Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 370 - Chương 370: Đặc Biệt

Chương 370: Đặc biệt Chương 370: Đặc biệt

Ngày thường Tiết Nguyên Đồng ngồi Khương Ninh xe đạp, tuy rằng bồi thường Khương Ninh từ những mặt khác, nhưng nàng không lái xe lai Khương Ninh đi học.

Mà hiện tại, cơ hội bơm xem, nàng không muốn bỏ lỡ, nàng phải có cảm giác tham dự.

Tiết Nguyên Đồng chỉ đánh răng, không lau mặt, chạy đến nhà Khương Ninh thuê.

“Ống bơm đâu?” Nàng hỏi.

Khương Ninh lấy ra cái ống bơm từ trong một góc.

Đây là ống bơm thủ công, bơm hoàn toàn dựa vào sức người.

Tiết Nguyên Đồng cầm ống bơm, đi đến trước chiếc xe.

Nàng tìm được lõi van của lốp xe, nhổ cái nắp trên sau, sau đó dùng kim của ống bơm, nhắm ngay lõi van.

Nàng đứng lên ống bơm, một chân dẫm lên bàn đạp của ống bơm, cánh tay nắm bắt tay, dùng sức thúc đẩy.

“Ta lợi hại không?” Tiết Nguyên Đồng ra sức bơm.

Khương Ninh đứng ở một bên, nhìn thao tác sứt sẹo của nàng.

Nếu là Khương Ninh, một đạo pháp thuật của hắn, nháy mắt bơm lốp xe đầy hơi, đâu ngu xuẩn như Tiết Nguyên Đồng.

“Ừm, lợi hại.” Khương Ninh thờ ơ nói.

Tiết Nguyên Đồng vô cùng không hài lòng đối với phản ứng của Khương Ninh, nàng có lòng tốt bơm hơi, nhưng lại bị đối xử lạnh lùng.

Cái khí này, không bơm cũng xong!

Nhưng Tiết Nguyên Đồng làm việc có đầu có đuôi, nàng vẫn bơm căng lốp xe trước sau.

Sau khi bơm xong, nàng vặn nắp lõi van, còn đi đè đè săm lốp, rất dai, vô cùng hoàn mỹ.

Nàng vỗ vỗ tay, giống như hoàn thành một sự việc khó lường, như vậy nàng ngồi xe, càng yên tâm thoải mái, nàng cống hiến để cho hai người đi ra ngoài.



Xe đạp leo núi đi qua con đường ở nội thành, Tiết Nguyên Đồng ngồi ghế sau, nàng vẫn đeo găng tay cụt ngón, túm vạt áo Khương Ninh.

Trên con đường chính xung quanh, ô tô qua lại, hai bên cửa hàng, mọi người rộn ràng nhốn nháo.

Giống như để loại bỏ chút xa lạ và sợ hãi, ngón tay Tiết Nguyên Đồng viết chữ ở phía sau lưng Khương Ninh, ý đồ khiến cho hắn chú ý.

“Sắp tới rồi.” Khương Ninh nói.

“Ừm.”

“Đợi lát nữa trung tâm thương mại làm hoạt động khai trương, chắc chắn rất nhiều người, ngươi túm lấy ta, đừng chạy mất.” Khương Ninh dặn dò nói.

“Ta sẽ không đi mất đâu.” Tiết Nguyên Đồng phản bác.

Khương Ninh nói: “Được, vậy lát nữa đừng túm lấy ta.”

“Cái gì, ta càng không nghe ngươi, ta phải túm.”

Rất nhanh, hai người đã trung tâm thương mại.

Chỉ thấy trước quảng trường có sân khấu màu đỏ, phía trên có mc mặc tây trnag, cầm microphone, nói ra các loại hoạt động ưu đãi đối với một đám người kêu phía dưới.

Khương Ninh tìm vị trí đỗ xe đạp, khóa kỹ xe, bên này có vài chiếc leo núi, không thiếu xe đạp. cao cấp

Hôm nay làm hoạt động, tất nhiên sẽ có số lượng lớn người tụ tập, ngư long hỗn tạp, an toàn khởi kiến, Khương Ninh đánh ra một đạo tiểu pháp trận đối với chiếc xe đạp.

