Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 378

Hôm nay là ngày mùng chín tháng ba, là một ngày đẹp, vừa qua ngày quốc tế phụ nữ mùng tám tháng ba, Mặt trận Tổ quốc thành phố Lương Khê chính thức tổ chức cuộc họp.

Điều cán bộ thành phố Lương Khê không ngờ đến chính là, uỷ viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh Giang Bắc, Ninh Thủ Thường đêm qua đột nhiên đích thân tới thành phố Lương Khê.

Đêm đó, Ninh Thủ Thường nghỉ lại tại căn nhà khách riêng số một, suốt đêm Ninh Thủ Thường gặp mặt nói chuyện với Nhiếp Chấn Bang. Chuyện của tỉnh Giang Bắc bàn tới rất ít, chuyện như việc Nhiếp Chấn Bang đắc tuyển lại càng ít nhắc tới.

Còn chủ yếu là về công tác kết nối với phía trên trung ướng. Địa vị của Nhiếp gia hiện nay rất lúng túng, cũng rất vi diệu. Ông cụ qua đời, Nhiếp gia thiếu đi một người trụ cột tin cậy, đây là thứ nhất. Thứ hai nữa là, trong dòng họ Nhiếp gia không có một ai bước được vào bộ Chính trị. Hiện giờ các gia tộc có dụng tâm khác đều là đang e dè Dương gia, Đổng gia cùng Trang Ái Quốc. Cục diện này sớm muộn cũng sẽ bị phá vỡ, tới lúc đó mới là lúc Nhiếp gia phải chịu đựng áp lực.

Lúc này, cục diện của thành phố Lương Khê so với lúc ở thành phố Tân Lê không khác biệt lắm. Lúc ấy Chu Thần cũng phải đi ứng cử, cũng là nhân vật số một của cơ quán chính phủ tự mình trấn thủ. Nhưng lần đó là chính mình đuổi Chu Thần đi, còn lúc này tình hình cụ thể như thế nào còn rất khó nói. Nếu Ninh Thủ Thường cũng như Thiết Lực năm đó đến lúc lâm thời thì bị gọi đi, không có cấp trên bảo vệ, tình huống sẽ trở nên rất khó nói.

Ngày hôm sau, bên ngoài hội trường Thành ủy thành phố Lương Khê đều tung bay cờ hoa, không ít đường phố trong toàn thành phố đều treo biểu ngữ, nhiệt liệt chúc mừng hai cuộc họp Hội đồng nhân dân thành phố và Mặt trận tổ quốc thành phố sẽ diễn ra thắng lợi, nhiệt liệt chúc mừng đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố ngày mùng một tháng mười tổ chức thành công. Cùng kiểu biểu ngữ như vậy, khắp nơi trong thành phố hầu hết là các khu vực, đuờng phố và các cơ quan trực thuộc thành phố đều treo.

Tám giờ sáng, trong hội trường lớn của Thành ủy đã không còn chỗ ngồi. Toàn thành phố, toàn bộ một ngàn tám trăm sáu mươi hai vị đại biểu của Hội đồng nhân dân thành phố đều họp mặt đầy đủ không thiếu một ai. Những vị đại biểu này là đại diện cho sáu triệu nhân dân thành phố thể hiện quyền lực của mình.

Chuyện thứ nhất trong Đại hội đại biểu là lựa chọn ra đoàn chủ tịch đại hội. Dưới sự giám sát của Chủ tịch tỉnh Ninh Thủ Thường, vị khách quý đặc biệt của Hội đồng nhân dân thành phố Lương Khê, đại hội đã chọn ra đoàn chủ tịch giám sát gồm ba mươi bảy người trong Hội đồng nhân dân,. Làm Bí thư Thành ủy thành phố Lương Khê, chủ tịch hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố, Phạm Thường Thắng đương nhiên không hề có chút dị nghị nào mà được lựa chọn là Chủ tịch của đoàn chủ tịch.

Sau khi Phạm Thường Thắng đại biểu cho Thành ủy đứng lên báo cáo công tác trong hội nghị xong, sau đó, Nhiếp Chấn Bang làm quyền Chủ tịch thành phố, đã thay mặt Ủy ban nhân dân thành phố, đứng lên báo cáo công tác của chính quyền thành phố.

