Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 436

- Hội nghị công tác tam nông Trung ương, hôm trước đã được tổ chức. Trong cuộc họp, đồng chí phó chủ tịch nước Thẩm Tu Siêu đã qua đó nhấn mạnh tầm quan trọng của công tác tam nông đối với cục diện ổn định và phát triển kinh tế của nước ta.

Đây là chuyên mục tin tức “bảy giờ mỗi ngày” của đài truyền hình quốc gia.

Nhìn thấy thông tin này, Nhiếp Chấn Bang rất ngạc nhiên, thật không ngờ thời gian chỉ vừa qua một ngày, Thái tử cũng đã bắt đầu hành động rồi, tổ chức hội nghị họp Trung ương công tác tam nông, chỉ e sau đây sẽ thành lập tổ lãnh đạo công tác Trung ương tam nông. Sau đó nước sẽ là tổ chức miễn giảm thuế nông nghiệp trong vài tỉnh thí điểm.

Đây mới thực sự là thủ trưởng, hiệu suất làm việc như thế này quả nhiên khiến Nhiếp Chấn Bang rất kinh ngạc.

- Ông xã, em muốn nói với anh một chuyện.

Lúc này, Lý Lệ Tuyết đi tới bên cạnh Nhiếp Chấn Bang với cái bụng bầu đã nhô cao.

Hiện giờ, cả ba người phụ nữ trong nhà đều đã mang thai, đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói là một sự tra tấn không hề nhỏ. Nhìn Lý Lệ Tuyết, tuy rằng có mập hơn so với trước kia một chút, nhưng dáng vẻ vẫn rất động lòng người, quầng sáng của bản năng làm mẹ này không phải trên người phụ nữ bình thường nào cũng có được, chỉ có những phụ nữ đang mang thai mới có được.

Đã mang thai được chín tháng rồi. Nhiếp Chấn Bang vội vàng đỡ Lý Lệ Tuyết ngồi xuống, mỉm cười nói:

- Tuyết Nhi, từ khi nào lại trở nên khách khi với anh như vậy, có chuyện gì vậy? Gia đình bên bố vợ có chuyện gì sao?

Lý Lệ Tuyết cũng cảm nhận được thứ tình cảm say đắm từ Nhiếp Chấn Bang, lắc lắc đầu, trong mắt ánh lên nét cảm động. Cũng bởi vì thái độ này của Nhiếp Chấn Bang mà Tuyết Nhi đường đường là thiên kim tiểu thư mới tình nguyện trái lại sự phản đối của gia tộc, kiên định đi theo Nhiếp Chấn Bang, cũng bởi vì như vậy nên mới cam tâm tình nguyện đi theo anh.

- Không phải chuyện trong nhà, là Xuân Sơn, Hổ Tử và Đại Long, bọn họ họp nhau ở nước ngoài quản lý sản nghiệp của Long Đằng, gần đây, cũng đắc tội với một số người, em nghĩ hay là bảo Xuân Sơn trở về cho xong.

Lý Lệ Tuyết ngượng ngùng lên tiếng.

Đằng Long trên danh nghĩa là sản nghiệp của cô, nhưng người khác nhìn vào đều biết đây là của Nhiếp Chấn Bang. Hiện giờ cậu em vợ muốn trở vể cũng cần phải có một chút gọi là anh rể giúp đỡ người trong nhà, hơn nữa đã để Lý Lệ Tuyết phải lên tiếng trước cũng đã khó cho cô rồi.

Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng mỉm cười dịu dàng, yêu thương vuốt ve mái tóc dài thả buông của Lý Lệ Tuyết:

- Cô bé ngốc này, có gì mà khó nói chứ. Đại Long và Hổ Tử hai người này vốn cũng không chịu an phận ở cùng với Xuân Sơn, sớm muốn lại làm loạn thôi. Để cậu ta trở về cũng tốt, cũng đã hai mấy ba mươi rồi, đến lúc phải kết hôn rồi. Cậu ta về rồi trước tiên cứ để cậu ta ở bên cạnh một khoảng thời gian, sau đó làm gì thì em tự sắp xếp là được rồi.

Nghe nói vậy, Lý Lệ Tuyết cũng cảm động, nhào tới thích thú hôn Nhiếp Chấn Bang một cái:

- Ông xã, anh thật là tốt. Ông xã à, em muốn.

Nhiếp Chấn Bang lúc này mới để ý, cả ba nữ nhân trong nhà đều mang thai, mà thời gian này lại đi Đông Cảng tới hơn 1 tháng, quả thật có chút cảm giác nín nhịn. Nhưng sau một hồi do dự, nói nhẹ:

- Tuyết Nhi, như vậy không hay lắm, em đang mang thai mà.

Lời còn chưa nói hết, miệng đã bị Lý Lệ Tuyết nhanh chóng chặn lại.

Cả đêm không lời nào, loại cảm giác ấm áp và dịu dàng này cũng không cần kèm theo lời nói nào.

Sau khi rời giường, sau khi đã thưởng thức bữa sáng do ba cô vợ làm cho, Nhiếp Chấn Bang mới cầm cặp công văn ra khỏi nhà. Dưới lầu, Hoàng Húc Dương và Thanh Sơn đã đứng đợi phía dưới.

Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang bước lại, Hoàng Húc Dương chạy lại chào, cầm cặp công văn, giúp Nhiếp Chấn Bang mở cửa xe. Lúc làm những công việc này, Hoàng Húc Dương không hề có chút nào cảm giác xấu hổ hay ngượng ngùng, hoàn cảnh của bản thân chính Hoàng Húc Dương hiểu rõ nhất. Thời gian 7 năm không ai hỏi tới một thư ký quèn, nhưng tới giờ phút này cuộc sống của anh đã có những thay đổi vô cùng lớn.

Vợ anh ta là Lý Thơm cũng đã được sắp xếp công việc tại một đơn vị thật tốt. Cuối cùng Hoàng Húc Dương vẫn quyết định sắp xếp Lý Thơm tới làm việc trong cục Công an.

Hơn nữa, hiện giờ đi ra ngoài, lãnh đạo các khu huyện thị, trước mắc các lãnh đạo các cục ủy thành phố, ai cũng đối xử với anh rất khách khí.

Đây cũng là do bản thân anh không muốn ra ngoài xã giao, bằng không ngày nào cũng sẽ có tiệc. Hơn nữa chẳng có chút gì nặng nhọc, những công việc này đối với người làm thư ký là rất bình thường, cũng không hề cảm thấy có gì mất mặt.

Vừa lên xe, Dương Thanh Sơn liền quay đầu nói:

- Chủ tịch thành phố, tới Ủy ban nhân dân thành phố ư?

- Trước tiên đi một vòng tới Quỹ Thành, à, tới hồ Ngự Ảnh Lan xem một chút đi.

Hình như trong lời nói của Nhiếp Chấn Bang cũng không có ý gì, trực tiếp biểu lộ ý muốn rõ ràng.

Xe tiến vào công trường hiện đang thi công hạng mục hồ Ngự Ảnh Lan. Lúc này Chu Thần cùng với các lãnh đạo lên quan của Ủy ban nhân dân Quỹ Thành cũng đã đứng đó. Bên cạnh là Chủ tịch Ủy ban nhân dân quận Hùng Sở Huân.

Vừa xuống xe, Chu Thần từ xa đã mỉm cười chạy ra đón, sau khi từ lần trước nói chuyện với Lý Quốc Hoa, Chu Thần luôn nắm chặt đạo lú thuận thế làm theo. Một tháng này tuy Nhiếp Chấn Bang không ở đây nhưng Chu Thần cũng không hề phá phách gì.

Chu Thần cũng không phải kẻ ngốc, những chuyện như trưng thu giải phóng mặt bằng như vậy căn bản không thể giấu diếm được, chính mình đã vi phạm vào quy định. Đều hiểu rõ Nhiếp Chấn Bang không ở đây cũng không có nghĩa là hắn rời hẳn khỏi Lương Khê, mà là có chuyện phải đi, sau khi trở về mà biết chuyện đó sẽ cắt bát cơm của mình. Thật không đáng.

- Chủ tịch thành phố Nhiếp, hoan nghênh ngài tới, cảm ơn sự quan tâm và ưu ái của cán bộ lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố đối với tập đoàn Chu thị chúng tôi, khiến cho chúng tôi cảm nhận được sự coi trọng và chú ý của chính quyền địa phương. Xin Chủ tịch thành phố Nhiếp an tâm, tập đoàn Chu thị chúng tôi từ trướng đến nay đều nổi tiếng là chất lượng nghiêm túc, nhất định phải xây dựng cho thành phố Lương Khê một khu chung cư kiệt xuất tinh tế.

Những lời nói sáo rỗng này đối với loại con cháu quý tộc như Chu Thần mà nói, căn bản không cần phải chuẩn bị, hoàn toàn có sẵn trong đầu rồi.

Trong lòng Nhiếp Chấn Bang cười lạnh một tiếng, nhìn qua công trường, bên cạnh còn có một lều chuyên nghiệp được dựng lên, phía trên đánh dấu là lều vật liệu gia công thép.

Bên trong, một đống thép bày trên mặt đất, chợt nhìn, hóa ra chuyện này có thật, kỹ xảo kỹ càng như vậy, cũng là cách các nhà đầu tư thường dùng. Phía ngoài lều công trường đều là những thứ dùng để ứng phó khi bị kiểm tra, nếu không vừa nhìn đã thấy khônh đạt chẳng phải là tự tìm phiền phức sao?

Lập tức, Nhiếp Chấn Bang cũng giả vờ không biết rõ tình hình, lạnh nhạt nói:

- Qua bên kia xem một chút đi, công trình cải tạo hồ Lan là công tác quan trọng của thành phố trong năm nay, tuy nói là muốn để cho tập đoàn Chu thị hoàn thành, nhưng dù sao cũng là công trình thị chính công cộng.

Lãnh đạo thị sát đều như vậy, tiền hô hậu ủng là điều tất nhiên, trừ phi là ngầm hỏi. Nếu không, muốn được thanh bình, xem đến tình hình thật sự là tuyệt đối không thể, đem những thứ hư hỏng bày ra không phải kẻ ngốc sao?

Đi tới bên cạnh một tòa xây dựng, đột nhiên Nhiếp Chấn Bang giống như nổi hứng, đột nhiên dừng bước, quay đầu nói với Chu Thần đứng bên cạnh:

- Chu tổng, đây là sản phẩm cao cấp của các anh chứ, nhìn kiểu dáng rất tốt đó. Đi vào thăm thực địa một chút đi.

Tiếng nói vừa dứt, sắc mặt Chu Thần đứng bên cạnh thoáng chốc thay đổi, trông rất kho coi. Toàn bộ hạng mục, trừ những thứ còn chưa khai thác thổ đại ra, hiện nay hạng mục chủ yếu là hạng mục biệt thự đơn và biệt thự liền kề này là chính, nói thật định vị như vậy quả thực rất tốt, hoàn toàn nắm được tinh túy của sự xa hoa. Rốt cục, con cháu quý tộc, nội tình thâm hậu, xây dựng khu chung cư công cộng xa hoa như thế này cũng dễ dàng thuận buồm xuôi gió.

Nhưng, Chu Thần nếu thực sự làm như không có vấn đề gì, vấn đề là Chu Thần không phải người tốt đẹp gì, dùng mánh lới gian trá, ngoại trừ cửa của hơn mười mấy gian biệt thự kia ra, đều là sử dụng nguyên vật liệu thép chất lượng kém.

Cũng khó trách Chu Thần nổi điên, khi đấu thầu lúc trước, không giống lắm, hiện tại muốn điều chỉnh lại một hồ nước lớn như vậy, Chu Thần không thể nghĩ ra cách gì. Dĩ nhiên nghĩ đến mặt này thể nào cũng bị tổn thất một chút, những biệt thự này cao nhất cũng chỉ có 3 tầng, dưới góc nhìn của Chu Thần, dùng thép kéo đưa qua cũng tuyệt đối không có vấn đề gì.

Giờ phút này nghe thấy Nhiếp Chấn Bang muốn đi lên, Chu Thần cũng có chút lo lắng, lúc này cũng không thiếu thép thường ở bên ngoài, vừa thấy là có thể rõ ràng.

- Chủ tịch thành phố Nhiếp, ngài thấy, dựa theo quy định của chúng tôi, muốn vào công trường thì phải mang nón bảo hộ, nhưng hiện giờ chúng tôi chưa có chuẩn bị.

Chu Thần cười cười, lên tiếng khuyên bảo, lý do cũng cũ mèm.

- Nón bảo hộ? Chu tổng, công ty của các anh cũng không phải đến một cái nón bảo hộ cũng không có chứ. Chẳng lẽ tầng quản lý ở bên này cũng không cần đi thị sát sao?

Nói xong, Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ vào vài người phía sau nói:

- Vài đồng chí ở kia, qua bên ban quản lý dự án lấy mấy cái mũ bảo hộ qua đây.

Tới nước này Chu Thần cũng không còn cách nào khác, thừa dịp đang lúc ít người, cầm điện thoại lên bấm số điện thoại của Lý Quốc Hoa. Bên kia vừa nghe thấy tiếng Lý Quốc Hoa, Chu Thần liền hạ giọng, vội vàng nói:

- Anh Hoa, không xong rồi, Nhiếp Chấn Bang đang đến thị sát tình hình xây dựng tại công trường bên tồi, chuyện tôi sử dụng thép chất lượng kém chỉ sợ bị hắn phát hiện ra.

Vừa nghe được câu này, Lý Quốc Hoa liền nhíu mày lại, tức giận mắng mỏ:

- Chu Thần, cậu làm ăn kiểu gì vậy, tôi đã nói rồi, không cần ham hố món lợi nhỏ đó. Đều là con cháu quý tộc làm việc phải rộng rãi một chút chứ, tiểu tử này lại không bao giờ nghe.

- Nếu đã làm rồi, cậu không biết mô phỏng mô hình này qua các công trình bên kia sao?

Lý Quốc Hoa vừa bị mắng tới thông suốt, tức giận một hồi, sau đó cũng nhẹ giọng nói:

- Đợi một chút, tôi lập tức qua đó.

Lúc này, Nhiếp Chấn Bang nhận lấy nón bảo hộ, trực tiếp lên trên lầu, không hề xem xét ở phía dưới, vừa đi tới lầu cao nhất nhìn thấy các công nhân đang kẹp thép. Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:

- Anh này, những thứ này đều là thép hình hào sao?

Câu này là hỏi khó các công nhân này rồi, đều là những nông, công nhân chất phác, trước mặt cán bộ lãnh đạo đều không dám nói dối. Hơn nữa, công trình xây dựng có tiêu chuẩn cơ bản như thế nào, thép hình hào như thế nào cũng không thể đặt bừa được. Sau khi nói những câu này, liền thấy được vẻ mặt đã hiểu của Nhiếp Chấn Bang.

Đứng lên, thần sắc nghiêm túc, nhìn chăm chú vào Chu Thần nói:

- Chu tổng, tập đoàn Chu thị các anh xảy ra chuyện gì, sao lại cấp phép không đúng trình tự, phòng ốc như vậy người có thể ở sao? Làm như vậy, Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê chúng tôi liệu còn có thể tin tưởng giao phó cho tập đoàn Chu thị các anh sao?

Nói xong, Nhiếp Chấn Bang quay đầu nói với Hùng Sở Huân:

- Hùng Sở Huân, Ủy ban nhân dân quận Quỹ Thành các cậu làm ăn kiểu gì vậy, đến giám sát điểm này cũng không có.

- Húc Dương, cậu ngay lập tức gọi điện thoại cho cục Xây dựng và công ty xây dựng, bảo bọn họ lập tức phái nhân viên ký thuật chuyên môn qua đây, tiến hành kiểm tra và đánh giá tất cả các công trình bên này, hễ là không đúng mục đích xây dựng thì đều dỡ bỏ hết.
Bình Luận (0)
Comment