Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Chương 34

"Ba ba tôi qua đời, người là cô cô duy nhất của tôi, cùng với mấy người các ngươi, đều là thân nhân duy nhất của tôi còn sót lại trên thế giới này. Các người cướp đi di sản của ba ba, không cho tôi một cuộc sống tốt, còn cắt đi phí sinh hoạt của tôi, dù mấy người làm như thế là không hợp lí, tôi cũng liền nhịn đi, nhưng vì cái gì mà mấy người lại muốn bán đi tâm huyết cả đời của ba ba tôi? Lúc ba ba tôi còn tại thế, cô cô ở nhờ trong nhà chúng tôi lâu dài, cô luôn đối đãi với tôi cũng rất thương yêu, vì cái gì khi ba ba tôi vừa đi, cô lại đột nhiên liền biến thành cái dạng này a, chẳng lẽ những sủng ái của cô trước đây đều là do tôi nằm mơ sao? Người cưỡng chế sửa lại ý nguyện của tôi, đem tôi ném tới một trường đại học nhị đẳng, hành động của người đây là phạm pháp a, dù là thân nhân cũng phải cố kỵ, tôi đã không tố cáo người, nhưng tâm huyết của ba ba, tôi thề sống chết đều sẽ không buông tha!"

Nói đến phần sau, Khương Sam đã nghẹn ngào khóc không thành tiếng, thân mình khẽ run run, nhìn qua hết sức đáng thương, còn nhóm người Khương Mật thì đã sớm trợn mắt, há hốc mồm. Đối với hành động của Khương Sam, cô từng bước, từng bước một đem bà ta kéo vào trong vũng bùn, Khương Mật từ sớm đã tức giận đến hộc máu. Nếu bà ta không phải cố kỵ bây giờ còn đang ở trên toà án, bà ta liền muốn ngay lập tức cho một bàn tay đi qua chỗ Khương Sam a!

"Chính là bởi vì ba ba cô không có ở đây, cô mới có thể biến thành cái dạng này a". Nhân viên chấp pháp ở đây đều thầm nghĩ ở trong lòng như vậy.

Khương Sam chỉ cần vài câu nói ít ỏi như vậy, nhưng lại lộ ra một lượng tin tức rất lớn, lại nhìn nhìn mấy người ở sau lưng Khương Mật sau đó là nhìn nhìn Khương Sam. Mọi người trời sinh thường sẽ đồng tình với kẻ yếu, ngay cả quan toà cũng không thể nhận ra là đang lắc lắc đầu, trong ánh mắt của họ, khi nhìn Khương Sam lộ ra một chút thương xót. Chính là luật pháp không dung tình, dù sao cũng là thân nhân vẫn còn đang sống sờ sờ, ai còn có thể hoàn toàn thật lòng, thiên về tình cảm mà mặc kệ trước hành vi quá đáng của bọn họ đây?

Tâm của quan toà cũng không tự chủ được liền hướng Khương Sam ở bên này nhu hòa đi thêm mấy phần.

Khương Sam trầm mặc hồi lâu lại đột nhiên liền nói những lời lẽ như vậy, làm trong lòng vị kim bài luật sư kia liền đánh "bộp" một cái, lập tức, hắn liền ý thức được mọi chuyện sắp không ổn. Hắn nuốt một ngụm nước bọt, ghé mắt qua nhìn quan toà một cái, quả nhiên liền thấy thần sắc ngưng trọng của quan toà, tâm của vị kim bài luật sư kia lập tức lạnh đi mất một nửa!

Cũng mặc kệ thế nào, đến mức này, xem như phải cố gắng kiên trì cũng phải chống đỡ đi xuống, kim bài luật sư mặt dày nói: "Là như vậy, Khương Mật nữ sĩ sở dĩ bán sản nghiệp, đã được ghi lại trong đoạn ghi âm kia, chính là mua bán cổ phần trao tay, Khương Mật đều là theo lời của mẹ bị cáo, Chu Tiểu Anh, Chu nữ sĩ được thừa kế một nửa di sản."

Lý Bắc Phương không thối lui chút nào, phản bác lại: "Di sản phân cách còn chưa có tiến hành, ai có thể chứng minh, bị cáo bán đi di sản, có hay không tổn hại đến lợi ích của tiểu thư Khương Sam? Lời nói này thật sự có chút không có đạo lý."

Nửa ngày trôi qua, vị kim bài luật sư kia sớm đã bị Lý Bắc Bình quấy đến mức không còn kiên trì được nữa, hắn sinh khí, lạnh mặt nói: "Ai có thể chứng minh, bộ phận tài sản kia không thuộc về Chu Tiểu Anh nữ sĩ đâu?"

