Chương 263: Mục đích cực kỳ đơn giản
Chương 263: Mục đích cực kỳ đơn giản
Mà trong khoảng thời gian này việc nhỏ, chỉ là mtoojc hấm đen nhỏ trong cuộc đời huy hoàng của hắn mà thôi.
Không sao, hắn sẽ ra khỏi đây.
Mà loại cặn bã Ngô Tiểu Khải này, chỉ có thể đợi ở góc này.
Trên mặt Tống Thịnh, không khỏi phác họa ra nụ cười vui sướng khi người khác gặp họa, học kỳ sau, hắn có thể nhìn thấy kẻ xui xẻo ngồi cùng bàn với Ngô Tiểu Khải!
Nghĩ tới những thứ kia, nụ cười của Tống Thịnh càng mạnh, trên lưng hắn đeo cặp sách nặng nề, bước đi của cường giả rời đi.
Hắn xuyên qua lớp học ồn ào náo động, từ hàng sau đi tới hàng trước, giống như đi vào tiền đồ quang minh.
…
Ngày 15 tháng 1, ngày thi đầu tiên.
Trường thi số 1, lớp thực nghiệm số 1.
Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng vừa mới vào trường thi, chỉ thấy Mã Sự Thành với vẻ mặt hưng phấn ngồi ở vị trí thi số 2, kích động chơi game, Vương Long Long bên cạnh cổ vũ cho hắn.
“Mã ca làm rất tốt!”
“Đây là một thao tác tuyệt vời của Mã ca!”
Lối đi nhỏ bên cạnh vị trí thi số 2, nam sinh với dáng người bình thường, tướng mạo bình thường, đang đứng ở bên cạnh nhai kẹo cao su.
Hắn là Đỗ Xuyên, hiệu trưởng Tứ Trung bỏ ra giá cao mời hắn tới thi tốt nghiệp trung học.
Chỉ tiếc là kì thi tháng lần trước, hắn gặp Waterloo, chỉ thi đứng thứ hai toàn trường.
Mà nay, vị trí thi của hắn, bị một nam sinh lớp 8 lấy một viên kẹo cao su Huyễn Mại làm đại giới, mua đi hai mươi phút.
“Người anh em, hết giờ rồi, còn tiếp không?” Kẹo cao su trong miệng Đỗ Xuyên không còn vị ngọt.
Mã Sự Thành kiểm tra một vòng, phát hiện thí sinh lớp 1 tới gần hết rồi, hắn thu hồi điện thoại di động: “Buổi sáng sảng khoái đủ rồi, buổi chiều lại tiếp, Long Long đi, chúng ta rút lui.”
Hắn lại cho Khương Ninh lên tiếng chào hỏi, xoay người rời đi lớp 1.
“Người anh em này.” Đỗ Xuyên có chút tiếc nuối, vốn còn muốn kiếm thêm một miếng kẹo cao su nữa.
Lúc này, một nam sinh cao lớn đẹp trai đi tới trước cửa, bạn học trường thi ngẩng đầu nhìn lại, nam sinh là Trang Kiếm Huy.
Phía sau có một bóng người mập mạp đi theo, trên mặt Lâm Tử Đạt vẫn chất đầy nụ cười.
Về phần nữ sinh phía sau cùng, mới là mục tiêu chú ý của mọi người, nàng là Đinh Xu Ngôn, giờ phút này nàng đứng ở cửa phòng học, thân hình thiếu nữ uyển chuyển hàm xúc, khuôn mặt đẹp mắt phảng phất không hợp với toàn bộ trường thi số 1.
Cho dù là nam sinh lớp 1 nhìn thấy nàng, vẫn có một loại cảm giác bị kinh diễm, rất nhiều nam sinh chờ mong nhất, xem mỗi ngày Đinh Xu Ngôn sẽ xuất hiện ở lớp với phong cách nào, giống như mỗi lần nàng thay một bộ quần áo, trên thế giới lại có thêm một loại kinh hỉ mới.
