Lãng Quên- Diễn Đàn
Kéo lên xem các tin nhắn phía trên, vẻ mặt ngưng trọng của Khương Sam dần dần bị sự ngạc nhiên thay thế.
Khương Mật cũng là một trong người gửi tin nhắn, hơn trăm tin nhắn có tới phân nửa là của bà ta, cũng có vài tin nhắn của Khương Vi, nội dung nói đến không vượt ngoài việc nhắc đến những chuyện trước kia, cùng với những lời giải thích không ngừng về những xung đột trước đây.
Khương Sam nhìn lướt qua một lượt, quả thật đây là thái độ điệu thấp trước đây chưa từng có, ngoại trừ tận tình khuyên bảo, giải thích tất cả đều vì muốn tốt cho cô, còn kích thích những hồi ức từng sinh hoạt nhỏ của những năm cùng nhau chung sống. Hai người vô cùng thông minh, không hề nhắc đến những gút mắc ân oán giữa các cô, Khương Mật còn nhắc đến tình nghĩa anh em với Khương ba hồi đó, Khương Mật nói Khương ba lúc xưa đối xử với bà ta không khác gì con gái.
Khương Sam mỉm cười, đây là chuẩn bị đánh bài tình thân với cô sao, ngay cả ba ba của cô cũng dùng đến cảm hóa cô.
Đến về sau không thấy cô trả lời, Khương Mật hạ quyết tâm, đưa ra điều kiện, ngoại trừ phần di sản Khương ba để lại được tòa phán quyết cho bà ta đưa đi bán lấy tiền mặt, còn tăng thêm không đồ tốt nữa, đều là tài sản trên danh nghĩa của Lưu Thiên Trạch, điều kiện đãi ngộ tốt thế này thực sự rất khó khiến người ta không thể động tâm được.
Mục đích chỉ có một, hi vọng Khương Sam có thể đến tham dự hôn lễ của bà ta.
Đây là bọn họ bị dư luận chỉnh quá ác, trái phải không còn biện pháp nào, mới mong muốn Khương Sam không tính toán những hiềm khích trước kia để đến đó biểu hiện giả dối, để cho những lời đồn đại khó nghe kia tự sụp đổ.
Khương Mật muốn được thuận lợi nhập chủ nhà họ Lưu, đúng là liều mạng, đưa ra nhiều ưu đãi như thế, nhất định cũng đứt gan đứt ruột.
Năm nay Lưu Thiên Trạch đã gần năm mươi, thay đổi hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác, nhưng vẫn không có ai có thể mang thai con của ông, Khương Mật mang thai đối với ông là niềm vui vô cùng lớn, lập tức vội vã cử hành hôn lễ để cho Khương Mật một danh phận, để tránh con sinh ra phải gánh lấy thanh danh không xuôi tai.
Không hổ là Khương Mật, nháo thành đến thế rồi vẫn có thể khiến cho Lưu Thiên Trạch cưới bà ta, Khương Sam thật sự có lòng khâm phục rồi.
Chỉ là, mang thai sao....
Khương Sam im lặng suy nghĩ….
bbs..cn LãngQuên- DienDanLeQuyDon bbs..cn
Lúc này ở nhà họ Lưu, vì ngày mai sẽ cử hành hôn lễ đã được bố trí hơn phân nửa, vì đề phòng có người đến quấy rối, sau khi bất ngờ phát thiệp mời đám cưới, Lưu Thiên Trạch mời không ít bảo an đến bảo vệ những khu vực trong nhà.
Nơi nơi nhà họ Lưu đều vui mừng, cuối cùng cũng có thể tách ra mấy ngày liên tiếp xui xẻo gần đây, ngoại trừ gửi tin nhắn cho Khương Sam vẫn chậm chạp chưa trả lời khiến tâm tình mấy người Khương Mật nôn nóng ra, toàn bộ những chuyện khác đều được tiến hành trật tự ngay ngắn.
