Chương 362: Khám phá bộ mặt thật của ngươi
Chương 362: Khám phá bộ mặt thật của ngươi
Rõ ràng tối hôm qua, Khôn Nam còn khóc lóc gọi điện thoại cho chị hắn, kết quả hiện tại, trên mặt không nhìn thấy bi thương nữa, Đan Khải Tuyền không khỏi thất vọng, hắn còn tưởng rằng, Nam ca sẽ bi thống vài ngày.
Quách Khôn Nam ngồi trên ghế, vẻ mặt bình thường, mang theo vài tia tưởng nhớ:
“Sau khi con người trải qua thất bại, thì sẽ trưởng thành, phạm sai lầm không đáng sợ, đáng sợ chính là vẫn đắm chìm trong sai lầm.”
“Hôm qua ta quá không thành thục, hồi tưởng lại, ôi, không muốn nói!”
Có lẽ đối với ta mà nói, đó chỉ là một hồi tu luyện mà thôi.
Ngữ khí Quách Khôn Nam thâm trầm, mang theo cảm ngộ đối với nhân sinh.
Đan Khải Tuyền nghe đến mức sửng sốt, hắn thật không phát hiện ra vậy mà Nam ca lại có thể vô nghĩa như thế.
“Vậy ngươi còn thích nàng ấy không?” Hắn hỏi.
Sắc mặt Quách Khôn Nam thay đổi, mọi chi tiết về mối quan hệ của hắn với Mạn Mạn lại hiện ra, hắn suy nghĩ một hồi, lắc đầu: “Ta đã nhìn thấu, thế gian luôn có những thứ không thể cưỡng cầu, tỷ như tình yêu, nó luôn không nói đạo lý.
‘Nàng ấy không thích ta, chính là không thích ta, cho dù tađối tốt với nàng ấy, nàng ấy vẫn không thích ta.”
Hắn còn nói thêm: “Chuyện quá khứ, không cần nhắc tới, đối với ta mà nói, chỉ cần người nhà khỏe mạnh bình an, tất cả đều thuận lợi.”
Mã Sự Thành nói: “Tâm tình của Nam ca quả thật không tệ, lần đầu tiên ta nhìn thấy người có thể thoát ra khỏi nhanh như vậy.”
Quách Khôn Nam nghe nói như thế, trong lòng không khỏi dâng lên một trận ngạo khí: “Ta không giống những người khác, chú ta, mặc dù yêu thích tình yêu, nhưng chưa bao giờ chìm sâu trong đó.”
Đan Khải Tuyền không vui lắm, sao vậy, Nam ca thoát khỏi nhanh như vậy, hắn thấy đâu còn vui gì nữa?
“Các anh em, ta lấy thân phận người từng trải, khuyên các ngươi vài câu, nhất là Khải Tuyền, nếu như ngươi theo đuổi tình yêu, ngàn vạn lần không được đánh mất chính mình, cho dù ở bất cứ thời điểm nào, ngươi phải giữ bình tĩnh.”
Quách Khôn Nam nói ra cảm ngộ của mình, tâm tình của hắn tốt hơn rất nhiều.
“Mạn Mạn, quá khứ rồi!”
“Thật sự, không có ai bằng ba mẹ của ngươi, người thân của ngươi mới là quan trọng.” Quách Khôn Nam truyền đạt cảm ngộ của hắn.
Cuối cùng ủy viên cuộc sống Hồ Quân không nhịn được, hắn hỏi: “Nam ca, tỷ tỷ ngươi bao nhiêu tuổi?”
Quách Khôn Nam nhìn hắn chằm chằm, nói: “Cút.”
Hắn là người hàng sau, rất hiểu rõ tính tình Hồ Quân, không ngờ hắn lại chú ý tỷ tỷ hắn, thật sự là ăn tim gấu mật báo!
Hồ Quân cười mỉa vài cái, không lên tiếng nữa.
…
Tiết cuối buổi sáng, lớp toán.
Giáo viên toán tiếp tục vắng mặt, mọi người tự học.
Hoàng Trung Phi chuyển ghế, đến trước bục giảng ngồi xuống.