Về những công tác bên ngoài thế này, bất kể là Phạm Thường Thắng cũng tốt, hay Nhiếp Chấn Bang cũng tốt đương nhiên sẽ không làm trò gì trong chuyện này cả. Rất nhanh chóng, toàn bộ đại biểu Hội đồng nhân dân đã bỏ phiếu thông qua công tác báo cáo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.

Cả một buổi sáng cứ vậy mà trôi qua.

- Chủ tịch tỉnh, ngài xem, thời gian nghỉ giữa trưa, để cảm ơn việc đích thân Chủ tịch tỉnh tới tham dự hội nghị Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc thành phố Lương Khê, cảm ơn sự coi trọng của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đối với thành phố Lương Khê, chúng tôi đã cố ý chuẩn bị sẵn đồ ăn ở bên khách sạn Lương Khê, bây giờ chúng ta cùng đi tới đấy luôn được không thưa ngài?

Phạm Thường Thắng lúc này cũng đi tới trước mặt Ninh Thủ Thường, người hơi cúi một cái. Đứng ở trước mặt nhân vật số hai của tỉnh Giang Bắc thì loại thái độ này của Phạm Thường Thắng cũng là rất bình thường.

Ninh Thủ Thường lúc này cũng đứng dậy, mỉm cười nói:

- Hội nghị buổi chiều rất quan trọng, thành phố Lương Khê cần tự chọn ra người phù hợp dẫn đầu lãnh đạo bộ máy cán bộ của địa phương. Nhân dịp này, tôi thấy đoàn đại biểu chủ tịch hãy cùng nán lại ít phút, tổ chức một cuộc họp ngắn ở phòng họp phía đông đi.

Ninh Thủ Thường đã nói vậy, Phạm Thường Thắng đương nhiên cũng không dám nhiều lời, hơn nữa thời gian lúc này mới là khoảng mười một giờ, nếu nói đi ăn cơm đúng là có hơi sớm.

Lập tức, Trưởng ban thư ký Thành ủy Hồ Hữu Tuyền rất nhanh chóng hành động, hội trường Thành ủy phía đông liền được thu dọn xong xuôi để sử dụng ngay.

Không giống với phòng hội nghị lớn, phòng họp phía đông là một phòng tiếp khách nhỏ hơn được thiết kế theo kiểu hội trường mở ra để tiếp đón khách bên ngoài. Trong không gian rộng mở, chính giữa phòng là một bức tranh Hàn Mai Ngạo Tuyết, hai bên trái phải là ghế ngồi chính, những chiếc sô pha vây quanh và mở rộng dần ra như hình dải quạt, và nơi này có thể đủ cho 50 - 60 người ngồi.

Thành viên đoàn chủ tịch lúc này bao gồm bộ máy ủy viên thường vụ Thành ủy, vài vị Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân thành phố, các lãnh đạo tiền nhiệm đã về hưu, ngoài ra còn có người đứng đầu đảng ủy của năm quận hai thành thị trực thuộc của thành phố Lương Khê. Trên thực tế, đây cũng là những thành viên trong bộ máy ủy viên Thành ủy thành phố Lương Khê.

Ánh mắt dò xét của Ninh Thủ Thường quét qua từng người một trong số các ủy viên thường vụ Thành ủy, sau đó nói:

- Các đồng chí, hội nghị Hội đồng nhân dân thành phố Lương Khê lần này được Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh rất coi trọng. Bí thư Thẩm Ngôn Thạc đã đặc biệt phái tôi tới đây, điều này chắc cũng đủ để chứng minh mức độ coi trọng của Tỉnh ủy. TÔi tin tưởng rằng, mọi người vẫn là có những nhận thức thật rõ ràng.

