Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 360 - Chương 360: Các Bạn Học Vui Lòng Giới Thiệu

Chương 360: Các bạn học vui lòng giới thiệu Chương 360: Các bạn học vui lòng giới thiệu

Đến mặt hặt hắn cũng không rửa, vội vàng tắt đèn, bò lên giường.

Quách Khôn Nam gọi điện thoại cho tỷ hắn, muốn được chị ruột an ủi, hắn vừa mở miệng, giọng nói thay đổi: “Tỷ, ta khó chịu quá.”

Đan Khải Tuyền vừa nghe, lập tức vểnh tai lên.

Hắn ngại nghe không rõ, cố ý lấy tai ra, ngoáy ngoáy lỗ tai.

Chỉ nghe Quách Khôn Nam nói một hồi, đã bắt đầu khóc, vừa khóc, vừa gọi điện thoại cho tỷ hắn.

Đan Khải Tuyền vui muốn chết, hắn vừa nghe, vừa len lén cười.

‘Mẹ nó, còn tưởng rằng Nam ca tuyệt vời, kết quả tỏ tình một cái, đã biến thành cái dạng này, thật sự là quá kém!’

Nhìn xem hắn lúc trước, sau khi thổ lộ thất bại với Bạch Vũ Hạ, chuyện gì cũng không có.

Đan Khải Tuyền hoàn toàn xem nhẹ, lúc trước sau khi thổ lộ giả, đêm khuya đến sân thể dục chạy bộ.

Chỉ là dù sao hắn cũng là anh em tốt của Quách Khôn Nam, nếu như lúc anh em tốt khóc, hắn cười, vậy không khỏi quá không đủ nghĩa khí!

Đan Khải Tuyền nghẹn đến khó chịu, giống như heo ngâm nga, ngay cả giường cũng phát run.

Hồ Quân bên kia, nghe Quách Khôn Nam gọi điện thoại, dần dần hiểu rõ chân tướng.

Thì ra là tình yêu của nam sinh và nữ sinh!

Hồ Quân trong bóng tối nhếch môi: “A, thật phức tạp, đáng tiếc hắn không thích con gái.”

Ngược lại, giọng nói của tỷ tỷ Quách Khôn Nam rất ôn nhu... Hắc hắc.

Có lẽ là gọi điện thoại với chị ruột, được an ủi, cuối cùng Quách Khôn Nam cũng bình phục tâm tình bi thống.



Sáng hôm sau.

Khương Ninh dẫn Tiết Nguyên Đồng đến trường, xe chạy đến chỗ giao nhau giữa đập sông và đường xá nội thành, vừa hay bắt gặp Dương Thánh.

“Thật trùng hợp!” – Dương Thánh vung găng tay, cùng bọn họ chào hỏi.

Thần thức Khương Ninh quét xuống xe đạp địa hình của Dương Thánh, phát hiện vẫn là chiếc ban đầu.

“Sửa xong rồi?”

“Đúng, tốn không ít công phu.” Dương Thánh nói.

“Xuất phát đi, xuất phát đi!” Tiết Nguyên Đồng ngồi ở phía sau, chỉ huy Khương Ninh.

Đến lớp, còn kém mấy phút là đến tiết tự học buổi sáng.

Đan Khải Tuyền cách con sông, khoe bữa sáng với Trần Tư Vũ: “Người anh em ở Côn Nam của ta mua cái này, hắn là người tốt."

Buổi sáng sau khi tỉnh lại, Quách Khôn Nam cố ý tìm đến hắn, tỏ vẻ Khải Tuyền thật là anh em, ngày hôm qua lúc hắn thương tâm, hắn nghe được tiếng Khải Tuyền giả khóc, Quách Khôn Nam rất cảm động, hắn cảm thấy EQ của Đan Khải Tuyền thật sự rất cao.

Anh em không uổng công giao.

Mặc dù đã mất Mạn Mạn, hắn ta vẫn còn anh em.



Tiết học thứ hai vào buổi sáng là tiếng Anh.

Giáo viên tiếng Anh Trần Hải Dương là một người hói đầu, cũng không có bất kỳ học sinh nào dám coi thường ông ấy.