“Các bạn học nói chuyện này đi.” Ngươi ngẩng đầu lên.
Vì thế mọi người nhao nhao nhìn về phía hắn.
“Tin tức nho nhỏ, trong nhà giáo viên dạy toán chúng ta có việc, chỉ sợ sẽ nghỉ ngơi hai tháng.”
Lời này vừa nói ra, trong lớp nhất thời vang lên âm thanh thảo luận.
Ấn tượng của học sinh lớp 8 đối với giáo viên toán rất tốt, giáo viên toán chưa bao giờ quát học sinh, nằm trong những giáo viên dễ bắt nạt nhất.
Như là Mã Sự Thành, chuyên chọn tiết của giáo viên toán để chơi điện thoại, giờ phút này nghe nói giáo viên toán nghỉ lâu như vậy, trong lòng hắn đầu tiên là vui vẻ, không phải chứng minh rằng mỗi tiết toán sau này đều là tiết tự học sao?
Sướng muốnc hết?
Chợt, căn cứ vào kinh nghiệm những năm đi học của hắn, Mã Sự Thành đánh giá, chắc chưans trường học sẽ không để loại tình huống này xảy ra.
Ngược lại Hồ Quân bên cạnh nói: “Lớp trưởng, giáo viên dạy toán đi rồi, vậy ai dạy toán cho chúng ta?”
Đây cũng là chuyện mà các bạn trong lớp quan tâm, mọi người mồm năm miệng mười hỏi hắn.
Hoàng Trung Phi nói: “Phía sau trường học sẽ sắp xếp cho chúng ta một giáo viên, để người ấy tạm thời dạy toán.”
“Làm cái gì, đổi giáo viên?”
“Ta chỉ cần giáo viên toán ban đầu, không tiếp nhận đổi giáo viên!”
“Giáo viên mới là ai?”
“Cái này không rõ lắm.” Hoàng Trung Phi nói.
Thật ra hắn biết mấy người được chọn, chỉ là cụ thể ai đến dạy, hắn thật sự không rõ lắm, cho nên không tiện nói với bạn học.
Sau khi Hồ Quân biết được, đầu óc hoảng hốt.
Hắn cầm lấy sách giáo khoa toán, lật lung tung.
Giáo viên dạy toán không có, hắn cần sách giáo khoa này còn có ích lợi gì?
‘Không, không phải giáo viên dạy toán mất tích, nàng ấy chỉ biến mất hai tháng.’
Cuộc sống của Hồ Quân, lại có hy vọng.
‘Không sao đâu, giáo viên dạy toán, ta sẽ đợi nàng ấy về.’
…
Người khác đang chú ý giáo viên toán, Thôi Vũ nhìn chằm chằm hai người.
Hắn nhìn thấy một màn khiến khóe mắt hắn muốn nứt ra.
Giang Á Nam đang thỉnh giáo vấn đề với Trần Khiêm, khoảng cách hai người vô cùng gần.
Thị lực Thôi Vũ không tệ, mặc dù cách Trần Khiêm một khoảng, hắn vẫn thấy rõ, Trần Khiêm đang dạy Giang Á Nam tiếng Anh.
Hắn đang dạy tiếng Anh cho nàng ấy!
Nội dung vở kịch xem tối hôm qua, lại phát ra trong đầu Thôi Vũ.
Trong nháy mắt, vài tràng diện học thêm quen thuộc, ở trong đầu hắn giống như màn chiếu qua lại hoán đổi!
Thôi Vũ cảm thấy bị xúc phạm.
Thôi Vũ hận, Thôi Vũ giận!
Vì sao, vì sao lại như vậy?
Rõ ràng trong giờ học tiếng Anh, hắn dùng một phen cơ trí biểu diễn, lừa gạt tất cả mọi người trong lớp, giành được sự chú ý tốt nhất.
Nhưng mà sau khi tan học tiếng Anh, ánh mắt nữ sinh trong lớp nhìn hắn, lại vô cùng cổ quái, khiến Thôi Vũ không hiểu ra sao.