Trùng Sinh Nữ Phụ Được Chuyển Kiếp

Chương 20

Lúc này trong thư phòng Diệp gia. Có một cô gái cực kỳ xinh đẹp ngồi tựa thoải mái vào chiếc ghế lông vũ bọc vải nhung đỏ mềm mại mà Diệp Vĩnh Thành mới mua cho riêng Diệp An, dự định khi cô tỉnh dậy và cha con còn hoà thuận sẽ để ghế ở đây cho cô tiện ngồi đọc sách khỏi mỏi.

Ngồi đối diện và hai bên là cha cô và hai anh trai. Thực ra cô vẫn chưa biết nên nói chuyện như thế nào với hai người anh này. Dẫu đó có là anh trai ruột của thân thể này đi chăng nữa nhưng cô cũng mới xuyên qua thôi a... coi như đây là lần đầu tiên gặp mặt đi. Bảo cô làm sao mà mở miệng nói trước được chứ... nên cô bảo trì im lặng uống cốc sữa ấm Tề quản gia chuẩn bị là đúng rồi.

Cả ba người kia đều chăm chú cẩn thận nhìn cô gái mong manh ngồi trước mặt. Họ vẫn không biết nên nói gì với cô mới đúng. Cô vừa tỉnh lại còn rất yếu ớt. Lỡ nói nhiều thêm một câu lại ngất đi thì sao a...

Cuối cùng Diệp Vĩnh Thành cũng không nhịn được mà mở lời trước “Tiểu An... con.. con có cảm thấy chỗ nào không khoẻ hay không?”

Câu đầu tiên của Diệp Vĩnh Thành lại không phải hỏi dị năng của Diệp An là gì mà là quan tâm thân thể cô ra sao. Có lẽ gia tộc này chủ yếu sinh ra dị năng giả Thuỷ hệ, không thì hoạ hoằn lắm là Không Gian hệ nên cha cô cũng cho là cô thức tỉnh một trong hai đi.

Cả cha cô và hai người anh đều là Thuỷ hệ, Mộc hệ cao cấp nhất, mẹ cô là Không Gian hệ, tổ tiên gia tộc Diệp gia chính là Tinh Thần hệ song song Thuỷ hệ. Chính vì dị năng đó tổ tiên đã tự xây dựng một đế chế Diệp gia vô cùng hưng thịnh và cường đại đến nay.

Đến cả Diệp Hoa hơi hơi lai tạp cũng mon men có được Không Gian hệ giống hệt người mẹ Hà Như Bình của mình, lại còn là một không gian rất lớn chút đặc biệt, có thể chứa được cả vật sống. So ra may mắn cũng thoát kiếp người bình thường. Còn Diệp Môn thì độc tôn thức tỉnh Hoả hệ cũng khá mạnh, không giống cha mẹ hắn nên cũng được cho là một nhân tài.

Nhẹ nhàng đặt ly sữa xuống bàn, Diệp An vén vén tóc ra sau tai sau đó trả lời “Cảm ơn cha, con rất khoẻ. Dị năng của con đã chữa trị cơ thể tốt hơn trước nhiều lắm”

Không ai muốn nhắc đến dị năng thì cô cũng nên chủ động một chút. Tam tiểu thư Diệp gia tính hướng mạnh mẽ độc lập không thể dịu dàng quá được không phải sao..

Diệp Kiến Nguyên dùng âm thanh ôn nhu với em gái cưng“An An... vậy là em cũng thức tỉnh dị năng giống cha và tụi anh. Em mê man suốt 1 tháng không cử động, anh sợ xúc phát quá muộn thế này sẽ không tốt cho thân thể. Lát nữa anh chở em đến bệnh viện tổng bộ thành phố kiểm tra, có được không?”

Câu cuối của Diệp Kiến Nguyên vẫn cẩn thận mang ý dò xét sợ chọc em gái không vui. Dù ở công ty anh trên vạn người, liếc mắt không hài lòng một cái đủ để cả Diệp thị hoảng hốt bất an sóng gió sắp ập đến. Nhưng trước mặt em gái anh luôn mềm mỏng khác gì cọng bún cơ chứ. Hơn nữa sau sự việc này sự cưng chiều ôn nhu của hai anh trai chỉ có hơn chứ không có kém.

Không chỉ riêng Diệp Kiến Nguyên mà Diệp Viễn Thiếu cũng có lo lắng y như anh trai “An An... Anh cả nói phải, để anh bồi An An đi kiểm tra cho em đỡ buồn nhé”

Tề lão quản gia đứng đó lông mày giật giật. Cả ba cha con, ba người đàn ông hô phong hoán vũ trên thương trường người người e dè lại khép nép khúm núm dò xét cẩn thận ý kiến của một cô bé 19 tuổi như thể chỉ cần cô nhấc tay sẽ có hàng loạt công ty chấp nhận phá sản, chỉ cần cô lắc đầu sẽ có hàng loạt lãnh đạo cấp cao ngay lập tức nộp đơn từ chức.

