Chương 140: Mời
Chương 140: Mời
Khương Ninh lấy ra mấy gói đồ ăn vặt, đưa cho Cảnh Lộ ngồi bàn trước: "Làm trễ nãi ngươi một hồi, không mời ngươi đi ăn gì được, tặng ngươi chút đồ ăn vặt vậy."
Đương nhiên, Mã Sự Thành cũng được chia hai gói.
Tiết thứ hai, Đan Khánh Vinh bước vào lớp, theo sau là một nam sinh đeo cặp sách.
Mã Sự Thành đang ăn dở gói hạnh nhân, nhìn thấy người kia liền hạ giọng nói: "Hắn không phải Ngô Tiểu Khải sao? Người lớp 10, sao lại đến lớp chúng ta?"
Mã Sự Thành không thể hiểu nổi.
Khương Ninh nói: "Xem trước đã."
Cùng lúc đó, một số bạn học trong lớp nhận ra Ngô Tiểu Khải, trong lòng có chút kỳ quái. Phần lớn mọi người đối với loại người như Ngô Tiểu Khải đều không mấy vui vẻ.
Kể cả Vương Vĩnh ngồi bàn đầu. Vương Vĩnh thông tin linh hoạt, tự nhiên nghe qua chuyện của Ngô Tiểu Khải. Lâm Tử Đạt bọn họ đối với Ngô Tiểu Khải đánh giá, nhất trí định nghĩa là "điên rồ".
Đúng vậy, điên rồ.
Nói về gia cảnh, bọn họ không sợ Ngô Tiểu Khải, nhưng loại người điên như Ngô Tiểu Khải, căn bản không thể dùng lẽ thường đối đãi.
Cầm ống thép đánh vào đầu bạn học, căn bản không biết nặng nhẹ, đó là có khả năng gây ra trọng thương, thậm chí phát sinh chuyện càng đáng sợ hơn.
"Đây là Ngô Tiểu Khải, học sinh lớp 10, sau này chuyển đến lớp chúng ta." Đan Khánh Vinh lên tiếng.
Các bạn học phía dưới biểu hiện mười phần bình thản, không có bất kì ai vỗ tay hoan nghênh.
Đan Khánh Vinh có thể hiểu được. Kỳ thực, hắn không muốn nhận Ngô Tiểu Khải. Dạng tai họa này lưu lại lớp học, nếu như ngày nào đó bùng nổ, đây sẽ là thất trách của hắn.
Lớp 8 không phải thùng rác, học sinh nào cũng nhận.
Chỉ là thế giới không phải đen trắng rõ ràng, hắn thân ở vị trí này, luôn có những thứ không cách nào cự tuyệt, cũng không thể cự tuyệt.
Hắn không có bản lĩnh như thầy giáo tiếng Anh Trần Hải Dương.
Trần Hải Dương mặc dù trọc đầu, nhưng tư lịch cùng trình độ dạy học, là loại mà Vũ Châu Nhị Trung muốn tranh giành.
Nếu như Trần Hải Dương là chủ nhiệm lớp 8, trường học cam đoan không dám cứng rắn nhét Ngô Tiểu Khải tới.
Trần Hải Dương mấy năm liên tục đều mắng chửi chủ nhiệm cấp không thương tiếc, lần trước họp trường, nếu như không phải phó hiệu trưởng ngăn cản, Trần Hải Dương thiếu chút nữa đánh niên cấp chủ nhiệm một trận.
Đan Khánh Vinh nhìn từng gương mặt trẻ tuổi phía dưới, loại khí thế sôi nổi phồn thịnh, trong lòng hắn thở dài một hơi, thanh xuân thật tốt.
"Ngô Tiểu Khải, phía sau còn trống một cái bàn, trong góc có ghế, ngươi tạm thời tự ngồi đi." Đan Khánh Vinh dặn dò.
Ngô Tiểu Khải nghe xong, đeo cặp sách đi đến hàng cuối cùng, đặt đồ vật lên bàn học.
Phòng học một nhóm bốn cái bàn, 8 chỗ ngồi, ở giữa hai cái bàn ghép vào cùng nhau, tương đương với bốn người ngồi sát vào.
Ngô Tiểu Khải ngồi cạnh Đan Khải Tuyền.
Đan Khải Tuyền trong lòng chửi thề.
Nghe qua sự tích của Ngô Tiểu Khải, hắn đối với Ngô Tiểu Khải ấn tượng là loại bệnh tâm thần tương tự Tống Thịnh.
Tránh còn không kịp, bây giờ người ta trực tiếp ngồi bên cạnh.
Đan Khánh Vinh rời khỏi lớp, Mã Sự Thành ăn quả hạnh nhân: "Lớp 1 bên cạnh có một học sinh chuyển trường, nghe nói đặc biệt đặc biệt xinh đẹp."
Cảnh Lộ quay người lại hỏi: "Xinh cỡ nào, có xinh bằng Bạch Vũ Hạ không?"
Đối với rất nhiều nữ sinh lớp 8 mà nói, các nàng công nhận nữ sinh đẹp nhất là Bạch Vũ Hạ.
Đương nhiên, nếu như tính toán tiềm lực mà nói, Tiết Nguyên Đồng hoàn toàn xứng đáng, con mắt, cái mũi quá tinh xảo.
Bất quá Tiết Nguyên Đồng tồn tại cảm không cao, lại thêm cùng Khương Ninh quan hệ rất tốt, cho nên rất ít bị lấy ra thảo luận.
Mã Sự Thành nói: "Nghe nói so với Bạch Vũ Hạ còn xinh đẹp hơn."
Câu trả lời có chút nằm ngoài dự đoán của Cảnh Lộ, nàng truy vấn: "Thời gian này chuyển trường đến Tứ Trung, có chút kỳ quái."
Mã Sự Thành: "Nghe nói khai giảng đã báo danh, bởi vì trong nhà có việc, một mực không đến."
"Cái này khiến ta nhớ tới Tống Thịnh, lớp chúng ta Tống Thịnh đi rồi, chỉ còn 51 người, bây giờ lại tới một người, đủ số." Mã Sự Thành cười hì hì nói.
Khương Ninh không tham gia vào cuộc trò chuyện của bọn họ, mà là yên lặng suy tư.
Kể từ khi Tiết Nguyên Đồng đã chứng minh thành phần của tổ hợp dược vật kia, cùng với công thức toán học phối hợp với linh lực, Khương Ninh liền căn cứ vào công thức, sáng tạo ra một môn pháp thuật hoàn toàn mới, được hắn đặt tên là "Nguyên Nhất Thuật".
'Nguyên Nhất Thuật' có tác dụng đem thành phần bên trong Trường Thanh Dịch, dùng linh lực tiến hành xử lý quy nguyên, để cho phần dược liệu hắn dính vào ẩn đi, không lộ ra ngoài, dạng này ở lại bên ngoài, nhưng lại không phải phần dược liệu.
Hắn lợi dụng 'Nguyên Nhất Thuật' che đậy thành phần dược vật bên trong Trường Thanh Dịch, cam đoan bất luận cơ quan kiểm tra nào cũng đừng nghĩ đo lường ra được.