Trận này ẩn chứa lôi điện chi lực, nếu người khác đụng tới xe của hắn, sẽ bị điện giật nhảy dựng lên.

“Đi thôi.”

Khương Ninh dẫn Tiết Nguyên Đồng, đi vào bên trong triều trung tâm thương mại.

Thành phố Vũ Châu không tính là lớn, trung tâm thương mại Blue Horse, chiếm diện tích hơn 30 vạn mét vuông, 4 tầng trên mặt đất diện là khu thương mại.

Những năm gần đây, thành phố Vũ Châu xem như là trung tâm tích hợp ẩm thực, đồ uống, giải trí, mua sắm, siêu thị.

Việc khai trương cơ sở thứ hai của loại cấp bậc thương thành này, khiến cho rất nhiều người dân Vũ Châu chú ý.

Bên ngoài trung tâm thương mại có một đống người vây quanh, đám người chậm rãi đi phía trước tiến lên, quả thực là người tễ người.

Tiết Nguyên Đồng đứng ở ven tường, nhìn một màn này, miệng bẹp bẹp, đám người kích động, nàng căn bản không chen vào được.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn, người khác tiến vào bên trong.

Tiết Nguyên Đồng đói bụng, muốn ăn sáng, nhưng căn bản không vào được.

Nếu không phải nàng nhát gan, giọng lại bé, nàng tuyệt đối muốn hét to với đám người một câu: “Bọn chuột nhắt các ngươi ai dám chắn đường ta”

Khương Ninh nói: “Chúng ta đến cơ sở một đi, đến cơ sở một chơi trước, sau đó lại từ cầu vượt đến cơ sở hai.”

“A? Như vậy có thể chứ?” Tiết Nguyên Đồng kinh ngạc.

“Nghe ta.” Ngữ khí Khương Ninh chắc chắn.

Tiết Nguyên Đồng nghi ngờ: “Sao ngươi biết, chẳng lẽ ngươi cõng ta lén ra ngoài chơi?”

Khương Ninh: “Đừng vô nghĩa nữa, ngươi đi hay không?”

Khương Ninh đã học cấp 3, thường xuyên tới trung tâm thương mại Blue Horse , cho nên rất quen thuộc nơi này.

Đương nhiên, trước kia hắn tới chơi, thường chơi tiết kiệm, bởi vì không có tiền, hắn không mua nổi đồ vật bên trong, chỉ có thể đi loanh quanh, đi loanh quanh nhiều nơi, nên tương đối quen thuộc với các thông đạo.

Cơ sở một với cơ sở hai được nối với nhau bằng con đường pha lê trên không trung.

Tiết Nguyên Đồng liếc mắt với Khương Ninh, lại hung dữ với nàng, thật đáng giận, chẳng lẽ nàng dễ bắt nạt sao!

Tiết Nguyên Đồng buồn không ra tiếng túm chặt hắn, giống như túm chặt trâu ngựa, ngẫm lại, tâm tình nàng lần nữa nhảy nhót, vui vẻ lên.



Khương Ninh dẫn Tiết Nguyên Đồng đến cơ sở một, so sánh với cơ sở hai phồn hoa, dòng người ở cơ sở một ít đi rất nhiều.

Trung tâm thương mại Blue Horse, tầm nhìn bên trong rộng lớn, nó là vòng tròn hình bầu dục, đứng ở đại sảnh tầng một, ngẩng đầu có thể vọng đến bốn tầng tinh mỹ điếu đỉnh.

Hai người đi dạo dọc theo con đường vòng tròn, Tiết Nguyên Đồng nói nhiều lên: “Ngày hôm qua ta hỏi Sở Sở có tới hay không chơi, nàng ấy nói nàng ấy cùng bạn trong lớp đã hẹn trước rồi.”

“Ừm.” Trước đó Trần Tư Vũ cũng hỏi Khương Ninh, vốn dĩ hai nàng có thể tới chơi, kết quả đột nhiên có việc, chữa lại.
Bình Luận (0)
Comment