Đinh Xu Ngôn đi vào phòng học như bình thường, ánh mắt àng bình thản, không dừng lại trên người bất kì kẻ nào thêm một giây, bao gồm cả Khương Ninh ở vị trí số 4.
Từ khi nàng chuyển vào Tứ Trung tới nay, chưa từng cùng Khương Ninh chào hỏi qua một lần, giống như hoàn toàn không biết người này, hơn nữa, nàng vốn là không biết.
Cuộc thi lần này ở cùng một trường thi, Đinh Xu Ngôn đã sớm đoán trước, nàng vẫn làm bộ như không có việc gì.
Biểu hiện của Đinh Xu Ngôn rất tốt, nỗi lòng lưu chuyển, không có mộ chút mảy may xuất hiện, không ai có thể biết suy nghĩ trong lòng nàng.
Bỗng nhiên, phía sau phòng học truyền đến một tiếng chửi rủa: “Trò chơi 3D của lão tử đâu? Ai lấy?”
Trên mặt Lâm Tử Đạt, không còn nụ cười khó hiểu lúc trước, ngược lại có chút hổn hển.
Tiết tự học cuối cùng tối hôm qua, hắn ngủ một giấc cho đến tan học, sau khi về đến nhà mới nhớ tới máy chơi game của mình quên ở trong gầm bàn, khi đó hắn cũng không lo lắng, để một buổi tối lại không có gì, chắc chắn không có việc gì.
Kết quả tới đây vừa nhìn, du cơ của hắn không còn!
Đây là chuyện gì vậy?
Nhà Lâm Tử Đạt có tiền tàn nhẫn, cô của hắn là Lâm Hàm khống chế định mức đầu tư mấy tỷ trong gia tộc, là nam giới trong gia tộc, về sau có thể lấy được tất nhiên sẽ ít hơn cô.
Một cái máy chơi game mất rồi lại mua, nhưng mấu chốt là trong máy chơi game có lưu trữ trò chơi của hắn, thành tựu hắn vất vả xoát, nếu như mất đi, những lưu trữ kia có thể không tìm trở lại được, uổng phí thành tựu hắn xoát lâu như vậy.
Lâm Tử Đạt lo lắng, tìm thế nào cũng không thấy, mùa đông giá rét gấp đến độ đổ mồ hôi.
Cuối cùng thầy giám thị tới, hắn vẫn không thể tìm được.
Lâm Tử Đạt tức giận không thôi, hắn thề hắn nhất định phải tìm được hung thủ, làm cho tên đó phải hối hận khi trộm máy chơi game của mình!
…
Ba ngày thi, sóng gió không sợ hãi kết thúc.
Khoa cuối cùng, Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng nộp bài trước hai mươi phút.
Vị trí số 3, Đinh Xu Ngôn nhìn bóng lưng hai người, chỉ nhìn thoáng qua, sau đó cúi đầu làm bài thi.
Không biết có phải là ảo giác hay không, sáu giác quan trong tối tăm của nàng, chỉ bảo nàng không nên hành động thiếu suy nghĩ trong khoảng thời gian này, không nên tiếp xúc, giống như một khi xúc phạm đối phương, sẽ bị trừng phạt thật lớn.
Điều này rất phù hợp với suy nghĩ của Đinh Xu Ngôn, từ trước đến nay nàng rất kiên nhẫn.
Mặc dù Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng nộp bài thi rất sớm, nhưng cũng không phải là nhóm sớm nhất, so sánh ra, những tên xếp hạng cuối trong trường thi, mới là quân chủ lực nộp bài thi sớm.
Quách Khôn Nam và Mạnh Quế kề vai sát cánh, sau khi nhìn thấy Khương Ninh, hắn hô: :Khương Ninh, đi trượt băng không, ta biết có một chỗ mở một sân trượt băng, tiện nghi mà còn vui nữa!”