Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 242

Trong lế đường của Huyện ủy huyện Lê, Lâm Hải Khôn ngồi ở trên bục khán đài. Ngồi ở bên cạnh, theo thứ tự là Văn Thanh và Đinh Ái Quốc. Còn về phía đám người Nhiếp Chấn Bang, giờ phút này đều chỉ có thể ngồi xuống dưới khán đài rồi.

Đây là một hội nghị cỡ nhỏ, đối tượng điều tra chủ yếu, vẫn là tổ điều tra lần này của huyện Lê. Lâm Hải Không trầm ngâm một chút liền nói:

- Các đồng chí, sự phát triển của huyện Lê, rất là chấn động. Tục ngữ nói, trăm nghe không bằng một thấy. Người xưa quả thật là không lừa tôi. Trước khi đến huyện Lê, cá nhân tôi, vẫn là mang thái độ hoài nghi đấy. Huyện Lê, trong vòng một năm đổ về trước, chính là một huyện nghèo của khu tự trị chúng ta, và cũng là một huyện nghèo cấp quốc gia. Một huyện nghèo với đất rộng người thưa, cuộc sống căng thẳng, thậm chí, đến tiền lương của cán bộ cũng không thể nào trả được. Hiện tại, sự phát triển của huyện Lê, lại làm cho tôi có cảm giác giống như là đang đặt mình ở Việt Đông vậy.

Sự thật cũng chứng minh, sức chiến đấu của bộ máy chính quyền của huyện ủy huyện Lê đúng là rất mạnh mẽ. Công tác của huyện Lê, rất là đáng gái học tập. Lúc này đây, nếu đã tiến hành một lần thẩm duyệt báo cáo kinh tế của huyện Lê thì cũng coi như là một lần thẩm duyệt đối với khu Khai thác, phát triển kinh tế, kỹ thuật của huyện Lê luôn. Tôi hy vọng, tất cả các đồng chí trong tổ điều tra, phải dựa trên thái độ thực sự cầu thị, nghiêm túc, trách nhiệm để điều tra, xét duyệt một cách nghiêm khắc, chân thực. Các đồng chí quan sát viên của các địa phương, thành phố cũng phải phát huy tác dụng giám sát của mình. Cần phải đưa lại cho huyện Lê được một số liệu kinh tế chính xác nhất.

Đây chính là một định luận mà Lâm Hải Khôn đưa ra cho huyện Lê. Có cái câu nói này, lại có thêm một buổi nói chuyện hôm nay nữa, toàn bộ bản báo cáo số liệu kinh tế của huyện Lê, mặc kệ là kết quả điều tra cuối cùng như thế nào thì ít nhất, vẫn là số liệu đáng giá tin tưởng được.

Kế tiếp, ở bên trong nhà hàng Đại Phú Hào, tổng cộng bày hai mươi bàn tiệc. Quy cách chiêu đãi, vẫn là dựa theo tiêu chuẩn tiếp đãi công vụ của huyện Lê mà tiến hành. Bởi vì tiếp sau đó còn có việc nên tất cả mọi người cũng không uống rượu.

Sau khi đã ăn cơm xong, tổ điều tra chia nhau ra bắt đầu hành động. Người của mỗi lĩnh vực như kiểm toán, tài chính, công nghiệp, nông nghiệp cùng với các ban ngành khác nữa đều tự chia ra tới các đơn vị đúng chuyên ngành ở huyện Lê. Số liệu của năm này đều được mang ra toàn bộ. Cùng lúc đó, các quan sát viên của địa phương cũng chia nhau ra mà đi theo các phân tổ điều tra mà hành động. Có thể nói, chuyện lần này, hoàn toàn ngăn chặn một cách triệt để khả năng gian lận của huyện Lê. Toàn bộ các số liệu kinh tế của huyện Lê đều không còn một chút nào che dấu dưới con mắt của toàn khu tự trị nữa.

Phía phòng Tài chính của huyện Lê bên này.

Ở trong phòng họp của cục Tài chính.

Sở Tài chính khu tự trị, phòng tài chính kiểm toán, dự toán địa phương, trưởng phòng Quách Quốc Đống nhìn số liệu được hạch toán ra ở trước mặt mà cũng có chút hoảng sợ.

