Trùng Sinh Thành Thái Tử Phi

Chương 14

Hoàng Thượng không triệu kiến Uyển Quý phi, dù sao đi chăng nữa, ngài đang ở tại điện Thừa Ân, phía bên dưới còn có hai vị quan đang quỳ, cho dù Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự là quan bên trong Đông cung nhưng bọn họ cũng không thể tùy tiện gặp gỡ phi tần của Hoàng Thượng. Bên cạnh đó, Thái tử phi lại là một nam tử vừa tròn mười bốn, mười lăm tuổi, dĩ nhiên là Hoàng Thượng không thể để cho Uyển Quý phi xuất hiện tại nơi này.

Mà Uyển Quý phi đang mang thai sao không chịu ở tại điện Tử Thần dưỡng thai mà lại đi lung tung. Trước đây, Hoàng Thượng từng nghĩ rằng Uyển Quý phi là một nữ nhân xinh đẹp, rất biết chừng mực, nhưng hôm nay, việc nàng cầu kiến khiến cho ngài bắt đầu suy nghĩ.

Từ xưa đến nay, Hoàng đế vốn rất đa nghi. Trước đây, Hoàng Thượng sủng ái Uyển Quý phi là vì nàng không hề nảy sinh ý định cài nội gián bên cạnh ngài. Từ khi Uyển Quý phi vào cung, Hoàng Thượng chưa từng nghi ngờ, cũng không nhận ra được dã tâm thật sự của nàng ta. Nhưng hôm nay, việc Uyển Quý phi cầu kiến khiến cho ngài có chút bất an.

Tuy Hoàng Thượng không thể khẳng định việc Uyển Quý phi cầu kiến có liên quan đến bọn quan lại đang quỳ bên dưới nhưng ngài vừa bước vào Đông cung thì Uyển Quý phi đã tìm đến, điều này chứng tỏ rằng nàng ta đã sớm nắm rõ hành tung của Hoàng đế. Rốt cuộc là Uyển Quý phi định làm gì? Đầu tiên là theo dõi nhất cử nhất động của trẫm, sau đó, chẳng lẽ nàng định can dự vào việc triều chính sao?

Hoàng Thượng rất sủng ái Uyển Quý phi nhưng không thể chấp nhận việc nàng càng lúc càng trở nên ngang ngược, tuy rằng Hoàng Thượng vẫn giữ được vẻ bình tĩnh nhưng trong đầu đã có những tính toán riêng. Hoàng Thượng quyết định không triệu kiến, để mặc Uyển Quý phi đứng bên ngoài Đông cung. Nếu nàng hiểu lý lẽ, nhanh chóng quay về điện Tử Thần, ngài sẽ xem như chưa từng xảy ra bất cứ việc gì.

Nhưng nếu Uyển Quý phi thật sự có dã tâm, Hoàng Thượng sẽ thu hồi toàn bộ sự sủng ái đã từng dành cho nàng, tuy rằng Uyển Quý phi đang mang long thai nhưng Hoàng Thượng hoàn toàn không thể chấp nhận việc nàng làm bộ làm tịch, ngài nhất định sẽ khiến cho Uyển Quý phi nhận ra chủ nhân thật sự của hậu cung không phải là Hoàng Thái hậu hay Hoàng hậu mà chính là Hoàng Thượng...

Lúc này, sắc mặt của Uyển Quý phi đã cứng đờ, nàng đứng ở bên ngoài Đông cung gần một khắc nhưng Hoàng Thượng vẫn không triệu kiến, một lát sau, Bạch Cập tiến lên phía trước, thấp giọng khuyên nhủ:

"Nương nương, chúng ta quay về thôi, bây giờ, sức khỏe của nương nương rất quan trọng, người nhất định phải bảo trọng thân thể, tránh ảnh hưởng đến tiểu chủ tử ".

"Được rồi, hôm nay, bổn cung đã xem thường Thái tử phi, không ngờ rằng sau khi tỉnh lại, tính cách của hắn lại thay đổi nhiều đến mức như vậy, chúng ta đi thôi"

Uyển Quý phi thở dài rồi xoay người, bước lên kiệu, rời khỏi Đông cung.

Sau khi quay về điện Tử Thần, Uyển Quý phi ra lệnh cho cung nữ giúp nàng xoa bóp chân, việc phải chờ đợi bên ngoài Đông cung khiến cho thân thể của Uyển Quý phi có chút mệt mỏi, nàng lo lắng cho hài tử đang nằm trong bụng nên vội vàng sai người đến Thái y viện, thỉnh Hồ Thái y đến điện Tử Thần.Sau khi bắt mạch, Hồ Thái y bảo rằng tiểu chủ tử vẫn rất khỏe mạnh, ông còn khuyên Uyển Quý phi cố gắng tịnh dưỡng, không nên đi lại nhiều, lời nói này khiến cho Uyển Quý phi cảm thấy vô cùng yên tâm.

Sau khi Hồ Thái y rời đi, Uyển Quý phi uống cạn chén thuốc an thai rồi nhanh chóng hạ lệnh cho các cung nữ lui ra bên ngoài, lúc này, chỉ còn Bạch Cập ở bên cạnh, hầu hạ nàng.

