợ một lần nữa.

Nhìn xuyên qua ánh sáng mờ nhạt trong giếng thang máy, Sở Duyệt nhìn thấy một cái động bên ngoài thang máy.

Từ cửa động nhìn vào, bên trong có những tảng đá phát ra ánh sáng huỳnh quang mờ nhạt.

Sở Duyệt có loại dự cảm không tốt, sống lưng ớn lạnh.

Mấy cục đá này, có lẽ là loại khoáng thạch sẽ ức chế dị năng đi!

Bình Luận (0)
Comment