Chương 334: Không trong một kênh (2)
Chương 334: Không trong một kênh (2)
Động tĩnh ở cửa, dẫn dắt sự chú ý của bạn học lớp 8.
Đan Khải Tuyền chạy tới vây xem, sau khi tìm hiểu rõ ràng, hắn nhanh chóng quay trở lại, giống như trinh sát cổ đại, báo cáo với Bạch Vũ Hạ:
“Người lớp 7 ở bên ngoài đùa giỡn, bọn họ lại bắt nạt Lương Sinh.”
Lương Sinh là một nam sinh lớp 7, mập mạp, bộ dạng thành thật, cả ngày trầm mê chơi điện thoại.
Nếu như nói Mã Sự Thành là đùa bỡn điện thoại di động, như vậy Lương Sinh lại là bị điện thoại đùa bỡn, trầm mê trong đó không thể tự kiềm chế, không giao tiếp với người khác.
Bạn học quái gở như vậy, nếu gặp phải một vài học sinh tâm nhãn xấu xa, dễ dàng bị bắt nạt.
Bạch Vũ Hạ nghe thấy đánh nhau, lông mày nhíu lại, có vài nữ sinh thích xem nam sinh đánh nhau, coi như xem náo nhiệt, nhưng nàng chỉ có chán ghét, cảm thấy đánh nhau, xé quần áo, chật vật lại thô lỗ.
Đương nhiên, nếu là đấu pháp đẹp trai gọn gàng linh hoạt của Khương Ninh, Bạch Vũ Hạ rất thích.
Bên cạnh Đổng Thhắn Phong nói tiếp: “Mấy người Thẩm Tân Lập đánh Lương Sinh?”
Bình thường Đổng Thanh Phong không quá xem trọng học sinh kém tới từ nông thôn, nhưng thành tích Đan Khải Tuyền nhanh chóng tăng lên, khiến cho hắn hơi nhìn nhận đối phương.
Giọng Đan Khải Tuyền khinh thường: “Đúng vậy, Thẩm Tân Lập, ta thật không biết hắn dựa vào cái gì mà cuồng như vậy, mấy tên nhỏ con bắt nạt Lương Sinh, theo ta nói, Lương Sinh chính là nhát gan, hình thể của hắn, nếu quả thật đánh nhau, không đè Thẩm Tân Lập xuống đất đánh mới lạ.”
Bọn Thẩm Tân Lập không chỉ bắt nạt Lương Sinh một lần, thường xuyên cầm sách vở, đuổi theo Lương Sinh đánh, nhiều lần đánh tới cửa lớp 8 của bọn họ.
Thẩm Tân Lập lớn lên không giống người tốt, hơn nữa thích bắt nạt người khác, rất nhiều học sinh lớp 8 khinh thường trong lòng.
Đan Khải Tuyền cảm thấy, nếu như hắn đi lên, đánh Thẩm Tân Lập giống như chơi đùa.
“Hết cách, chỉ có thể dựa vào Lương Sinh tự mình phản kháng, hắn không phản kháng thì sẽ bị bắt nạt.” Đổng Thanh Phong nói câu công đạo.
Trần Tư Vũ nói: “Cảm giác lớp 7 thật loạn.”
Nghe thấy nữ sinh chen chúc, vẫn là Trần Tư Vũ, trong lòng Đổng Thanh Phong vui vẻ, ai không thích song sinh chứ?
Đổng Thanh Phong quanh năm nghiên cứu kỹ xảo tình yêudduowng tự nhận là am hiểu sâu sắc làm thế nào để có được lời nói hay của nữ sinh, hắn ta định nói chút đề tài mà nữ sinh cảm thấy hứng thú, thu hút sự chú ý của Trần Tư Vũ.
Hắn suy tư một lát rồi nói: “Lớp 7 không tốt lắm, không chỉ là thành tích, những phương diện khác cũng không tốt lắm, con gái cũng không đẹp bằng lớp chúng ta.”
Hắn nâng đỡ bạn học nữ trong lớp.
