Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 1244 - Chương 1245: Đồng Hành Cùng Ngươi

Chương 1245: Đồng hành cùng ngươi Chương 1245: Đồng hành cùng ngươiChương 1245: Đồng hành cùng ngươi

Trưa Chủ Nhật.

Nội thành, phố Song Thắng. Đây là khu phố cổ, so với những con phố mua sắm sầm uất ở trung tâm thành phổ thì những cửa hàng ở phố cổ đã có phần cũ kỹ. Tuy nhiên, người đến đây ăn uống vẫn tấp nập, không khí rất dân dã.

Những ai quen thuộc với phổ Song Thắng đều biết, cho dù đến một giờ sáng, phố Song Thắng vẫn có thể bị kẹt xe, đủ để thấy sự phồn hoa của nó.

Tào Côn lớp 8 hẹn Mạnh Tử Vận ra ngoài, cùng lúc đó còn có thêm Thang Tỉnh. Tào Côn cảm thấy rất mệt mỏi, mỗi lần hẹn Mạnh Tử Vân, Thang Tinh đều có thể biết trước thông tin, khiến hắn phải gọi thêm món ăn, mua thêm vé xem phim, tốn thêm một khoản tiền.

ốn nhiều tiền cũng không sao, vấn để là có Thang Tinh làm bóng đèn, hắn không thể làm gì với Mạnh Tử Vận, hơn nửa năm qua mà chẳng chiếm được tiện nghi nào. Tào Côn đi dạo quanh phố cổ: “Các ngươi đừng thấy nơi này rách nát, nhưng hương vị của các quán ăn ở đây thực sự rất ngon, quán nào tồn tại được đến giờ thì quán đó đều có bí quyết riêng."

"Tôm hùm, sườn cừu, cua, đủ loại mì, nếu đến vào buổi tối còn có cả đồ nướng nữa, nhưng mà không được rồi, chúng ta còn phải tự học buổi tối.”

Thang Tỉnh ghét bỏ liếc nhìn vũng nước bẩn bên đường, nói: "Vẫn là các nhà hàng trong trung tâm thương mại Blue Horse ngon hơn, khu vực quảng trường Võ Việt cũng không tệ."

Tào Côn không để ý đến nàng, hắn chỉ quan tâm Mạnh Tử Vận. Họ đi từ đầu phố Song Thắng đến cuối phố, Tào Côn đang định chọn nhà hàng thì bỗng nhìn thấy một bóng người quen thuộc bên đường.

“Ø, đó không phải là bạn học lớp chúng ta sao?" Tào Côn vui vẻ.

Thang Tinh quay lại theo hướng tiếng nói, liền thấy Hoàng Ngọc Trụ đang ngồi bên đường.

Ánh mắt nàng sáng lên, vội vàng tiến đến chào hỏi. Hoàng Ngọc Trụ đang đợi ai đó, hắn ngồi ở ven đường, một tay giữ hộp đồ ăn, tay kia nghịch điện thoại.

Đột nhiên, trước mặt tối sầm lại, ngẩng đầu lên thì thấy Thang Tỉnh đang mặc áo phông ngắn, thậm chí hắn còn nhìn thấy rốn của nàng.

Hoàng Ngọc Trụ cuống quít dời ánh mắt đi, hắn là người thật thà, không thể nhìn vào cơ thể của nữ sinh.

"Ngọc Trụ, sao ngươi lại ở đây?" Thang Tinh Kiều cười tươi chào hỏi, như bạn cũ đã lâu không gặp.

“Ta có thể ngồi đây không?” Nàng chỉ vào vỉa hè bên cạnh Ngọc Trụ, lại không chê bẩn.

Hoàng Ngọc Trụ trước bối rối, sau đó co quắp, không biết phải đổi phó thế nào, lắp bắp nói: "Ngươi, ngươi ngồi đi”

Thang Tinh nghe vậy, thật sự ngồi xuống bên cạnh Hoàng Ngọc Trụ.

Diễn trò thì phải làm cho trót, Thang Tinh vì trả thù bọn Bàng Kiều, định dùng một chút thủ đoạn, thu phục Hoàng Ngọc Trụ, một người hiển lành trong lớp, khiến hắn Làm theo ý nàng. Vì thế, nàng diễn rất chân thật, "Ngọc Trụ, ngươi có thể đời cái này đi được không? Ta không có chỗ ngồi”

Nàng chỉ chỉ vào hộp đồ ăn trên vỉa hè.