Bụng dưới Khương Mật vẫn chưa thấy to bụng, đã bày ra tư thế của người mang thai mấy tháng, trong nhà luôn có hai người đi theo hầu, ngay cả đi nhiều hai bước cũng đều vô cùng cẩn thận nâng đỡ bà ta.
Lưu Thiên Trạch có chuyện vui, tinh thần vô cùng sảng khoái, cả người nhìn qua như trẻ vài tuổi, đi theo bên cạnh Khương Mật săn sóc an ủi.
“Những chuyện trên mạng cũng đã trôi qua nhiều ngày, cũng không nhất thiết cần phải có cô ta ra mặt để tiêu tan lời đồn đại, qua một thời gian cũng khiến cho mọi người quên đi, sau đó tìm một cơ hội để cho em ra mặt là được.”
Khương Mật đỡ eo nói:
“Nào có dễ dàng như vậy được, bây giờ cô ta có tập đoàn Cảnh Thiên đứng ở phía sau làm chỗ dựa, chúng ta có thể làm gì chứ?”
Lưu Thiên Trạch cười nói:
“Đây là em có chuyện không biết, Tần Diệc Hạo có thể bí mật ở bên trong giúp đỡ cho cô ta một hai lần, nhưng không có khả năng vẫn luôn giúp đỡ, thiên kim Sở Phàm của nhà họ Sở mới là người được Tần lão gia chọn làm cháu dâu, ngay cả khi Tần Diệc Hạo bị Khương Sam mê hoặc, một khi người nhà họ Sở nghe được tin đồn gì, vì sức khỏe của Tần lão gia, bên Tần Diệc Hạo cũng chỉ có thể buông xuống. Ngày mai anh có mời người nhà họ Sở đến, nếu nhưng cô ta có đầu óc, biết được tin tức này, nhất định cô ta sẽ chủ động đến tham dự hôn lễ…”
Khương Mật nghĩ lại cũng cảm thấy đúng:
“Một đứa con gái mồ côi không cha không mẹ, quả thật không có khả năng bước chân vào nhà họ Tần được, nếu không có gia đình nương tựa, quả thật cô ta không thể đi xa được.” Lãng ##Quên
Lưu Thiên Trạch gật đầu:
“Nếu liên minh được với nhà họ Tần là tốt nhất, trái lại có thể tính toán một chút….”
“Không được.”
Ý thức được Lưu Thiên Trạch có ý muốn giúp đỡ Khương Sam, Khương Mật lập tức cả kinh:
“Anh điên rồi! Anh cho là nếu anh giúp đỡ con nhóc đó, khi nó bước chân vào nhà họ Tần được sẽ giúp lại anh sao? Không trả thù chúng ta đã cảm ơn trời đất rồi, tâm tư cô ta rất độc ác, em không đồng ý”
Lưu Thiên Trạch nhíu mày:
“Không thể cứu vãn được sao, giữa bọn em cũng đâu có thâm cừu đại hận gì?”
Khương Mật thấy ông quả thật có ý muốn này, lập tức nóng nảy, sao có thể giúp đỡ Khương Sam lên như diều gặp gió được? Cô ta khiến hai mẹ con bà còn chưa đủ thảm sao! Ngay lập tức hống mắt Khương Mật chuyển hồng, đẩy tay Lưu Thiên Trạch đang đỡ bà ra:
“Nếu anh dám giúp cô ta, đứa nhỏ này em không sinh nữa! Còn hơn để cho nó lớn lên bị người ta giẫm lên đạp xuống, còn không bằng đừng xuất hiện để phải chịu ủy khuất.”
Lưu Thiên Trạch thấy bà có phản ứng lớn như thế, lập tức dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành bà ta, tâm tư ban đầu bị đè xuống không dám nhắc lại nữa.