Mỗi cái nhăn mày, mỗi cái liếc mắt của cô đều khiến ba cha con kia thấp thỏm không thôi..

Nô lệ a...

Nữ vương a...

Tề lão quản gia thầm mặc niệm cho số phận của ba con người kia.

Diệp An thu thần tình của mọi người vào trong mắt không khỏi phì cười. Khẩn trương lúc đầu cũng biến mất. Cô trấn an ba vị trụ cột Diệp thị trước mặt “Không sao đâu, cha và anh đừng lo. Thân thể con ra sao con biết. Với lại.... con không xúc phát dị năng Thuỷ hệ hay Không gian hệ. Tề quản gia, phiền bác mang quả cầu trắc nghiệm trong ngăn bàn cha cháu ra đây”

Tề quản gia phản ứng nhanh chóng liền đem quả cầu đặt trước mặt Diệp An. Ông cũng rất tò mò tiểu thư sẽ xúc phát ra dị năng gì đây a... Diệp gia chủ yếu xúc phát ra ba hệ dị năng đó là Thuỷ hệ, Không Gian hệ và Mộc hệ.

Tiểu thư nói không phải Thuỷ hệ và Không Gian hệ, chẳng lẽ là Mộc hệ?? Vậy cũng tốt. Diệp gia chưa bao giờ chê cây cối quá nhiều cả. Nhất là từ Diệp An tam tiểu thư được Diệp gia nâng niu.

Diệp An bỏ qua ánh mắt nghi hoặc của bốn người bắt đầu đặt tay lên quả cầu và rót vào một đạo tinh thần lực.

Quả cầu trong suốt bỗng chói loà khắp gian phòng một ánh sáng màu băng lam xinh đẹp, tựa như màu của nước biển trong vắt đẹp nhất Vịnh Bắc Đại Lục khiến mọi người không khỏi sửng sốt.

Là Băng Hệ, họ có nhìn nhầm không là băng hệ a... hơn nữa mạnh mẽ như vậy nó đã ở cấp mấy?? Cấp 2 hay cấp 3, cấp 4??

”Băng hệ. Đã biến dị” giọng nói nhẹ nhàng của Diệp An vang lên khiến mọi người một lần nữa thêm khẳng định dị năng của cô.

Là dị năng khan hiếm a... không ngờ Diệp gia lại xuất hiện dị năng hiếm. Chuyện kinh hỉ này lần cuối xuất hiện là từ 100 năm trước.

Chưa dừng lại ở đó, Diệp An tiếp tục rót vào tinh thần lực khác. Lập tức ánh sáng trắng chói loà như muốn chọc mù mắt những người ở đây bao trùm khắp gian phòng. Cái này...

” Tinh thần hệ. Đã biến dị”

Bốn người Diệp Vĩnh Thành hoàn toàn hoá đá ngây ngốc nhìn ánh sáng trắng chói mắt kia. Cẩn thận mù mắt a...

Tiểu An nói là Tinh Thần hệ. Dị năng khan hiếm kia lần thứ 2 xuất hiện trên người Tiểu An khiến ông sửng sốt không thôi. Tương tự Diệp Viến Thiếu, Diệp Kiến Nguyên cũng vậy. Cả hai mươi mấy năm sống của họ chưa bao giờ nhìn thấy hai dị năng này ở khoảng cách gần như thế nữa là ở chung trong một cơ thể.

Diệp An cong khoé miệng ý định tiếp tục đưa đến một kinh hỉ nữa.

”Lôi điện”

Vừa dứt lời. Ánh sáng trắng từ quả cầu chậm rãi bị một màu tím yêu dị bao trùm. Mơ hồ thấy cả vài tia trắng dị sắc xen trong đó.

Đến lúc này thì cái gì hình tượng của những người đàn ông hoàng kim Diệp gia nữa. Miệng họ mở có thể nhét vừa một quả trứng ngỗng rồi có được không.

Còn Tề lão quản gia sau khi thấy ánh sắc tím liền đỡ trán ngã vào bức tường phía sau miệng lẩm bẩm. Lão nhân gia... tôi không biết vì sao bây giờ tôi vẫn còn sống nữa a...

”Tất cả đều trên cấp 3 sơ kỳ. Thể chất đã đạt cấp 7. Cha. Anh. Con gái đã xúc phát thành công ba hệ dị năng hiếm nhất thế giới”

Và câu nói cuối cùng kia cũng thành công triệt để làm ba vị đàn ông hoàng kim Diệp gia bất tỉnh theo Tề lão quản gia trước đó.
Bình Luận (0)
Comment