Chương 451: Tham vọng (3)
Chương 451: Tham vọng (3)
Nghĩ tới đây, Trương Trì hưng phấn chạy đi tìm Hoàng Trung Phi.
Vài phút sau, cuối cùng hắn cũng như nguyện mà về.
Trương Trì mượn được bốn trăm đồng, cộng thêm hơn một trăm đồng trước đó, cuối cùng cũng gom đủ năm trăm.
Hắn ta quay lại chỗ ngồi và nhắn tin cho người đàn ông: “Có đó không?”
“Có.”
“Danh sách năm trăm kia ta nhận rồi.” Trương Trì nói.
Người nọ nói: “Được, ngươi trả tiền trước đi.”
Trương Trì nghe xong, nhấn vào thanh toán, hắn ta tiêu 500 tệ mà không hề đau lòng, mắt cũng không chớp.
Tiếp theo là thời gian chờ đợi để nhận tiền!
Lúc này đây, hắn ước chừng có thể kiếm năm mươi đồng, thật muốn cứ xoát nhưu vậy, một ngày chẳng lẽ không thể kiếm mấy ngàn đồng?
Trương Trì sảng khoái bay lên, hãnh diện, chờ hắn kiếm được tiền, trở về trong thôn, tuyệt đối vô cùng phong quang.
Về sau hắn chính là thổ hào ở Tứ Trung, hắn là người có tiền, buổi sáng ăn KFC, buổi trưa ăn nhà hàng ES, buổi tối ăn thịt nướng.
Hắn chờ tiền đến sổ sách, kết quả hai phút, vẫn không tới sổ sách.
Trương Trì nghi hoặc trong lòng, hắn kiên nhẫn đợi thêm hai phút, giữa giờ học chuông lên lớp vang lên, bắt đầu tập thể dục, tiền kia vẫn chưa tới sổ sách.
Hắn nóng nảy, vội vàng đi tìm người nọ liên lạc.
Kết quả phát hiện bị xóa, nhóm trao đổi xoát phiếu kia, hoàn toàn đá hắn ra rồi!
Trương Trì giống như bị một chậu nước lạnh dội vào đầu, từ đỉnh đầu lạnh đến lòng bàn chân, hắn đột nhiên tỉnh ngộ: “Ta bị lừa rồi!?”
“Mã ca, ngươi có phát hiện ra không, hắn có vẻ không thích hợp lắm.”
Hồ Quân nhìn Trương Trì, chỉ cảm thấy hắn ta giống như bị người ta chọi vào mặt một viên gạch, đánh cho hồn cũng không còn.
Mã Sự Thành nhìn sang bên kia, cũng phát hiện không thích hợp: “Tan học hỏi một chút đi.”
Vương Long Long đụng chạm hắn: “Hắc đại soái tới rồi.”
Mã Sự Thành thu hồi điện thoại, giáo viên toán Cao Hà Suất là một giáo viên đáng để hắn nghiêm túc đối đãi.
“Chào thầy.” Các học sinh hét lên.
Vương Long Long nói riêng: “Ngươi xem hắn ăn mặc kiểu người mẫu chó kìa.”
Cao Hà Suất mặc âu phục, áo sơ mi nhét vào quần tây, lộ ra hình dáng bụng bia phóng đãng không kiềm chế được.
Cao Hà Suất với vẻ mặt tự tin, cũng không cảm thấy chuyện này có gì không ổn.
Lúc giảng bài, hắn cũng không đeo mic, giọng nói vang dội hữu lực, ngay cả học sinh hàng sau, cũng có thể nghe rõ, giống như trời sinh đã thích hợp làm nghề giáo viên này.
Cao Hà Suất thích dùng ánh mắt sắc bén, quét mắt nhìn bạn học trong lớp, phàm là có bạn học nào sai vặt, hắn đều có thể hiểu được.
Từ lúc hắn bước vào cửa phòng học, đã chú ý tới Tiết Nguyên Đồng đang đọc sách vật lý, mà học sinh tên Khương Ninh kia, lại đang làm bài thi toán.