Dù sao vẫn còn đang trên đầu ngọn sóng, Lưu Thiên Trạch chủ yếu mời những bạn bè thân thích, hay những người ông có ý muốn hợp tác. Để cho không khí được náo nhiệt, ông còn thêm một số minh tinh nhỏ tới góp vui, nghi thức hôn lễ chính thức bắt đầu khiến không khí bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Những vị khách đến gần đông đủ, người được mong mỏi chờ đợi là Khương Sam vẫn chưa đến,vẻ mặt bà Chu đang ngồi chờ trở nên buồn bực.
Trong nhà mình gần đây xảy ra chuyện lớn như thế, Khương Sam cũng không ra mặt nói giúp một hai câu, huống chi hai ngày nay con bà đã điệu thấp xuống, cho nó bậc thang và mặt mũi, Khương Sam được cho mặt mũi còn muốn lên mặt nữa, bà Chu ngồi nghiêm mặt ở một chỗ không hề hé răng, không có bộ dáng vui vẻ của một người tham dự hôn lễ,
Cho dù trước đó danh tiếng của người nhà họ Khương bị bôi xấu, nhưng Lưu Thiên Trạch cưới Khương Mật, vẫn có không ít người vì muốn dựa vào nhà họ Lưu đến tranh nhau lấy lòng. Có mấy người tự nhiên sẽ dựa theo bối phận lớn nhất sẽ để ý đến bà Chu để ra tay, vừa cười vừa nói đùa để bà cụ được vui vẻ, một bên nói bóng nói gió hỏi sao ngày vui mà bà cụ lại có vẻ mất hứng thế.
“Còn không phải tại đứa cháu gái nội lớn kia của tôi sao?”
Bà Chu cũng không có con đường để phát tiết, lập tức tố khổ với người bên cạnh:
“Những lời đồn đại mấy ngày nay thật quá khó nghe, vừa nói hãm hại nó không thể học khiêu vũ, rồi còn có âm mưu bất chính với di sản ba nó để lại, rõ ràng tất cả đều là giả, mà nó ngay cả một lời nói thật đứng ra giải thích cũng không chịu, chúng tôi làm sao có thể làm ra những chuyện như vậy được? Mọi việc làm khắp nơi đều muốn tốt cho con bé, trái lại nó đi theo một người ngoài oán giận những người thân của mình nhất, dù sao chúng tôi là những người thân cuối cùng của nó trên đời này! Hôm nay là ngày hôn lễ, cô nó có mời nó đến đây, vậy mà nói thế nào cũng không chịu đến, đây không phải cố tình muốn chúng tôi thân bại danh liệt sao? Nó vô tâm như thế thật sự khiến cho trong lòng bà già này nguội lạnh!”
Chuyện ồn ào huyên náo nhà họ Khương, ở đây không có mấy ai không biết, nghe bà lão nói như thế thật sự cảm thấy kỳ quái quá rồi.
“Chuyện này là sao?”
Dù sao hôm nay cũng là ngày hôn lễ của con gái, không tốt để rơi nước mắt, hốc mắt bà Chu hồng hồng, cố gắng không để cho nước mắt rơi xuống.
“Đều là người một nhà, là chị em, giữa hai đứa làm sao có thâm cừu đại hận gì? Nếu Vi Vi từng có âm mưu hãm hại nó, con trai tôi làm sao có thể giữ Vi Vi ở lại nuôi như con gái được? Ba nó suốt ngày bận rộn, mấy năm qua đều do tôi và cô nó chăm sóc nó lớn lên, làm sao có thể nhẫn tâm hại nó giống như truyền thông đưa tin chứ? Trời đánh á! Cũng không biết ai lại thất đức truyền lời đồn như thế chứ? Lại nói, nó không chịu đứng ra nói lời rõ ràng tôi cũng không trách, chỉ là đau lòng nó không chịu đến tham dự hôn lễ, cơ thể này của tôi cũng đã bước một bước vào quan tài rồi, vốn muốn nhân cơ hội này gặp nó một lần…”
Bà Chu mặc đồ rất có sức sống, trên mặt có đánh chút phấn, nhưng vẫn không thể che giấu được nét già nua, cơ thể nhìn qua không tốt, cả người lộ ra hơi thở suy sụp, nói xong đau lòng muốn chết làm cho người nghe thật sự thấy thương tâm. d☼ d l q d
“Bà cũng đừng quá thương tâm, đứa nhỏ thường nghĩ lẩn quẩn trong lòng, sau này giải thích rõ ràng rồi sẽ tốt thôi.”