Lý Bắc Phương giọng điệu tràn ngập khí phách: "Nếu như vậy, vậy bị cáo cũng chỉ có thể đem sản nghiệp đoạt được lập tức trả lại, sau đó sẽ hoàn tất xử lý di việc phân cách sản, sau đó là phán quyết triệt để, nếu không loại hành vi này chính là trái pháp luật!"

Kim bài luật sư còn muốn nói nữa, nhưng quan toà lại đã gõ gõ mộc chùy, khẳng định lời nói Lý Bắc Phương, không cho Khương Mật có cơ hội tiếp tục bác bỏ.

Sắc mặt của Kim bài luật sư lập tức liền đen đi một phần, nụ cười khách sáo ở trên mặt gần như không duy trì nổi nữa.

Khương Mật vừa nghe được lời nói, nếu như bà ta không trả lại di sản mà bà ta đã bán đi gì gì đó, có thể bà ta sẽ phải ngồi tù, bà ta cũng bị dọa sợ không nhẹ, nhưng vừa nghĩ đến nếu bây giờ trở về, bà ta sẽ không biết được những di sản được phán quyết thuộc về bà Chu là bao nhiêu a, những di sản đó sớm muộn gì cũng sẽ vào trong tay của bà ta cho nên bà ta cần phải biết.

Nhìn quan toà trầm mặt, Khương Mật vẫn là nhịn xuống sự xấu hổ ngồi chờ phán quyết. Chỉ là trong ngực lại hung hăng mắng Khương Sam mấy trăm lần, ánh mắt bà ta nhìn cô như là hận không thể ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Bà Chu đối với hành động trực tiếp của cháu gái, chính là đem sự tình nháo lên trên tận toà án, bà có thành kiến cực lớn, lúc này vừa thấy cô thế nhưng lại không hiểu chuyện, liền một lần lấy đi một nửa di sản, lại bức thân cô cô của chính mình đem di sản đã bán đi gì đó một lần nữa lấy về, lúc này bà ta bị chọc tức đến điên rồi.

Toà án vừa chấm dứt thẩm vấn, quan toà còn chưa phán quyết, bà Chu liền trực tiếp sinh khí ở trước mặt mọi người, đứng lên quát lớn.

"Ngươi đứa nhỏ này như thế nào lại không hiểu chuyện như vậy! Ngươi lúc trước đáp ứng ta như thế nào? Không phải ngươi nói chỉ cần biệt thự thôi sao! Ngươi lại dám gạt ta! Ngươi đem tiền đều cầm đi, Vi Vi muốn xuất ngoại như thế nào? Ngươi làm chị còn có lương tâm hay không a, ngươi...."

"Mẹ!"

Quan toà kinh ngạc ghé mắt nhìn Khương Mật, trong lòng như hiểu ra cái gì, sau đó vội ngừng lại lời nói của bà Chu: "Tốt lắm, trước ngài đừng nói nữa!"

"Điều này tại sao lại không cho ta nói a! Sam Sam, ngươi thật sự là làm ta tức chết, đem sự tình nháo lớn như vậy, làm chuyện mất mặt xấu hổ như vậy! Oan nghiệt nha! Ta tại sao có thể có đứa cháu gái bất hiếu như ngươi vậy a!"

(Ta ghét bà già này, ta ghét bà ta aaaaaa...*gào rú*...)

Bà Chu vô cùng đau đớn chỉ trích Khương Sam, trước bà không đề cập tới đoạn ghi âm đã ghi lại ngôn ngữ ô uế của Khương Mật tại đình thượng phát ra, cũng không đề cập tới chính mình ở bên này là một đám người lại nhằm vào Khương Sam, một tiểu cô nương, càng không nói tới Khương Sam cũng là tôn nữ* của bà ta. Từng câu khiển trách giống như là kiếm sắc, không chút do dự hướng tới Khương Sam ở bên này đâm tới.

(tôn nữ*: Cháu gái)

Khương Sam cúi đầu, miệng cắn thật chặt, một câu đều không nói, sắc mặt ngây ngốc, thần sắc của cô hiện tại chính là cố nén thương tâm cùng gánh nặng không chịu nổi.

Khương Sam như vậy, so với việc cô đứng lên nói thiên ngôn vạn ngữ để đánh trả lại càng thêm hữu lực, kim bài luật sư nhìn thoáng qua hướng bên này, ghé mắt nhìn sắc mặt của quan toà, mồ hôi lạnh đều rơi xuống! Đúng là một bà già ngu xuẩn mà!
Bình Luận (0)
Comment