Chương 151: Ý định
Chương 151: Ý định
Khương Ninh tạm thời không có ý định học hội họa.
Mấy ngày trước Cảnh Lộ đã đưa cho hắn một bức tranh, vẽ Khương Ninh ngồi trước cửa sổ, bên cạnh là Cảnh Lộ đang ngóng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bức tranh hơi có vẻ ngây thơ, lại có một loại linh vận đặc biệt, thẩm mỹ của Cảnh Lộ không tệ, đến mức bức tranh cho người ta cảm giác khá tốt.
Cảnh Lộ nói nàng từ nhỏ đã vẽ tranh, Khương Ninh nhớ kỹ đối phương cao trung đã học vẽ tranh, đi con đường thi nghệ thuật, đáng tiếc thành tích tổng hợp thi đại học bình thường, bị điểm văn hóa kéo chân sau, chỉ đỗ vào một trường đại học hai bản.
‘Nàng thích vẽ tranh, còn có thiên phú nhất định.’ Khương Ninh thầm nghĩ.
Như vậy, đưa mấy cái tài liệu, để nàng thử vẽ xem, xem lực lĩnh ngộ của nàng như thế nào.
Nếu như sau này có khả năng, ví dụ như một số linh vật, phù lục các loại, có lẽ có thể giao cho nàng vẽ, mặc dù những thứ kia cần linh lực cùng thần thức kết hợp, mới có thể vẽ mà thành, nhưng bất kể về sau như thế nào, bây giờ bồi dưỡng một chút kiến thức cơ bản, cuối cùng cũng không tệ.
Sau khi xác định như vậy, Khương Ninh thoải mái không ít.
Trước đó ở Lạc Vân Tông, hắn không hỏi thế sự, đó là bởi vì phía dưới có trưởng lão, chấp sự, đệ tử, chỉ cần hắn phân phó, đủ loại linh vật liền sẽ được trình lên.
Thế giới hiện tại tài nguyên thiếu thốn, đơn đả độc đấu làm việc quá chậm, có người trợ lực thì tốt hơn.
Hắn lại nhìn về phía giáo viên Quách Nhiễm.
Lúc này, Quách Nhiễm đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đang tuần tra trong lớp.
Khương Ninh giơ tay: “Lão sư, ta nộp bài.”
Khương Ninh rời khỏi phòng thi, thần thức đảo qua, Quách Nhiễm đang đứng ở bàn của hắn, che bài thi của hắn lại, như vậy có thể phòng ngừa những bạn học khác chụp ảnh.
Khương Ninh đi ra khỏi phòng thi, bên ngoài hành lang tụ tập không ít thí sinh, học sinh nộp bài toán sớm so với các môn khác đông hơn.
Toán học không biết làm là không biết làm, không giống ngữ văn, toán học có cố gắng cũng vô dụng, nhân loại có thể làm được rất nhiều chuyện trong tình huống cực kỳ tức giận, duy chỉ có không làm được bài toán.
Cửa ra vào phòng thi có hai học sinh đang thảo luận bài toán, nói chuyện hơi lớn, giáo viên coi thi phòng số 1 đi ra, đuổi bọn hắn đi.
Thế là học sinh chạy đến trước Tiểu Hoa Viên để thảo luận.
Khương Ninh rảnh rỗi, cũng đi đến Tiểu Hoa Viên.
Hai nữ sinh đứng trước ghế dài lộ thiên, dùng khăn tay cẩn thận lau chùi.
Khương Ninh tiện tay đánh ra một đạo pháp thuật nhỏ, loại bỏ vết bẩn trên ghế gỗ.
Lúc này, Mã Sự Thành cùng Đan Khải Tuyền bọn họ chạy đến bên này, Đan Khải Tuyền lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị kết nối wifi để lướt web, sau đó phát hiện vì bị che chắn, tín hiệu wifi yếu xìu, căn bản không dùng được.
Mã Sự Thành cũng rất bình tĩnh, trước tiên chào hỏi Khương Ninh:
“Ninh Ca, ngươi cũng nộp bài sớm à?”
“Ừ.” Khương Ninh đáp.
Đan Khải Tuyền bên cạnh nói: “Lần này không biết giáo viên nào ra đề toán, khó như vậy, căn bản không làm được.”
Mã Sự Thành mở game, thản nhiên nói: “Ta chỉ làm phần trắc nghiệm, nếu không phải không thể nộp bài quá sớm, ta hai mươi phút là có thể đi ra rồi.”
Đan Khải Tuyền bội phục nói: “Vẫn là Mã ca của ta ngầu.”
“Khương Ninh, hai câu hỏi lớn phía sau ngươi làm được không?” Đan Khải Tuyền hỏi.
Khương Ninh nói: “Cứ thế điền đầy.”
Đan Khải Tuyền đồng cảm nói: “Giống ta, ta đem công thức biết lấp vào rồi, chữ viết đặc biệt cẩn thận, giáo viên chấm thi ít nhiều gì cũng cho hai điểm.”
“Lần này toán học hẳn là có thể thi được bảy, tám mươi điểm.” Hắn nói.
Tổng điểm là 150, lần này đề toán khó, thi được bảy, tám mươi điểm không tệ, Đan Khải Tuyền rất hài lòng, thêm vào bên cạnh có Mã Sự Thành chỉ viết trắc nghiệm hạng chót, cùng với Khương Ninh tình huống giống hắn, Đan Khải Tuyền cũng không khó chịu.
Thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác ‘Thực ra mình cũng không tệ’.
Mã Sự Thành đang say sưa chơi game, Đan Khải Tuyền nhìn hình ảnh trò chơi của hắn, một ngươi bé đang chạy trên đường ray, hắn kỳ quái nói:
“Trò chơi này sao giống Temple Run thế?”
“Đây là game mới ra, Subway Surfers, ta thấy chơi rất vui, kích thích.” Mã Sự Thành nói.
Đan Khải Tuyền nói: “Loại trò chơi này một mô típ, chơi nhiều là chán.”
Hắn nhìn một hồi, cảm thấy vẫn rất vui, liền nói:
“Ngươi dùng ‘Kuaiya’ gửi cho ta một bản, xem ta vượt qua ngươi.”
…
Sau khi kiểm tra toán kết thúc, Khương Ninh trở lại phòng thi số 8.
Trần Khiêm cùng Đổng Thanh Phong, cùng với Trần Tư Vũ đang đối chiếu đáp án, thảo luận câu trắc nghiệm cuối cùng đến cùng chọn A hay chọn C.
Mấy người đối chiếu một hồi, Đổng Thanh Phong khiêm tốn nói:
“Đề toán có chút khó, rất nhiều câu không nắm chắc.”
Trần Khiêm phụ họa: “Đúng vậy, cảm giác thi không tốt.”
Ủy viên thể dục Trương Trì quay lại lấy đồ, nghe được mấy câu này, trong lòng mười phần đồng ý, bài thi toán đúng là khó, hắn giống như xem thiên thư.
Vốn tưởng rằng lần này thi sập, điểm số nhiều nhất bảy mươi, không ngờ Trần Khiêm cùng Đổng Thanh Phong bình thường học tập nghiêm túc như vậy cũng cho rằng khó.
Các bạn học giống như mình!