Lời nói của Ninh Thủ Thường khiến Phạm Thường Thắng đang ngồi giữa mọi người gật đầu ra vẻ rất đồng tình. Tuy nhiên, sắc mặt của Lý Quốc Hoa thì lại không dễ coi chút nào, nhưng Lý Quốc Hoa cũng không có cách nào khác. Suy nghĩ của Thẩm Ngôn Thạc, không phải thứ thế hệ con cháu như hắn có thể nắn bóp được. Cho dù là ông cụ nhà mình, cũng đối đãi khá khách khí với Thẩm Ngôn Thạc. Dù sao, Thẩm Ngôn Thạc bản thân cũng là Ủy viên Trung ương bộ Chính trị. Nói Thẩm Ngôn Thạc là người thuộc Lý hệ, nói đúng hơn nữa thì vẫn là kiểu thái độ hợp tác với nhau.

Nói xong, Ninh Thủ Thường chuyển ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Chấn Bang, lại nói thêm:

- Lần này là năm đầu tiên mà Trung ương Đảng, nội các Chính phủ cùng với ban Tổ chức trung ương tiến hành tổ chức trao đổi cán bộ, phía trung ương rất coi trọng. Chế độ trao đổi cán bộ, tuổi trẻ hóa cán bộ đang là đề tài nghiên cứu quan trọng hiện nay. Tỉnh Giang Bắc chúng ta, với vai trò là địa phương tiền tuyến của công cuộc cải cách, với tư cách là tỉnh làm thí điểm cho lần trao đổi cán bộ này, đương nhiên phải làm một gương mẫu.

Những câu nói này là lời nói theo kiểu quan lại, là lời nói rất khách sáo. Nói nhiều như vậy, nhắc tới cả sự coi trọng cao độ của trung ương Đảng, của nội các Chính phủ, Ninh Thủ Thường chỉ có một mục đích đơn giản, chính là nói cho mọi người biết, Nhiếp Chấn Bang nhất định phải đươc chọn, nếu không sẽ là trái với ý của Nhà nước, chính là không nghe theo sự chỉ huy của Đảng.

Dừng một chút, Ninh Thủ Thường lại tiếp tục nói:

- Đồng chí Nhiếp Chấn Bang nhiều lần đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thành phố, Chủ tịch thành phố, Bí thư Thành ủy của thành phố Tân Lê, Tây Bắc, thành tựu đạt được trong việc kiến thiết và phát triển kinh tế là rõ như ban ngày. Thành phố Tân Lê hiện giờ cũng là ngôi sao sáng của cả nước. Tổng giá trị sản xuất công nghiệp năm vừa qua thậm chí đã sắp theo kịp Lương Khê của chúng ta rồi. Từ điểm này cũng nhìn ra được năng lực của Chủ tịch Nhiếp rồi. Lúc này đây, trung ương sắp xếp đưa đồng chí Nhiếp Chấn Bang đến thành phố Lương Khê chúng ta, điều này cũng thể hiện rõ sự coi trọng của các cấp lãnh đạo đối với tỉnh Giang Bắc, đối với thành phố Lương Khê chúng ta. Tôi tin rằng, tất cả mọi người đều là những cán bộ biết chú ý tới đại cục, hiểu biết chính trị. Lựa chọn như thế nào, ở trong lòng mọi người chắc hẳn cũng đã có những cân nhắc. Mọi người nhất định phải nghe theo ý kiến chỉ đạo của cấp trên, hoàn thành thắng lợi công tác tuyển cử của thành phố Lương Khê.

Lời nói này là đã đủ trực tiếp rồi, những câu râu ria khác của cấp trên chỉ là khách sáo, chỉ có câu nói cuối cùng là trọng điểm, Nhiếp Chấn Bang là Chủ tịch thành phố đã được đề cử, nếu không được chọn thì hội nghị lần này chưa được coi là hoàn toàn thắng lợi.

Nói xong, ánh mặt của Ninh Thủ Thường cũng ném về phía Phạm Thường Thắng. Giờ phút này, Phạm Thường Thắng cũng cảm nhận được loại áp lực đó đến từ phía Ninh Thủ Thường. Phạm Thường Thắng cũng hiểu được, giờ mình đang là Bí thư Thành ủy, nhân vật cao cấp nhất, Ninh Thủ Thường chính là đang cần mình tỏ ra chút thái độ.