Ngay cả Mã Sự Thành luôn ngang ngược, không có kỷ cương cũng thu hồi điện thoại.

Không có nó, bởi vì Trần Hải Dương thật sự dám thu điện thoại, sau khi hắn thu điện thoại, sẽ giao cho chủ nhiệm lớp Đan Khánh Vinh.

Trần Hải Dương là giáo viên có thực lực, trình độ giảng bài không tệ, hơn nữa còn rất thú vị.

Có đôi khi nói đến nơi hưng phấn, còn có thể cùng các bạn học chơi trò chơi tiếng Anh tương tác, khắc sâu sắc ấn tượng của mọi người đối với từ ngữ.

Ví dụ, hôm nay, nói về thể thao.

Trần Hải Dương trực tiếp ném sách lên bục giảng: “Các bạn học, chúng ta chơi trò đoán đố đi.”

Một học sinh dùng tứ chi khoa tay múa chân, sau đó những học sinh khác đoán từ của động tác này.

Bạn học có ý định giơ tay lên.

Đối với loại trò chơi này, mọi người hăng hái tham gia.

Đổng Thanh Phong ở hàng đầu giơ tay.

“Tốt, Thanh Phong ngươi tới thể hiện, những bạn học khác nhìn xem rồi đoán!” Trần Hải Dương vẫn vô cùng xem trọng Đổng Thanh Phong, tiểu tử này rất hợp nhãn lực của ông ấy.

Đổng Thanh Phong đứng lên, hai tay nắm chặt, đánh về phía trước.

Trần Khiêm lúc này nói: “Boxing (quyền anh).”

Trần Hải Dương gật gật đầu, cảm thấy không tệ: “Bạn học tiếp theo.’

Vương Long Long đứng lên, làm một động tác chạy bộ.

Trần Khiêm: “Run (chạy bộ).”

“Kế tiếp.” Trần Hải Dương tiếp tục nói.

Du Văn đứng dậy, hai tay cầm, lắc lắc hai bên cơ thể.

Trần Khiêm trong nháy mắt mở miệng: “Rope skipping (nhảy dây).”

Bạn học trong lớp nhao nhao nhìn về phía Trần Khiêm, hắn phản ứng quá nhanh, những bạn học khác vừa đoán ra môn thể thao này, đang ở trong đầu phiên dịch tiếng Trung thành tiếng Anh, kết quả Trần Khiêm đã nói ra miệng.

Những bạn học khác căn bản không có biện pháp so sánh.

Như là Bạch Vũ Hạ bên cạnh Khương Ninh, không thể không bội phục Trần Khiêm, phản ứng quá nhanh.

Nàng nhìn về phía Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng, hy vọng hai người bọn họ có thể ra tay.

Chỉ tiếc, Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng ở trên lớp, cũng không tính là sôi động, chỉ có giáo viên gặp phải một vài vấn đề khó khăn thật sự, khi những bạn học khác không trả lời được, mới có thể gọi tên hai người.

Lớp tiếng Anh tiếp tục tiến hành, liên tục có mấy bạn học đứng lên khoa tay múa chân, kết quả vẫn bị Trần Khiêm nhanh chóng phán đoán ra.

Những bạn học khác ngay cả chắn cũng không uống được, cho dù là nam hay nữ, đều nhìn Trần Khiêm, cảm thấy người này không đơn giản.

Về phần bản thân Trần Khiêm, thì có chút lâng lâng, hắn nhìn quanh một vòng, bị vây trong tiêu điểm của mọi người, hắn lại không có bất kỳ căng thẳng nào, giống như đã quen với sóng gió.

‘Bởi vì, ta trời sinh đã định bất phàm!’ Trần Khiêm dương dương đắc ý.

Vương Long Long phía sau nói: “Tiểu tử này thật biết giả bộ!”

“Mã ca, đi lên bắt hắn!” Hồ Quân nói.

Mã Sự Thành không có đi lên mất mặt xấu hổ, từ khi thi được vị trí thứ nhất từ dưới đếm lên trong cả lớp, hắn không có độ hảo cảm ở chỗ các giáo viên, hắn không xứng làm náo động.
Bình Luận (0)
Comment