Vậy mà lại không nghe hắn giảng bài, quả thật là không có vương pháp!
Nhưng, đọc đến đối phương thi toán đạt điểm tối đa, hơn nữa vấn đề hắn đưa ra, hai người luôn có thể trả lời đúng, Cao Hà Suất quyết định không so đo.
Cao Hà Suất vừa giảng bài, vừa tuần tra, sau đó, nhìn xem hắn phát hiện cái gì!
Hắn phát hiện Trương Trì đang đi vào cõi thần tiên.
Vừa nhìn thấy học sinh này, Cao Hà Suất cười càng thú vị, hắn nói: “Trương Trì, ngươi nói xem đề này chọn cái gì?”
Cao Hà Suất vừa điểm danh, trong lớp có vài bạn học nhìn về phía sau, lúc này Trương Trì bị lừa năm trăm đồng, trong lòng vô cùng bi phẫn, hận không thể hành hung tên lừa đảo kia một trận.
Nhưng mà, đối mặt với câu hỏi của Cao Hà Suất, hắn nhất định phải đứng lên, lần trước chủ nhiệm lớp Đan Khánh Vinh cho hắn mặt mũi, không tìm hắn chuyện, nếu như lần này còn dám chống đối giáo viên dạy học, vậy hắn xong đời.
Trương Trì đáp: “Ta chọn C.”
Cao Hà Suất nói: “Không đúng.”
“A.” Trương Trì lại nói.
“Vẫn chưa đúng.”
Bốn lựa chọn, hắn chọn ba cái đều sai.
Đổng Thanh Phong cùng Tống Thịnh ở hàng đầu quay đầu lại nhìn hắn, nhất là Tống Thịnh, ánh mắt nhỏ hẹp của hắn nheo lại, lộ ra loại nụ cười chướng mắt này.
Cao Hà Suất nói: “Ngươi thật sự là không nghe giảng chút nào.”
Hắn chỉ người một lần nữa: “Trần Khiêm, ngươi nói cho hắn một chút, đề này nên làm như thế nào?”
Trần Khiêm lập tức đứng lên, đem ý nghĩ giải đề nói ra.
“Nói không sai, ngồi xuống đi.” Cao Hà Suất mỉm cười, bộ dáng hài lòng.
Hắn cười vài cái, sau đó nhìn về phía Trương Trì, nói với bạn học trong lớp: “Trong phòng học này, chỉ số thông minh giữa người và người chênh lệch còn lớn hơn cả người và chó ven đường.”
Lời này vừa nói ra, ngoại trừ Trương Trì, tất cả mọi người đều cười, cười hết sức vui vẻ.
Tiếng cười lan tỏa khắp phòng học.
Mọi người biết Cao Hà Suất có ý gì, hắn ta đang châm chọc Trương Trì.
Không ai cảm thấy có gì không đúng, trong mắt mọi người, so sánh với Trương Trì, bọn họ là người có chỉ số thông minh cao, cho nên mọi người cười rất vui vẻ.
Trương Trì trầm mặt, không nói một câu.
Cao Hà Suất tiếp tục giảng bài, cuối cùng, đụng tới một đề mục đặc biệt khó, lúc này, Cao Hà Suất nhìn về phía nam phòng học, hắn nói: “Tiết Nguyên Đồng, ngươi xem đề này chọn cái gì?”
Lần này hắn điểm danh, dường như thu hút tất cả sự chú ý của bạn học, Tiết Nguyên Đồng hiếm khi đứng lên trả lời vấn đề, huống chi loại vấn đề khó này, mọi người tò mò, học sinh đệ nhất toàn thành phố này, rốt cuộc cực hạn của nàng ở nơi nào.
Tiết Nguyên Đồng miễn cưỡng liếc qua đề, nàng nói: “Chọn D.”
Chọn D?” Cao Hà Suất không đồng ý, mà hỏi ngược lại: “Sao ta lại thấy nên chọn C nhỉ?”