Tuy nhiên, về việc Nhiếp Chấn Bang được lựa chọn, Phạm Thường Thắng cũng không suy nghĩ gì nhiều. Vốn dĩ, Phạm Thường Thắng và Thẩm Ngôn Thạc đặc biệt đã thảo luận qua chuyện này. Lần này, chuyện Nhiếp Chấn Bang được lựa chọn, không đơn thuần chỉ là ý tứ của một hệ phái nào đó, mà là ý kiến của Tổng bí thư Viên, của Thủ tướng Vân và là ý kiến của trung ương. Nếu dám kéo phiếu ở đây thì cũng tức là chống đối với trung ương. Thẩm Ngôn Thạc đương nhiên sẽ không làm việc ngốc nghếch này.

Cho nên, Phạm Thường Thắng lúc này thật ra lại hoàn toàn bình tĩnh nói:

- Xin Tỉnh ủy yên tâm, xin Chủ tịch Ninh yên tâm, toàn bộ các đại biểu của thành phố Lương Khê đều sẽ lấy đại cục làm trọng. Chúng tôi nhất định sẽ lấy ý kiến của nhân dân làm trọng, dựa trên tinh thần chỉ thị của cấp trên, vì thành phố Lương Khê mà lựa chọn ra một vị chủ tịch thật xuất sắc.

Sau lời nói của Phạm Thường Thắng, những người khác cũng tỏ thái độ kiên quyết ủng hộ ý kiến của lãnh đạo cấp trên. Lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng có vẻ rất thản nhiên, được tuyển hay không đối với bản thân mình cũng không có gì hồi hộp mong chờ. Tuy nhiên lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng thấy được sắc mặt không hề dễ coi của Lý Quốc Hoa, trong con mắt hắn có lóe lên nét độc ác rồi nhanh biến mất, cũng khiến Nhiếp Chấn Bang tò mò, chẳng lẽ phía sau lưng, Lý Quốc Hoa còn có chiêu trò gì sao?

Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang chẳng những không hề lo lắng mà ngược lại, lại có tâm trạng muốn xem kịch vui. Lúc này đây, nếu thật Lý Quốc Hoa dám giở trò, chẳng những Phạm Thường Thắng sẽ rất bị động, mà thậm chí tới Thẩm Ngôn Thặc cũng rơi vào thế bị động, vậy chẳng phải tự mình tìm đến cái chết sao. Sau đó, quan hệ giữa Phạm Thường Thắng và Lý Quốc Hoa nhất định sẽ có rạn nứt, Lý Quốc Hoa nếu thật sự làm như vậy thì chính là quật đổ cây thang lên cao của bản thân rồi.

Thấy cục diện diễn ra như vậy, Ninh Thủ Thường cũng rất hài lòng, gật gù nói:

- Đồng chí Thường Thắng biểu hiện thái độ rất tốt, cũng hoàn toàn thể hiện được sự đoàn kết của bộ máy Thành ủy thành phố Lương Khê, công lao trong công tác lãnh đạo này của anh đúng là không thể bỏ qua. Nói ra thì tôi cũng cảm thấy hơi đói bụng rồi, mọi người cùng đi thôi. Lần này nhưng lại phải để mọi người tốn kém rồi.

Ninh Thủ Thường lên tiếng, những người khác đương nhiên cũng đều là phụ họa theo. Trước nhất đương nhiên phải là Ninh Thủ Thường, sau đó là tới Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Kim Quốc Dũng, sau đó mới tới các thành viên liên quan của bộ máy Thành ủy thành phố Lương Khê đứng dậy. Những sắp xếp thứ tự như vậy đều là tự phát, ở trong thể chế, những việc thế này cũng không cần cố ý sắp xếp, mình ở vị trí nào, nên tới chỗ nào đều rất rõ ràng, cũng không có ai đi nhầm.

Đoàn người trùng trùng điệp điệp tiến vào khách sạn thành phố Lương Khê. Khách sạn Lương Khê cũng giống với khu nhà khách riêng của Thành ủy, đều là tài sản công dùng làm nơi để tiếp đãi trực thuộc sự quản lý vủa văn phòng Thành ủy. Tiền thân của khách sạn Lương Khê chính là nhà khách Lương Khê.