Hoàng Ngọc Trụ lộ ra nụ cười xấu hổ, vội vàng lấy hộp đồ ăn ra, đặt xuống chân, chỉ có điều một tay hắn vẫn đè lên hộp đổ ăn.

Thang Tinh nói: "Tại sao ngươi cứ giữ chặt cái hộp vậy?"

Hoàng Ngọc Trụ "Hộp đựng đồ ăn này chất lượng kém lắm, nếu tôi buông ra thì nắp sẽ bật lên ngay.”

Nói xong, hắn lấy ra một cuộn băng dính, ngay trước mặt Thang Tinh, bắt đầu quấn quanh hộp đựng đồ ăn. Trong lúc đó, Thang Tinh nhìn rõ món ăn bên trong: một phần cá dưa chua.

Vừa vặn, đối diện đường có một quán bán cá dưa chua, trên tấm biển ghi: 'Cá dưa chua 22 tệ một phần”.

Mạnh Tử Vận cũng chú ý tới, nàng nhìn xuống cái hộp đồ ăn khổng Lổ của Hoàng Ngọc Trụ, hỏi: "Cả hộp lớn thể này mà chỉ có 22 tệ một phần thôi à?" Hoàng Ngọc Trụ cười hiền lành: "Đúng rồi, 22 tệ một phần, hộp đựng đồ ăn tặng kèm, quán họ chỉ bán mang về."

Mạnh Tử Vận: "Rẻ thật đấy." Tào Côn thường xuyên lui tới con phố này nên biết rõ: "Quán đó đồng khách lãm, bây giờ vẫn còn xếp hàng." "Hơn nữa, những người đã ăn ở đó đều khen cá dưa chua của họ ngon, cay xè, nước dùng khai vị, thịt cá cũng mềm, chỉ là..."

Nói tới đây, Tào Côn nhìn hộp cá dưa chua của Hoàng Ngọc Trụ, hắn không nói tiếp... Tóm lại, hắn sẽ không ăn loại cá dưa chua rẻ tiền như vậy.

Có những lời nói ra sẽ gây thù với người khác, EQ của Tào Côn không thấp như vậy. Thang Tỉnh không thể kìm nén được nữa, bản tính thật sự lộ ra: "Cá dưa chua rẻ như vậy mà thịt cá cũng mềm, rõ ràng là không bình thường rồi. Nếu dùng cá trôi đen hoặc cá trắm cỏ thì chắc chắn là không có lãi đâu."

"À, ta chợt nhớ ra, trước đây người nhà ta có nói, họ nói cá của quán này được ngầm tầm hóa chất nên mới bán được giá rẻ như vậy."

Mặc dù Thang Tỉnh nói không dễ nghe, nhưng vẻ mặt của Hoàng Ngọc Trụ vẫn không có gì thay đổi.

Thấy vậy, Thang Tinh tiếp tục nhắc nhở: "Loại cá này không nên ăn nhiều, không tốt cho sức khỏe."

Hoàng Ngọc Trụ gãi đầu, ngây ngô nói: "Cũng không thường xuyên ăn đâu, hôm nay sinh nhật em gái ta, nó thèm món này từ lâu rồi." Trước giờ tự học buổi tối. Khương Ninh đang ăn cơm ở nhà Tiết Sở Sở.

Nàng nấu mì trứng xanh, mỗi người hai quả trứng ốp la, nước dùng không nêm nếm nhiều, chỉ có muối và dầu mè, giữ nguyên hương vị tự nhiên nhất.

Chính vì thế mà ăn rất ngon miệng.

Sau khi cơm nước xong, hắn dẫn Đồng Đồng đi học, Sở Sở không cần tự học buổi tối nên đảm nhận công việc rửa bát. Lớp 8, ánh đèn sáng trưng, tố chất của Ngô Tiểu Khải đã tiến bộ hơn rất nhiều, hắn đang chơi bóng rổ ở hành lang, biểu diễn những pha kỹ thuật điêu luyện, chỉ để Lại cho mọi người một góc mặt lạnh lùng.
Bình Luận (0)
Comment