Bà Chu đấm tay lên đùi nói:
“Tôi không sao, chỉ tội nghiệp cho đứa cháu gái ngoại của tôi, bị ầm ĩ huyên náo ngay cả cửa cũng không dám bước ra ngoài, không có cách nào đi đến trường học….”
Lập tức càng làm hình dung về một Khương Vi vô cùng đáng thương, Khương Mật, Khương Vi đều biết cách đối nhân xử thế, nếu không phải nghe mấy lời đồn vài ngày trước, ấn tượng của mọi người đối với hai mẹ còn này cũng không tệ. Dù sao cũng không ai biết tính tình Khương Sam, trò chuyện một lúc như thế, suy nghĩ của mọi người đều có chút xoay chuyển, cán cân trong lòng bắt đầu nghiêng về phía bà Chu vô cùng đáng thương này.
Cùng lúc Khương Vi đi đến, càng nghiêng về phía bên này nhiều hơn rồi.
Vốn dĩ là một cô gái nhỏ xinh xắn đáng yêu bây giờ gầy đi chỉ còn lại bộ xương, sắc mặt không tốt, nổi bật đôi mắt to dọa người, ánh mắt vô cùng đáng thương, vẻ mặt hoảng sợ, nhìn ai cũng tự giác mang theo vài phần sợ hãi, bộ dáng yếu đuối trải qua đả kích giống như chỉ cần gió thổi sẽ bay đi vậy.
Bà Chu lôi kéo tay Khương Vi lại, không ngừng than thở, một đôi bà cháu vô cùng đáng thương, trên mặt đều là vẻ đau lòng muốn rơi nước mắt nhưng cố nén lại, khiến cho người ta cảm thấy chua xót.
Cũng bắt đầu có chút nghi ngờ đối với lời đồn đại trên truyền thông, mỗi nhà đều có không ít chuyện xấu, đối với những người có lòng dạ đen tối đương nhiên sẽ làm cho việc to lên, trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ khác nhau.
Khương Vi đặt tai lên vai bà ngoại vỗ vỗ nói:
“Bà ngoại đừng nhắc đến những chuyện thương tâm này nữa, một ngày nào đó chị họ sẽ suy nghĩ thông suốt thôi, hôm nay là ngày vui của mẹ, chúng ta cũng nên vui vẻ.”
Nói xong cố gắng nở nụ cười, đôi mắt bà Chu hồng hồng cũng cố gắng chống đỡ cười cười, hai người nhìn qua vô cùng đáng thương.
Chỉ là phần đông đồng tình thì đồng tình, nghĩ đến nghĩ lui cũng không phải đều là kẻ ngốc, chưa từng nói ngoài miệng tin tưởng những gì lời bà Chu nói, chẳng qua bọn họ có chỗ muốn hợp tác với nhà họ Lưu, đối với Khương Sam không có nơi nương tựa không có quan hệ gì, nên người ở đây thái độ bên ngoài vẫn muốn biểu hiện ra bên ngoài.
Khương Vi cũng không nghĩ thế, gần đây cô bị người khác chỉ trích, thấy mọi người bắt đầu an ủi cô, (%$lê_43quý$*&đôn$#@ trong lòng liền cho rằng bản thân đã xoay chuyển được cục diện như lúc trước. Khương Vi tin tưởng, chỉ cần giả vờ đáng thương, nhiều người đồng tình, giả rồi cũng thành thật, huống chi ở đây còn có bà ngoại giúp đỡ mình, chờ xem cô sẽ chỉnh chết cho con tiện nhân Khương Sam kia!