Sau khi thực hiện cải cách mở cửa, cùng với việc thành phố Lương Khê phát triển kinh tế, để thích ứng với hình thức của thời đại mới, nhà khách Lương Khê đầu tư tài chính hơn ba tỷ, xây dựng một tòa nhà hai mươi sáu tầng trên nền nhà khách Lương Khê cũ, và đã trở thành khách sạn bốn sao của Lương Khê. Tuy nhiên, nhà khách riêng của Thành ủy vẫn được giữ lại.

Lần tổ chức đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc này, khách sạn Lương Khê cũng được chỉ định làm đơn vị đón tiếp. Ở trong phòng ăn riêng thuộc sảnh Trung Hoa trên tầng bốn của khách sạn Lương Khê, một chiếc bàn tròn cực lớn có thể ngồi tới hai mươi người.

Ninh Thủ Thường ngồi ở vị trí chủ tọa, bên trái là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Kim Quốc Dũng, bên phải là Bí thư thành ủy thành phố Lương Khê Phạm Thường Thắng. Nhiếp Chấn Bang ngồi ở bên cạnh Kim Quốc Dũng, các lãnh đạo Thành ủy khác cũng dựa theo chức vụ khác biệt mà ngồi vào vị trí.

Hôm nay, tâm trạng của Ninh Thủ Thường rất tốt, luôn giư vẻ mặt tươi cười. Trên bàn đã bưng lên nhiều loại thức ăn, các món chính lần này Thành ủy Lương Khê chọn vẫn là dùng những món đặc sản bản địa của Giang Bắc, phối hợp với một vài loại hải sản. Có thể nói có đủ tươi, sống. Phối hợp một vài món ăn Quảng Đông và một vài món ăn cay mang khẩu vị đặc sệt của Tứ Xuyên và cả đồ ăn Hồ Nam, mặc dù là thập cẩm nhưng cũng có chút ý tứ rất sáng tạo.

Sau khi mọi người vào cửa, có tám nhân viên phục vụ được chỉ định sẵn đã đặc biệt ngồi chờ ở cửa, phục vụ lập tức mang thức ăn lên, không tới hai phút đã bưng lên đầy đủ toàn bộ thức ăn, bên cạnh cũng có các nhân viên phục vụ theo rót rượu trắng vào trong cốc của các vị lãnh đạo.

Đây là rượu Mao Đài, được mệnh danh là quốc tửu, và tất nhiên, cũng là thứ quen thuộc trong những trường hợp như thế này. Còn chén để uống rượu là loại chén rất nhỏ, với tửu lượng của những người đang ngồi đây thì uống một chén rượu cũng chẳng khác không uống.

Lúc này, Ninh Thủ Thường nâng chén rượu của chính mình lên, nhìn mọi người xung quanh một lượt, khẽ mỉm cười nói:

- Buổi chiều còn có công việc quan trọng, uống rượu thì nhấp miệng thôi là được, mọi người cùng nhau uống một chén. Đợi đến tối, sau khi công tác bầu cử thuận lợi, chúng ta uống tiếp. Buổi trưa uống một chén này là được rồi.

Có lời nói của Ninh Thủ Thường, những người khác đương nhiên sẽ không dám phản bác lại. Mọi người đều đứng lên, nâng chén rượu của mình. Ninh Thủ Thường lúc đầu còn đang ngồi, nhưng cũng đứng lên, mỉm cười áp tay nói:

- Mọi người ngồi xuống cả đi, ngồi xuống uống. Con người tôi không thích những nghi thức xa giao này. Mọi người khách khí như vậy ngược lại tôi lại không được tự nhiên rồi.

Một câu nói khiến tất cả mọi người cùng mỉm cười, Chủ tịch tỉnh Ninh bình dị gần gũi, quả nhiên đúng như tên gọi. Sau khi uống một chén rượu, mọi người cùng ăn cơm, bởi vì không uống rượu nên ăn cơm cũng rất nhanh, một lúc đã ăn xong rồi. Trở về phòng hội nghị của Thành ủy nghỉ ngơi cũng chưa đến nửa tiếng, đã tới hai giờ rồi, đến giờ bắt đầu hội nghị buổi chiều.
Bình Luận (0)
Comment