Chương 341: Ta dạy ngươi một chiêu (3)
Chương 341: Ta dạy ngươi một chiêu (3)
Trong tiệm chỉ có một bàn bọn họ, xiên nướng bày ở cửa, mấy học sinh ở đó chờ xiên nướng, không ai chú ý tới cuộc nói chuyện của hắn.
Vì thế Quách Khôn Nam nói: “Mã ca, mấy hôm trước không phải ta lấy acc của ngươi sao?”
“Sao vậy, ngươi chơi vui không?” Mã Sự Thành hỏi, chuyện lúc trước kia, đối với hắn mà nói, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Quách Khôn Nam thở dài: “Ôi, ta rơi vào rồi.”
“Rơi vào?” Mã Sự Thành nghe không hiểu.
Quách Khôn Nam dứt khoát không che giấu: “Mấy ngày nay nói chuyện phiếm với Mạn Mạn, ta rơi vào, nói thật không giấu ngươi, ta thích nàng ấy, muốn có quan hệ với nàng ấy.”
Mã Sự Thành cầm chuối tiêu chiên, ngây ngẩn cả người: “Nam ca, ta cho ngươi chơi đùa, không cho ngươi coi là thật!”
Quách Khôn Nam thở dài nói: “Duyên, tuyệt không thể tả.”
Ta thật sự thích Mạn Mạn, gần đây mỗi ngày ta và nàng ấy nói chuyện tới một giờ mới ngủ.
‘Mã ca, ngươi xem ta có cơ hội không?”
Nói tới đây, hắn mở điện thoại, mở QQ, đưa cuộc trò chuyện cho Mã ca xem.
Dưới sự chỉ đạo của hắn.
Học sinh trung học vẫn rất đơn thuần, dễ dàng mở lòng, Quách Khôn Nam tín nhiệm Mã ca, thật sự sẽ cho hắn xem nhật ký nói chuyện, không giống như người trưởng thành, hiếm khi có loại hành động này.
Mã Sự Thành xem rất nghiêm túc, không thể không nói, chỉ nhìn lịch sử nói chuyện phiếm của bọn họ, thật đúng là có chút gì đó.
Hai người bây giờ còn đang trong giai đoạn mập mờ.
“Chính xác một chút, là trên tình bạn, dưới tình yêu.” Mã Sự Thành nói một câu thịnh hành thời bấy giờ.
Quách Khôn Nam hưng phấn, gần đây hắn và Mạn Mạn quả thật đang mập mờ.
“Mã ca, ngươi cảm thấy ta còn thiếu chút gì, ta có cơ hội chứ?”
Mã Sự Thành nhìn vẻ mặt hưng phấn của Quách Khôn Nam, suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu như, các ngươi có thể gặp mặt một lần, thì có thể thành công.”
Quách Khôn Nam đầu tiên là vui vẻ: “Đơn giản như vậy?”
Tiếp theo hắn thở dài: “Không dễ gặp mặt đâu.”
Hắn vẫn đeo mặt nạ thân phận của Hoàng Trung Phi, cùng Mạn Mạn nói chuyện phiếm, nếu quả thật gặp mặt, tháo mặt nạ của Hoàng Trung Phi xuống, hắn sẽ biến thành cái gì?
Biến thành Quách Khôn Nam bình thường.
“Ôi, nếu ngay từ đầu ta thẳng thắn thì tốt rồi.” Quách Khôn Nam hối hận.
“Nếu ngay từ đầu thẳng thắn, ngươi không có cơ hội.” Mã sự thành điểm ra.
Đây là tử cục, rất khó sống.
Mã Sự Thành nghĩ tới câu chuyện cười mà hắn đọc trước đây, phú nhị đại giả bộ thành tiểu tử nghèo theo đuổi nữ sinh, sau khi theo đuổi đới, thẳng thắn với thân phận phú nhị đại, nữ sinh đại khái sẽ không chia tay.
Nhưng tiểu tử nghèo giả thành phú nhị đại, đi theo đuổi nữ sinh, sau khi theo đuổi được, thẳng thắn nói thật, cơ bản sẽ chia tay.