Đan Khải Tuyền nói: “Quả thật, không biết ngươi đã từng đến lớp 7 chưa, lớp bọn họ vừa tan học, phía sau phòng học hóa thành chiến trường, thường xuyên đánh tới đánh lui.”
Nói tới đây, Đan Khải Tuyền nhìn Khương Ninh một chút, thật ra ngay từ đầu lớp 8 có mấy nam sinh, thích đùa giỡn ở phía sau phòng học, sau đó Khương Ninh nhìn bọn họ vài cái, không ai đùa giỡn nữa.
Khương Ninh một đánh Tống Thịnh, hai đánh Đặng Tường, tích uy thâm trọng, mọi người sợ bị Khương Ninh đánh.
Đổng Thanh Phong gật gật đầu: “Đánh tới đánh nui? Lớp 7 có nam sinh, hỏi thăm qua phương thức liên lạc của nữ sinh lớp chúng ta.”
Đan Khải Tuyền nói: “Đánh rất lợi hại, lúc trước ở tòa nhà số 2, bọn họ thường xuyên ngã vật trên bãi cỏ trong vườn hoa nhỏ.”
Đổng Thanh Phong nói: “Bọn họ là trâu, nhưng ta không cho họ QQ của nữ sinh lớp ta, ta sẽ không bán đứng nữ sinh lớp ta.”
Đan Khải Tuyền nói: “Không nói ra không bán đứng, chiến lực lớp 7 tuyệt đối là mài ra, hiện tại lớp bọn họ thịnh hành vậy tay, ai khí lực lớn, người đó uy phong.”
Gân xanh trên trán Đổng Thanh Phong nhảy dựng: “Mẹ nó, ngươi đang nói cái gì, ngươi đang nói chuyện phiếm với ta sao?”
Hai người ngươi một câu ta một câu, cho Trần Tư Vũ nghe đến mơ hồ, nàng sững sờ ở chỗ ngồi, cảm giác suy nghĩ hoàn toàn theo không kịp đối thoại của hai người.
Bọn họ rõ ràng nói không phải một thứ, vì sao còn có thể nói tiếp với nhau?
Trần Tư Vũ rối rắm một chút, nói: “Hai người có thể thống nhất đề tài được không? Nói đến mức làm cho đầu óc ta loạn quá.”
Vẻ mặt Trần Tư Vũ mê hoặc, khiến Đổng Thanh Phong thầm nghĩ không ổn.
Bởi vì Đan Khải Tuyền can thiệp, nhiễu loạn toàn bộ kế hoạch của hắn.
Không thể lợi dụng cơ hội này, thu hoạch hảo cảm của Trần Tư Vũ.
Đổng Thanh Phong không khỏi coi thường Đan Khải Tuyền, trong lòng khinh bỉ: “Một nam sinh chỉ biết thảo luận chuyện đánh nhau với nữ sinh, thô lỗ.”
Lúc đầu hắn còn dự định kết giao Đan Khải Tuyền, bây giờ xem ra, thật sự không chơi được, nói không hài lòng nửa câu.
Đan Khải Tuyền thì thầm khinh bỉ Đổng Thanh Phong: “Một nam sinh chỉ biết lấy lòng nữ sinh, khó thành đại sự.”
Xưa nay Đan Khải Tuyền hắn khinh thường nhất loại người này.
Hai người khinh bỉ lẫn nhau, vì thế không có hứng thú nói chuyện, đều tự trở lại chỗ ngồi.
Để lại Trần Tư Vũ một mình.
Trần Tư Vũ cảm giác thật lạnh, rõ ràng vừa rồi bọn họ còn tranh nhau nói chuyện với mình.
Bên ngoài tiếng cãi nhau kéo dài một hồi lâu, đột nhiên, một bóng người xông vào lớp 8, ngã ở trước bục giảng.
Người bị ngã là Lương Sinh lớp 7.
Mấy người Thẩm Tân Lập lớp 7, đứng ở cửa lớp 8 cười ha ha, chỉ vào bộ dạng chật vật của Lương Sinh, đắc ý dị thường.
Rất nhiều bạn học lớp 8, nhìn Lương Sinh trên mặt đất phía trước, trong lòng dâng lên đồng tình.