Ngồi bên cạnh, cùng với một vài quan sát viên địa phương nhìn vẻ mặt của Quách Quốc Đống như vậy, cũng đều lại gần tới. Một người trong số đó mở miệng dò hỏi:

- Lão Quách, làm sao vậy? Có pahri là xảy ra cái vấn đề gì rồi không? Tôi đã nói rồi. Số liệu kinh tế của huyện Lê, làm sao có thể có thành tích vang dội đến như vậy. Mặc dù nó không phải là giả, nhưng thành tích tốt như vậy, chắc chắn là có số ẩn ở bên trong đấy.

Quách Quốc Đống nhìn người bên cạnh này một cái, trong lòng cũng hiểu rất rõ. Hiện giờ, huyện Lê đã trở thành cái đích cho toàn bộ mọi người trong khu tự trị chỉ trích. Với số liệu huy hoàng như vậy, nếu như là con số chân thực, vậy thì khi công bố ra bên ngoài, vậy đó chẳng phải là khiến cho những địa phương khác khó chịu rồi sao? Hiện nay, chẳng những là bộ máy Đảng ủy của Khu tự trị yêu cầu số liệu chân thực mà ngay cả các huyện lỵ khác cũng đều đang mong ngóng số liệu này có gian lận đâu.

Giờ phút này, Quách Quốc Đống nhưng lại là lắc đầu nói:

- Lão Trần, chỉ sợ là không thể được như nguyện vọng của ông rồi.

Kết quả xét duyệt của chúng ta so với kết quả mà huyện Lê tổng hợp báo cáo lên trên thì lại càng thêm kinh khủng.

Người đàn ông vào thời điểm này cũng có chút không hiểu rõ được, nhìn Quách Quốc Đống nói:

- Lão Quách, vậy là có ý gì? Kinh khủng hơn? Chẳng lẽ, huyện Lê to gan như vậy, cũng dám làm giả một cách trắng trợn? Vậy thì lá gan cũng quá to rồi đi.

- Lão Trần, chỉ sợ là ông hiểu nhầm rồi. Ý tứ của tôi là, tốc độ tăng trưởng kinh tế của huyện Lê, chẳng những không có bất cứ gian lận nào, mà kết quả do chúng ta hiện giờ thẩm tra được ra là, tốc độ tăng trưởng thực tế năm nay của huyện Lê hẳn là đạt tới khoảng chừng 97.5%. Nói cách khác, năm nay, huyện Lê hẳn là đã che giấu bớt đi số liệu 20%. Quách Quốc Đống nói thêm vào.

Nói thật, cái kết quả này, Quách Quốc Đống cũng có hơi nghĩ không ra được. Con số 77.3% được báo cáo lên cùng với con số tốc độ tăng trưởng là 97.5% được báo lên, nó hoàn toàn không có gì khác nhau cả. Kết quả đều sẽ chỉ là môt, đó là không tin, nghi ngờ, sau đó chính là điều tra, thẩm duyệt. Tại sao mà chính quyền huyện Lê lại muốn dấu diếm nhiều như vậy, chẳng lẽ là tính toán cho năm sau sao?

Bên cạnh, người đàn ông bị gọi là Lão Trần cũng mang lên vẻ mặt kinh ngạc, cao giọng mà nói:

- Lão Quách, cái số liệu này của ông, không có tính sai chứ? Cao như vậy, điều này làm sao có thể được?

Lời nói mới vừa nói ra xong, sắc mặt của Quách Quốc Đống cũng trầm xuống, vẻ mặt sa sầm nói:

- Cục trưởng Trần, ông cũng là người làm công tác tài chính, tính cách của Quách Quốc Đống tôi, ông cũng biết rõ ràng. Dưới sự giám sát từ đám chuyên gia của các ông, ông cảm thấy, Quách Quốc Đống tôi có thể làm rối loạn kỷ cương được sao? Hơn nữa, tính cách của Quách Quốc Đống tôi, có giống một người muốn làm rối loạn kỷ cương sao? Nếu như các ông đã lo lắng như vậy, những tư liệu này liền đặt ở đây, các ông đại khái có thể tự mình hạch toán lại một lần nữa đi.

Sau câu nói tức giận này, Cục trưởng Trần cũng phản ứng lại được, cái lời nói này của mình, không phải là rõ ràng không tin Quách Quốc Đống sao? Trong quan trường, điều kiêng kỵ nhất cũng chính là cái này. Quách Quốc Đống không tức giận, đó mới là chuyện lạ.