Quách Khôn Nam hiện tại, tương đương với bạn học tướng mạo bình thường ngụy trang thành soái ca, nếu như muốn phá cục, chỉ có nước hắn phải đẹp trai hơn Hoàng Trung Phi.
Khó khăn biết bao?
Toàn bộ Tứ Trung, Mã Sự Thành chưa từng thấy nam sinh nào đẹp trai hơn Hoàng Trung Phi, bao gồm Trang Kiếm Huy lớp 1 thực nghiệm, bàn về đẹp trai, kém Hoàng Trung Phi vài phần.
Thậm chí trong cuộc đời ngắn ngủi của hắn, chưa từng thấy nam sinh nào đẹp trai hơn Hoàng Trung Phi.
Ngược lại Khương Ninh, có thể ở phương diện khí chất, hơn Hoàng Trung Phi.
Cho nên con đường này chỉ có thể suy nghĩ mà thôi.
Nhưng, hắn là ai?
‘Mã Sự Thành ta, ngăn cản mọi trở ngại trên thế giới!’
Mã Sự Thành nhìn chằm chằm vào mắt Quách Khôn Nam, nói ra một chữ:
“Kéo!”
“Kéo?”
Quách Khôn Nam nghi hoặc.
“Ngươi ngăn cản không gặp mặt, tiếp tục nói chuyện phiếm với nàng.”
“Không chỉ tán gẫu, ngươi phải tìm mọi cách, bảo nàng ấy trả giá cho ngươi, giúp ngươi nạp tiền điện thoại, làm thành viên QQ, bảo nàng ấy mỗi sáng gọi điện thoại gọi thức dậy, vân vân và vân vân.”
“Tóm lại, ngươi để cho nàng trả giá, chỉ cần nàng trả đủ nhiều, thời gian đủ lâu, cuối cùng dù cho nàng phát hiện ngươi không phải Trung Phi, nàng cũng có thể ơ rbeen cạnh ngươi.”
“Đây gọi là chi phí chìm, giai đoạn đầu nàng ấy đầu tư càng nhiều, nàng ấy càng không thể rút lui.”
Mã Sự Thành nói, phương pháp này thật ra rất tổn hại, tiêu chuẩn hại người lợi mình.
Nhưng nó thực sự rất tốt.
Quách Khôn Nam nghe lời này, đầu tiên là vui mừng bất ngờ, sau đó trong lòng trầm xuống, quá ác độc.
Hắn từ chối nói: “Mã ca, thật sự là ta không thể làm như vậy.”
Quách Khôn Nam thật lòng thích Mạn Mạn, rất muốn làm đối tượng của nàng.
Dựa theo phương pháp của Mã ca, tất nhiên sẽ tổn thương Mạn Mạn, hắn đau lòng.
Mã Sự Thành nói: “Nhân từ với kẻ địch, chính là tàn nhẫn với chính mình.”
Quách Khôn Nam: “Mạn Mạn không phải kẻ thù, nàng ấy là nữ sinh ta thích.”
Quách Khôn Nam dùng phương pháp xấu xa, lừa gạt Mạn Mạn, trong khoảng thời gian này, hắn vẫn đau đớn vui vẻ, trong lòng hắn bất an, giống như đang mơ một giấc mộng đẹp, bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại.
Mã Sự Thành bất đắc dĩ, nếu là hắn, hắn nhất định sẽ dùng chiêu này.
Hắn thích, hắn nhất định phải có được, cho dù tổn thương đối phương thì thế nào? Còn hơn là buồn một mình sau thất bại.
Đây thật ra là một đề lựa chọn, hắn ném ra đề mục, đáng tiếc Nam ca lựa chọn đáp án không chính xác.
“Nếu như không đi con đường này, vậy ngươi nói chuyện với nàng ấy một thời gian, thử thổ lộ, nhưng mà ngươi chuẩn bị tâm lý thật tốt, tỷ lệ thành công rất thấp.”
“Ta không đề nghị ngươi thổ lộ, nếu thất bại, hậu quả e là sẽ rất nghiêm trọng.” Mã Sự Thành khuyên nhủ.
Quách Khôn Nam: “Ta không sợ.”
“Mã ca, ngươi có kỹ xảo thổ lộ không?”