Khương Vi đã quá quen với việc này, đến lúc phát huy vô cùng thuần thục, Khương Mật ở bên kia trong phòng trang điểm chờ hôn lễ bắt đầu cũng như thế, tổ chức hôn lễ là thời cơ tốt nhất để xoay chuyển hình tượng, huống chi đây còn là hôn lễ với Lưu Thiên Trạch.
Đổi trắng thay đen, đánh lừa dư luận, tránh nặng tìm nhẹ, dùng hết tất cả thủ đoạn, Khương Sam không chịu tới, hai mẹ con bà tự nhiên có biện pháp tự mình hóa giải phiền toái, đến giờ bắt đầu lễ nghi, còn mấy người nói chuyện vẫn chưa thỏa mãn.
Ở trên sân khấu khi người dẫn chương trình gõ gõ micro ý bảo buổi lễ chuẩn bị bắt đầu, mới mời hai nhân vật chính hôm nay, bỗng ngoài cửa dẫn đến một trận xôn xao, lập tức có người phía dưới chạy lên báo cho Lưu Thiên Trạch.
“Lưu tổng, người nhà họ Sở đến!”
Dừng lại bước chân chuẩn bị lên sân khấu, Lưu Thiên Trạch hỏ:
“Ai đến?”
Người đến báo cũng có chút vui vẻ trả lời:
“Là ông Sở đi cùng với hai người phụ nữ.”
Lưu Thiên Trạch kinh ngạc, vốn nghĩ người đến có thể là thiên kim tiểu thư của nhà họ Sở, không ngờ nhà họ Sở lại nể mặt đến thế, Sở Minh Quang tự mình đến tham dự hôn lễ của ông, gần đây hai nhà càng ngày càng thường xuyên có quan hệ hợp tác, bọn ông đang tiếp nhận đơn hàng lớn từ công ty Lippo, đang trong giai đoạn thảo luận cụ thể hợp tác công việc.
Đang muốn phân phó cấp dưới ra đón tiếp, chưa kịp nói ra lời, lại có một người khẩn trương chạy đến:
“Lưu tổng, người nhà họ Bạch đến!”
Trên mặt Lưu Thiên Trạch bỗng kinh ngạc hỏi:
“Cái gì?”
Ông có cho người chuyển thiệp mời đến nhà họ Bạch, nhưng người nhà này vô cùng kiêu ngạo, chưa từng muốn kết giao với bọn ông, đối với người nhà họ Bạch đến tham dự hôn lễ ông không có ôm bao nhiêu kỳ vọng, vẫn còn chưa kịp hồi phục tinh thần để suy nghĩ vì sao người nhà họ Bạch lại có thể đến đây, người mới tới thông báo sau khi thở hổn hển lấy hơi nói tiếp:
“Còn, còn có người nhà Tần đến nữa!”
Lúc này Lưu Thiên Trạch hoàn toàn choáng váng.
Cũng phải đang đi trên đường mua củ cải trắng, làm sao hết người này tới chưa kịp nhận thức thì người kia lại đến. Người nhà họ Bạch, Tần, Sở đều là những gia tộc có tiếng ở thành phố S, đều là những thế gia vừa có người tham gia thương nghiệp, vừa có người có địa vị trong quân, có thể mời được một trong ba nhà họ đến đều là mang lại thể diện cho Lưu Thiên Trạch, thế nào ngày hôm nay cả ba nhà đều cùng nhau xuất hiện?
Lưu Thiên Trạch đang vừa mừng vừa sợ, bên kia lại có thêm một người vội vàng chạy đến, phút chốc Lưu Thiên Trạch chút ngạc nhiên và nghi ngờ:
“Lại có chuyện gì?”
Người mới tới lắp ba lắp bắp nói:
“Lưu, Lưu tổng, người nhà họ Hoắc đến!”