Bên cạnh, vài người khác cũng đi tới gần khuyện giải:

- Trưởng phòng Quách, hãy bớt giận, bớt giận đi. Lão Trần cũng không phải là có ý này. Chủ yếu là, huyện Lê bên này, hơn thì không nói làm gì, nhưng không ngờ lại còn giảm bớt số liệu mà không báo cáo lên. Chúng ta hãy gọi cục trưởng Lâm Vĩ Dân của huyện Lê lên hỏi rõ một chút đi.

Lâm Vĩ Dân bên này, khi nhận được thông báo của cục Tài chính từ nhân viên công tác, nói là tổ điều tra thẩm duyệt muốn tìm chính mình, Lâm Vĩ Dân cũng không dám chậm chạp, lập tức liền chạy tới phòng họp. Nhìn một đám người ở xung quanh, Lâm Vĩ Dân liền cười nói:

- Trưởng phòng Quách, các vị lãnh đạo, mọi người có cái gì cần chúng tôi bên này phối hợp sao?

Trưởng phòng Quách lúc này cũng đã bình tĩnh lại. Lời nói của lão Trần, tuy rằng không thuận tai, nhưng, người ta cũng đã xin lỗi rồi, chính mình cứ bắt chặt lấy mà không thả, vậy cũng không được tốt. Ngay sau đó, trên mặt Quách Quốc Đống liền trở lại vẻ nghiêm túc, ông nói:

- Cục trưởng Lâm, đúng là có một chuyện cần cậu cố vấn qua một chút. Trải qua sự xét duyệt của chúng tôi, tốc độ tăng trưởng kinh tế của huyện Lê, thực tế là đã đạt tới 97.5% rồi. Cục trưởng Lâm, các cậu cố ý giấu diếm bớt đi hai mươi mấy phần trăm, đó là xuất phát từ suy tính gì vậy, hay là vì tốc độ phát triển kinh tế của năm tới sao?

Lời nói này, cũng khiến cho Lâm Vĩ Dân cảm thấy ngượng ngùng dần. Chính quyền Đảng ủy khu tự trị phái tổ điều tra xuống, Lâm Vĩ Dân liền biết chuyện này không thể giấu diếm được nữa, trong lòng cũng có chuẩn bị kỹ càng. Nhưng, thời điểm này, khi bị hỏi tới rồi, cũng vẫn là có chút xấu hổ, liền cười ngập ngừng nói:

- Trưởng phòng Quách, các vị lãnh đạo. Giấu bớt số liệu, quả thật là cũng có vì suy tính tới mặt này. Một mặt khác nữa là, chúng tôi cũng vì lo lắng, số liệu này có phải hay không là có số liệu ma. Bởi vậy, lúc này mới áp xuống bớt hai mươi điểm.

Ngừng một chút, Lâm Vĩ Dân rất là thành khẩn mà nói:

- Trưởng phòng Quách, các vị lãnh đạo, đứng ở chỗ này, tôi xin tự kiểm điểm với các vị. Chúng tôi không nên ẩn bớt số liệu, đáng lẽ phải duy trì thái độ thực sự cầu thị. Về sau, các đồng chí trong phòng tài chính của huyện Lê chúng tôi, nhất định sẽ tăng cường việc học tập cho mang này. Chúng tôi nhất định duy trì tác phong thực sự cầu thị, khiêm tốn, cẩn thận.

Lời nói của Lâm Vĩ Dân khiến cho mấy người Quách Quốc Đống có cảm giác muốn tức chết được. Các ban ngành huyện Lê, từ trên xuống dưới, đều quá kiêu căng rồi. Đứng ở chỗ này nhận sai.

Đây quả thực là đang khoe khoang rồi.

Liền riêng cái con số 77.3% hiện tại mà thôi, cũng đã đủ khiến cho người ta thấy tâm phiền ý táo rồi. Còn tăng thêm nữa, thế này còn để cho người khác sống thế nào nữa.

Quách Quốc Đống liền phất phất tay rồi nói:

- Cục trưởng Lâm, cậu đi về làm việc tiếp đi thôi. Chúng tôi bên này, không có chuyện gì nữa rồi.

Ở trong nhà khách của huyện Lê bên này. Căn nhà số 1 của nhà khách, hiện giờ đã trở thành chỗ ở của Lâm Hải Khôn. Trong phòng khách của căn nhà, tổ điều tra Chính Lộc của Đảng ủy Khu tự trị, những người phụ trách của các ban ngành vào lúc này cũng đều đã ngồi ở trên ghế sô pha.