"Bạch Cập, một lát nữa, ngươi hãy đến điện Thừa Ân, bảo bọn họ cố gắng an phận, đừng để Thái tử phi nắm được điểm yếu"

Uyển Quý phi tựa lưng vào tràng kỷ, chậm rãi nói.

"Dạ, nô tì sẽ đi ngay, xin nương nương đừng lo lắng, bây giờ, sức khỏe của người mới là quan trọng nhất"

Bạch Cập cung kính đáp lời, sau đó, nàng lại tiếp tục khuyên nhủ.

"Hôm nay, quả thật là bổn cung rất liều lĩnh, lẽ ra bổn cung không nên tìm đến Đông cung, bây giờ, chắc chắn là Hoàng Thượng đã bắt đầu nghi ngờ bổn cung"

Vừa nói dứt lời, Uyển Quý phi nâng chén trà lên rồi nhấp một ngụm, lúc này, trên gương mặt của nàng không giấu được vẻ buồn bã.

"Xin nương nương đừng đau lòng, Hoàng Thượng rất xem trọng nương nương, nô tì nghĩ rằng vì Thái tử phi nên Hoàng Thượng mới không triệu kiến nương nương"

Bạch Cập thấp giọng.

"Tại sao lại liên quan đến Thái tử phi?"

Uyển Quý phi bình tĩnh lên tiếng.

"Nương nương, người nghĩ xem Thái tử phi là nam tử, nương nương lại là phi tần của Hoàng Thượng, làm sao hai người có thể gặp gỡ được chứ?"

Bạch Cập nhanh chóng đáp lời.

"Đúng vậy, bổn cung quên mất rằng Trác Kinh Phàm kia vốn là một nam nhân, bổn cung không tài nào hiểu được lý do vì sao Hoàng Thượng lại ban cho Thái tử một Thái tử phi như vậy, đường đường là một nam tử, vậy mà phải tiến cung, trở thành Thái tử phi, nhất định là hắn cảm thấy vô cùng khó chịu"

Khóe môi của Uyển Quý phi khẽ cong lên, lúc này, trên gương mặt của nàng ta lộ rõ vẻ chế giễu.

"Xin nương nương đừng buồn, Hoàng Thượng vốn rất sủng ái nương nương, huống chi bây giờ, người lại đang mang long thai, cho dù Hoàng Thượng cảm thấy không vui thì ngài vẫn phải xem trọng, không tính toán với người"

Bạch Cập mỉm cười nói.

Nhưng Uyển Quý phi không lạc quan như vậy, việc Hoàng Thượng không quan tâm đến thể diện của nàng có thể là vì Thái tử phi nhưng cũng có thể là vì Hoàng Thượng muốn cảnh cáo nàng, hôm nay, sự ngang ngược của Uyển Quý phi đã khiến cho Hoàng Thượng cảm thấy không vui.

Tất cả đều là do Uyển Quý phi nhất thời kích động, tại thời khắc quan trọng, nàng lại cầu kiến, khó trách Hoàng Thượng nghi ngờ rằng nàng đang theo dõi hành tung của ngài. Vừa nghĩ đến đây, Uyển Quý phi càng lúc càng cảm thấy lo lắng, xen lẫn một chút hối hận, hôm nay, xem ra nàng đã hoàn toàn đánh mất sự bình tĩnh, chín chắn.Dạo gần đây, có lẽ là vì bản thân khá nhàn rỗi nên chỉ cần một tin tức nhỏ nhặt được truyền ra từ Đông cung, Uyển Quý phi đã vội vàng tìm đến tận nơi, việc này chẳng khác nào thừa nhận rằng nàng luôn dõi theo hành tung của Hoàng Thượng, vì vậy, tuy rằng rất sủng ái Uyển Quý phi nhưng Hoàng Thượng vẫn quyết định dạy cho nàng một bài học.

Uyển Quý phi khẽ day trán rồi thở dài một cách thất vọng, sắc mặt của nàng càng lúc càng cứng đờ. Tận mắt chứng kiến bộ dạng của chủ tử, Bạch Cập cảm thấy vô cùng lo lắng, nàng liên tục lên tiếng khuyên nhủ:

"Nương nương, người đừng suy nghĩ nữa, Thái y đã dặn dò người nhất định phải nghỉ ngơi, tịnh dưỡng".

"Được, được, bổn cung biết rồi, ngươi đừng lải nhải nữa, bổn cung đau đầu lắm"

Lúc này, Uyển Quý phi đã hoàn toàn đánh mất sự kiên nhẫn, nàng nhanh chóng lên tiếng khiển trách khiến cho Bạch Cập chỉ còn biết im lặng...

Tại chính điện, bên trong điện Thừa Ân.

Không khí bên trong điện vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự đang quỳ gối, tất cả mọi người đều im lặng, cúi đầu.

Một lát sau, cuối cùng, Hoàng Thượng cũng lên tiếng:

"Trước đây, trẫm rộng lượng nên mới dung túng, để mặc cho các ngươi làm càn, hôm nay, Hoàng hậu đích thân truyền khẩu dụ, giao trả tất cả cung vụ bên trong Đông cung cho Thái tử phi, các ngươi lại chạy đến trước mặt của trẫm kêu oan, rốt cuộc là lá gan của các ngươi to đến mức độ nào? Chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng bản thân có thể sánh ngang với Thái tử phi sao?".

"Vi thần biết tội, mong Hoàng Thượng bớt giận"

Lời nói của Hoàng Thượng khiến cho gương mặt của Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự trở nên trắng bệch, lúc này, bọn họ chỉ còn biết khấu đầu, cầu xin.

"Nếu các ngươi nghĩ rằng Thái tử phi bất tài, vô dụng, trẫm sẽ phê chuẩn cho các ngươi cáo lão hồi hương, sau này, các ngươi không cần phải lo lắng về việc bản thân phạm phải sai lầm, Thái tử phi cũng dễ dàng nắm giữ cung vụ, đây chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?"

Hoàng Thượng không hề bận tâm đến lời cầu xin của hai kẻ đang quỳ bên dưới, ngài khẽ vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay rồi bình tĩnh lên tiếng.

Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự ngẩn người, bọn họ hoàn toàn không thể nào ngờ được rằng Hoàng Thượng lại đích thân lên tiếng, cách chức bọn họ.

"Khởi bẩm phụ hoàng, nhi thần xin đa tạ ý tốt của ngài, dù sao đi chăng nữa, trước đây, hai kẻ này cũng đã từng chưởng quản phủ Chiêm sự, nhi thần nghĩ sau khi tiếp quản toàn bộ cung vụ, nhi thần sẽ nhanh chóng sắp xếp cho bọn họ rời cung"

Trác Kinh Phàm vội vàng lên tiếng, tuy rằng Hoàng Thượng có ý tốt nhưng không thể để cho Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự dễ dàng rời khỏi Hoàng cung như vậy, còn phải lợi dụng bọn họ để lập uy.

Về phía Hoàng Thượng, vốn dĩ ông định thử thách Thái tử phi nên mới nói ra những lời này, bây giờ, câu trả lời của Thái tử phi khiến cho Hoàng Thượng cảm thấy vô cùng hài lòng, ngài nhanh chóng chấp nhận thỉnh cầu của Thái tử phi.

Lúc này, tất cả nội thị, cung nữ hầu hạ bên trong điện Thừa Ân đều lặng lẽ suy nghĩ, đối với những người thật sự trung thành với Thái tử phi, sự yêu thích của Hoàng Thượng khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng vui vẻ, còn đối với những kẻ vốn xem thường Thái tử phi, thái độ của Hoàng Thượng khiến cho bọn chúng dè chừng, không dám tiếp tục thất lễ.

Bây giờ, Thái tử mới nhận ra hôm nay, Hoàng Thượng đích thân tìm đến Đông cung không phải là vì muốn nói đỡ cho Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự mà là vì muốn lấy lại thể diện cho Thái tử phi. Vừa nghĩ đến đây, Thái tử cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ ngài ấy thật sự hài lòng với Thái tử phi sao? Lén lút quan sát Hoàng Thượng, theo như những gì mà Thái tử đã từng đọc được trong sử sách, năm nay, Hoàng Thượng đã bước sang tuổi xưa nay hiếm nhưng bộ dạng của ngài lại trẻ trung như thể vừa bước sang tuổi tứ tuần.

Đậu Thuần có vẻ ngoài rất giống với phụ hoàng, cả hai đều xinh đẹp với đôi mắt sáng cùng chân mày kiếm, thêm vào đó, Hoàng Thượng lại có dáng vẻ uy nghiêm của một người đã từng trải qua rất nhiều thăng trầm, giông bão của cuộc đời, đây là kết quả của quá trình trải nghiệm mà một kẻ luôn được bảo vệ, che chở như Đậu Thuần không thể nào có được. Lúc này, trong lòng Thái tử không giấu được sự ngưỡng mộ, xem ra bộ dạng của Văn đế đẹp hơn rất nhiều so với hình ảnh trong bức họa mà mình đã từng nhìn thấy. Nhưng tại sao một vị Hoàng đế anh minh như vậy lại bị Uyển Quý phi và Hoài Vương lật đổ chứ?

Càng quan sát thì càng không thể tin vào những gì mà sử sách đã viết, rõ ràng Văn đế không phải là một vị Hoàng đế bù nhìn, không có năng lực, xem ra tổ tiên của Thái tử đã cố ý bôi nhọ, bịa đặt lý do nhằm biện minh cho hành động tạo phản của Uyển Quý phi.

Đột nhiên, giọng nói của Hoàng Thượng vang lên khiến Trác Kinh Phàm nhanh chóng lấy lại tinh thần, dẫn theo một vài cung nữ, cung kính hành lễ. Sau khi xa giá của Hoàng Thượng rời khỏi điện Thừa Ân, Trác Kinh Phàm mới chậm rãi đứng lên, nhìn về phía hai tên quan lại đáng thương đang run rẩy, quỳ bên trong chính điện.
Bình Luận (0)
Comment