Chương 1215: Một số manh mổi (2)
Chương 1215: Một số manh mổi (2) Chương 1215: Một số manh mổi (2)
Bởi vì có đủ loại bệnh nhân, y tá đeo khẩu trang tôt có thể phòng ngừa bệnh tật.
Trần Tư Vũ đồng ý: "Đúng vậy, nếu họ không đeo khẩu trang, để ta nhận ra, hổi nhỏ ta có khi sẽ đi trả thù!"
Xung quanh Khương Ninh đắm chìm trong biển vui vẻ.
Thế giới luôn đa dạng, chính vì những khác biệt đa dạng này mới khiển cuộc sống trở nên thú vị như vậy.
Ví dụ như Liễu Truyền Đạo, hắn sống trong khe núi chật hẹp, ngay cả xoay người cũng không làm được, nhưng hắn không tự bỏ cuộc.
Dù là trong cống rãnh bẩn thỉu, hắn vần có quyền ngước nhìn bầu trời sao, cũng có khát vọng về cuộc sống tốt đẹp. Đây chính là khả năng thích nghỉ của con người!
Liễu Truyền Đạo đang chơi điện thoại, cuộc sống quá khổ cực, phải có chút ngọt ngào.
Hắn đang xem những câu chuyện ngọt ngào trên diễn đàn, gương mặt hiểm khi nở nụ cười.
Liễu Truyền Đạo tiếp tục lướt màn hình, lại thầy một chia sẻ tình yêu của người dùng mạng, hắn mỉm cười thấu hiểu, tiếp tục thưởng thức quả ngọt này:
'Bạn cùng bàn nữ khá lôi thôi, ta nói với nàng: Sau này ngươi làm sao lây chồng được.
Nàng đấm ta một cú đáp lại: Lấy không được thì lây ngươi. '
Bên dưới có nhiều bình luận, hò hét quá ngọt ngào, tình yêu thời học sinh thật thơml
Liễu Truyền Đạo lặng lễ liếc nhìn bạn cùng bàn Bàng Kiểu, năm đầm to như cái nổi đât hiện ra trong tầm mắt hãn.
Cảnh tượng bị nắm đấm đó đánh trúng vân còn rõ ràng trong tâm trí. Hắn cuối cùng đã nhớ lại nỗi nhục bị nằm đấm của Bàng Kiểu chi phổi. Bàng Kiểu thấy ánh mắt bạn cùng bàn không thiện, măng: “Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy mỹ nữ à?"
Liễu Truyền Đạo lặng lẽ quay đầu lại, không dám cãi lại.
Bàng Kiều thở ra một hơi.
Liễu Truyền Đạo trả lời chủ thớt đăng mẩu chuyện ngọt ngào: "Ð** mẹ mày!" Liễu Truyền Đạo trở thành chim lồng, nhưng người tiền nhiệm Đoạn Thê Cương lại sông rất thoải mái.
Trước đây Đoạn Thế Cương cảm thấy đi học thật quá đau khổ, nhưng cho đến khi gặp Bàng Kiều, hắn mới trải qua nỗi đau lớn nhất cuộc đời, sau khi trải qua rèn giữa, Đoạn Thể Cương đại triệt đại ngộ, mới biết sự bình yên hiện tại quý giá biêt bao.
Hắn đổi chỗ ngổi với Hoàng Ngọc Trụ, tích cực kết bạn, thậm chí còn chơi chung với Thang Tỉnh và vài người khác.
Mấy người đang chơi trò Sự thật hay Thử thách.
Thang Tinh nói: "Đoạn Thế Cương, trong lớp chúng ta ngươi có người thích không?"
Đoạn Thế Cương: "Đương nhiên là có."
Thang Tỉnh: "Ngươi sẽ tỏ tình với nàng không?"
Đoạn Thế Cương tạo dáng anh cả: "Nếu ta tỏ tình với ngươi, ngươi có đồng ý không?"
Thang Tinh không xấu, Đoạn Thế Cương bị ảnh hưởng bởi Bàng Kiều và những người khác, tiêu chuẩn của hắn càng ngày càng thấp, giổng như từ thể sẽ thi đô Thanh Hoa, giảm xuồng miền là vào được đại học là được, bây giờ hắn cảm thây, là nữ bình thường là được rối.
Thang Tỉnh trong lòng chế giễu, nhưng bể ngoài lại nói: "Ha ha ha, ngươi thật biêt đùa. "
Nàng chuyển hướng câu chuyện: l "Ngọc Trụ, ngươi nghĩ ta có nên đồng ý không?"
Hoàng Ngọc Trụ sững sờ, rồi hỏi lại: "Ta có thể quyết định sao?"
Thang Tỉnh cười duyên nói: "Đương nhiên rồi, ta nghe theo ngươi. " Hoàng Ngọc Trụ mặt đỏ bừng, lúng túng.
Bên cạnh Đoạn Thế Cương, Miêu Triết cũng đổi chô ngồi, hăn ngổi cùng bàn với Lư Kỳ Kỳ, thảo luận cách trở nên đẹp trai.
Lư Kỳ Kỳ quan sát kỹ mặt hắn, nói: "Mụn trên mặt ngươi ít đi rối. " "Nhưng chất lượng da không tốt, để ta giới thiệu cho ngươi một loại mặt nạ nữa nhé. "
Miêu Triết đồng ý.
Lư Kỳ Kỳ lại nhìn Miêu Triết, thấy mí mặt đơn không đẹp lãm, nghĩ một lúc, vẫn không nói. Để tránh làm nản lòng quyết tâm trở nên đẹp trai của thắng nhóc này.
Sau khi lĩnh hội được kinh nghiệm, . Miêu Triết hài lòng quay về chỗ ngồi. Vì Vân Nghê, hắn sẵn sàng thay đổi bản thân.
"Sắp rồi, sắp rồi, khi hắn trở nên đẹp trai, đó sẽ là lúc hắn bày tỏ với Vân Nghêt"
Lòng hắn sôi sục, không kìm được lấy điện thoại ra, vào không gian QQ của Vân Nghề.
Hắn gửi tin nhắn cho nàng: [Miyazaki Hayao nói: "Nều ngươi thích ai đó, hãy chủ động bước tới gần họ thêm vài bước, nhưng nều họ thây ngươi đền mà không có ý đón tiếp, thì hãy dừng lại, bởi ngươi phải hiểu rằng, có những thứ có thể đạt được băng nỗ lực, duy chỉ có tình yêu là không thể. "] Gửi xong dòng trên, Miêu Triết lại viết: "Nhưng ta thích câu này hơn, [Ngươi đứng yên tại chỗ, ta vượt núi băng biển để gặp ngươi]. "
Nhắn tin xong, Miêu Triết đứng tại chô cười ngớ ngẩn.
Ngô Tiểu Khải ôm quả bóng rổ liếc nhìn, hướng về màn hình điện thoại của hẳn, chỉ thấy có một avatar quen quen.
Miêu Triết phát hiện ra, liền tắt ngay màn hình như chăng có chuyện gì. Thứ bảy buổi sáng.
Tiết thứ tư là tiết Hóa học, vì sau tiết này là được nghỉ nên không khí trong lớp học trở nên náo động hơn thường lệ.
Tuy nhiên, đối với các nam sinh trong lớp, còn ấn chứa một sự mong đợi. Không có gì lạ, tiết này là tiết của cô giáo Hóa học, Quách Nhiễm.
So với những cô gái mười sáu tuổi ngây thơ, cô giáo Quách Nhiễm vừa tốt nghiệp đại học, mang một sức hút hoàn toàn khác biệt.
Nhiều học sinh mong chờ tiết học của cô, chăng hạn như Đồng Thanh Phong, Thôi Vũ, Đoạn Thể Cương từ lớp 8 cũ, và cả học sinh mới Sài Uy, Tào Khôn nữa.
Đặc biệt là Sài Uy, nhân lúc cô giáo Hóa học Quách Nhiễm chưa đền lớp, hắn nói nhàn nhạt:
"Hồi đó ở lớp 6, thành tích Hóa học của ta rất tốt, trong cả lớp chỉ có tối đa ba người giỏi hơn ta. "
"Quách Nhiễm là cô giáo của lớp 6 chúng ta, thường có học sinh khác trả lời không được, nàng ây liền gọi tên ta."