Đầu tiên, Quách Quốc Đống, với tư cách là người nắm giữ chủ chốt của lần điều tra này, đã trước hết là báo cáo tình hình điều tra của cục Tài chính với Lâm Hải Khôn. Nhìn những người trong ban ngành khác đang ngồi trên ghế, Quách Quốc Đống đắn đo, sắp xếp lại một chút từ ngữ, sau đó liền trầm giọng nói:

- Chủ tịch Lâm, lần điều tra này, dưới sự giám sát của vài quan sát viên địa phương, chúng tôi đã tiến hành xét duyệt lại một cách tỉ mỉ phòng Tài chính của huyện Lê, cũng như đều thẩm tra, đối chiếu một cách cẩn thận các sổ sách của cục Tài chính từ nhiều năm qua và cả tài khoản ngân hàng của cục Tài chính cùng các tài liệu có liên quan. Kết quả của chúng tôi là, tốc độ tăng trưởng kinh tế thực tế của huyện Lê đúng ra là phải khoảng 97%, con số này cao hơn hai mươi phần trăm so với số liệu báo cáo kinh tế của huyện Lê đưa ra.

Lời nói mới vừa nói xong, ngồi ở bên cạnh đấy, các nhân viên của các phòng kiểm toán, nông nghiệp và các ban ngành khác cũng đều bày tỏ thái độ. Trưởng phòng quản lý Sở Nông nghiệp, chăn nuôi lại nói thêm:

- Chủ tịch Lâm, lần điều tra này kiểm tra ra được, số lượng dê bò chưa xuất chuồng trên thực tế của huyện Lê và số lượng đã xuất chuồng hoàn toàn phù hợp với con số tốc độ tăng trưởng 97.5%. Người dân chăn nuôi trong toàn huyện, nhờ có công ty Thương Mẫn và mô hình hộ gia đình, mỗi hộ trên thực tế có số lượng dê bò được nuôi dưỡng đều là từ trên năm trăm con trở lên, dựa theo chỉ tiêu hiệu quả sản xuất cùng với lợi ích của công ty Thương Mẫn. Mỗi một con bò, người nuôi có thể có được khoảng 600 khối tiền lời, mỗi một con dê có thể có chừng 200 khối tiền lời. Năm ngoái, tổng cộng số lượng đã xuất chuồng ít nhất đạt 1500 con, trung bình 300 tiền lãi cho một con, mỗi hộ có thu nhập đạt chừng 45000. Ý kiến của chúng tôi là, con số tốc độ kinh tế được báo cáo lên hiện tại, đúng là có phần giữ lại.

Phía kiểm toán bên này, cũng là vấn đề như vậy. Thời điểm này, Lâm Hải Khôn nghe tin này, cũng rơi vào trong suy nghĩ. Ngay sau đó, Lâm Hải Khôn liền đứng lên nói:

- Được rồi, ngày mai, tôi thấy tổ điều tra có thể tiếp tục thâm nhập sâu hơn tới các ngành sản xuất của huyện Lê cũng như các xã, thị trấn phía dưới. Hôm nay, cứ như vậy trước đi. Mọi người đi về trước đi, trên khu sẽ có một sự phán đoán tổng hợp.

Tình huống của huyện Lê, cũng đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của Lâm Hải Khôn. Sự phát triển bộc phát của khu Khai thác và phát triển kinh tế huyện Lê cũng càng khiến cho Lâm Hải Khôn cảm thấy giật mình. Giờ phút này, tình huống của tổ điều tra đã rất rõ ràng rồi, nếu còn tiếp tục nữa, chỉ sợ là cũng không có quá cần thiết nữa rồi.

Hiện tại, cái tấm biển Khu Khai thác và phát triển kinh tế, kỹ thuật cấp tỉnh đó, huyện Lê đã kéo chắc rồi. Còn về tốc độ tăng trưởng kinh tế, rốt cuộc là lấy của huyện Lê làm chuẩn hay là lấy của tổ điều tra làm chuẩn, Lâm Hải Khôn cũng có chút không cân nhắc thông được. Ngay lập tức, Lâm Hải Không liền cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của Bí thư Đảng ủy khu tự trị Tưởng Chấn Toàn. Chuyện này, chỉ sợ là chỉ có Tưởng Chấn Toàn có thể quyết định được mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment