Chương 547: Đẹp không?
Chương 547: Đẹp không?
Nàng cũng không phải là đồ ăn vặt.
Khương Ninh đến bãi xe đẩy xe leo núi, Tiết Nguyên Đồng chờ ở ngoài bãi xe, đợi Khương Ninh đi ra, bọn họ cùng nhau đi ra ngoài trường.
“Chúng ta đi đâu vậy?” Tiết Nguyên Đồng hỏi.
Nàng lớn như vậy, tổng cộng chưa từng ăn thịt nướng mấy lần, cũng không quen thuộc.
“Đi theo ta.” Khương Ninh biết một tiệm thịt nướng, tiệm đó cách Tứ Trung một đoạn, mùi vị cũng tạm được, còn có món lẩu cay kiểu cũ, mùi vị rất ngon.
“Lên xe đi.”
“Được rồi!’ Lan
Đạp xe một phút, đến tiệm thịt nướng.
Tên tiệm thịt nướng rất thú vị, trên bảng hiệu viết bốn chữ to “Thịt nướng Mã tỷ”.
Thần thức Khương Ninh đảo vào trong, phát hiện đám người Mã Sự Thành cũng ở trong tiệm.
Vương Long Long trêu ghẹo nói: “Mã ca, tiệm này không phải là nhà ngươi mở đấy chứ?”
Mã Sự Thành: “Sao có thể, tên trùng hợp quá.”
Hắn cũng rất buồn bực, hắn không quá muốn tới tiệm thịt nướng này, nhưng tiệm thịt nướng đây, chỉ có ‘Mã tỷ’ có hương vị tốt nhất.
Chủ tiệm thịt nướng là một người phụ nữ trung niên, bộ dạng cao lớn thô kệch, trên mặt còn vết sẹo, rất có phong khí giang hồ.
Tiệm thịt nướng nhìn như đơn giản, thật ra mỗi ngày ứng phó đủ loại khách, ngưu quỷ xà thần đều có, lại là cửa hàng mở ban đêm, không thiếu côn đồ gây chuyện.
Nữ nhân ôn nhu, chưa chắc trấn áp được.
Cửa hàng thịt nướng có hai gian, một gian là quầy nướng, một gian khác là phòng khách ngồi.
Ngoài cửa cũng có mấy cái bàn.
“Ơ, Khương Ninh các ngươi tới rồi?” Mã Sự Thành nói: “Đến ngồi, hôm nay ta mời!”
Hắn đã sớm muốn mời Khương Ninh một bữa cơm, lần trước giật được điễn thoại Redmi, vẫn là tiền lấy được từ chỗ Khương Ninh.
Mấy người Đan Khải Tuyền nhìn thấy Khương Ninh, chào hỏi: “Uống chút không?”
Khương Ninh không xen vào: “Hai người ăn đi, ta dẫn nàng ấy ăn xong rồi đi.”
Hắn chọn một cái bàn bốn người ở cửa, linh lực nhẹ phất, tiêu trừ vết bẩn trên mặt bàn nhựa trắng.
Tiết Nguyên Đồng lại ngu xuẩn dùng giấy lau một lần.
Đêm tháng tư hơi lạnh, phần lớn khách hàng thích ngồi ở cửa, kèm theo ánh sao, ngoài trời ăn thịt nướng uống bia.
Bà lão trong tiệm cầm thực đơn tới.
“Các ngươi xem xem ăn gì =?”
Khương Ninh gọi 10 xâu thịt dê nướng, 3 xâu mực ống, lại thêm 2 xâu cánh gà, sau đó giao thực đơn cho Tiết Nguyên Đồng.
Tiết Nguyên Đồng tính toán lần này ăn thịt nướng tốn bao nhiêu tiền, cũng đừng móc sạch tiền tiêu vặt của nàng.
Khương Ninh thấy bộ dạng nàng, cười nói: “Ta mời.”
Tiết Nguyên Đồng nói: “Vậy cũng không thể tiêu tiền bậy bạ.”
Nàng nhấn mạnh: “Đã nói ta mời, ta mời, không cho ngươi trả tiền.”
Khương Ninh không nói nữa, hồi tưởng lại hơn nửa năm ở chung với Tiết Nguyên Đồng, nhiều lần ở bên ngoài ăn cơm, đều là Tiết Nguyên Đồng trả tiền, ngày thường Tiết Nguyên Đồng giúp hắn quét dọn phòng, phơi chăn, làm rất nhiều việc.
Về phần ai trả giá nhiều hơn, Khương Ninh chưa bao giờ tính qua.
Tiết Nguyên Đồng nhất định sống với hắn cả đời.
Giống như cha mẹ chí thân ít khi so đo đã bỏ ra bao nhiêu cho con cái.
Hắn chính là loại tâm tính này.
Tiết Nguyên Đồng gọi chút đồ chay, lại gọi một chai coca lớn.
Tiệm thịt nướng làm ăn rất tốt, bà cụ bưng khay nướng xong, qua lại gọi món ăn thay người ta, mang thức ăn lên.
Trong lúc đám Mã Sự Thành chờ thức ăn, bắt đầu hàn huyên.
Vương Long Long uống một ngụm bia dứa: “Tên Trương Trì kia thật thú vị, muốn mượn tiền của Mã ca, ta thấy hắn điên rồi.”
Đan Khải Tuyền: “Có tiền ta cũng không cho mượn.”
“Ta phát hiện rồi, hắn ta hơi nhút nhát.” Hồ Quân bổ sung một câu.
Hồ Quân bỗng nhiên phát hiện Quách Khôn Nam vẫn cầm điện thoại chơi: “Nam ca, ngươi có gì đó không đúng, có đối tượng sao?”
Quách Khôn Nam sờ sờ khuôn mặt ngăm đen, hắn thừa nhận: “Là đang yêu đương.”
Đan Khải Tuyền vỗ bàn, cả kinh nói: “Đậu má, hắn có đối tượng rồi!”
Không thể tin được.
Hồ Quân nói: “Ta đoán đúng rồi, thật hâm mộ.”
Hắn phát động chúc phúc, trước kia Khôn Nam bị nữ sinh cùng trường tra tấn đến đêm khuya khóc lóc trong phòng ngủ, không ngờ hiện tại vậy mà đã tìm được tình yêu đích thực.
Thế sự khó đoán.
Quách Khôn Nam nói: “Ha ha ha, đừng hâm mộ ta, các ngươi cũng có thể.”
Vương Long Long hỏi: “Đẹp không?”
Đám người Đan Khải Tuyền nhao nhao nhìn tới.
Nói tới tướng mạo, Quách Khôn Nam tương đối tự tin, đắc ý nói: “A Trà lớn lên rất xinh đẹp.”
Nói xong, hắn cầm lấy điện thoại, bật màn hình.
“Nam ca, ngươi mở khóa đi, cho chúng ta xem một chút?” Đan Khải Tuyền thúc giục.
Quách Khôn Nam chỉ vào trang màn hình, nói: “Đây là A Trà.”
Mấy người đều kinh ngạc: “Đậu má, đẹp như vậy sao??
Cô gái trên trang màn hình, ngũ quan tinh xảo, khí chất thanh thuần.
Vương Long Long nói: “Thật xinh đẹp, Nam ca, ngươi gặp may rồi.”
Giọng Đan Khải Tuyền chua xót: “Đẹp quá.”
Đơn thuần từ góc độ ảnh chụp, không phân cao thấp với Bạch Vũ Hạ.
Đúng là cóc ghẻ ăn thịt thiên nga.
Quách Khôn Nam khoe khoang: “Không chỉ đẹp, chủ yếu là có nội hàm, văn hóa đặc biệt cao.”
“Người cũng tốt, gia cảnh nghèo khó, hiếu thuận.”
“Thật ra ta không cần biết nàng ấy có đẹp hay không, ta yêu đương, coi trọng nhân phẩm.”
Nhắc tới A Trà, Quách Khôn Nam thay đổi tính cách nặng nề, thao thao bất tuyệt.
Lần này hắn không bị phụ lòng.
Quách Khôn Nam mỗi ngày vvowis A Trà, để cải thiện gia cảnh của A Trà, hắn còn mua một trăm đồng trà của ông nội A Trà.
Hắn nói: “Các anh em, ta mua trà, sau này sẽ cho các ngươi thưởng thức.”
“Ha ha, Nam Ca thật có gu!” Vương Long Long khen.
Hồ Quân: “Ta thích uống trà.”