Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 574 - Chương 574: Ta Ở Trong Chăn (2)

Chương 574: Ta ở trong chăn (2) Chương 574: Ta ở trong chăn (2)

“Nghe hơi lạ, chăn bông rơi tiếng cũng không lớn như vậy.”

Tiết Nguyên Đồng ấp úng: "Bởi vì ta trong chăn..."

……

Ngày 13 tháng 4.

Giờ tự học buổi tối.

Học sinh trong lớp đã đến đủ, âm thanh có chút ồn ào.

Đan Kiêu ngồi ổn định ở hàng ghế đầu.

Lúc này, Trương Trì từ cửa đi vào, hắn vừa mới cùng Nghiêm Thiên Bằng lớp 9 thảo luận xong.

“Tới rồi à?” Đan Kiêu cười chất phác.

Trương Trì cũng mỉm cười, ai cũng có thể nhìn ra tâm trạng của hắn rất tốt.

"Ngươi mua chưa?" Đan Kiêu hỏi.

Trương Trì rất coi trọng Đan Kiêu, hắn bảo: "Chúng ta ra ngoài nói chuyện nhé."

Vẫn còn mười phút nữa mới giờ học bắt đầu, Đan Kiêu liền đi ra.

Trương Trì tựa vào lan can, nhìn ra khuôn viên rộng lớn, cùng những học sinh bên dưới.

Hắn nói: "Người nhìn bọn nó đi, sao phải tất bật như vậy?"

Đan Kiêu suy nghĩ một lúc và làm một bài thơ:

“Đời người vội vã làm chi, mấy lạng bạc vụn nhặt về cho ai, cỏn con chút ấy mà tài, bao nhiêu vội vã cũng tan nhờ tiền."

Trương Trì vỗ tay, nhìn Đan Kiêu bằng con mắt khác: "Thơ hay, thơ hay!"

"Ta phát hiện ngươi thoạt nhìn bình thường, nhưng kỳ thực rất có tài."

"Sau này khi ta mở công ty, ta sẽ nhờ ngươi làm cố vấn cho công ty."

Đan Kiêu ngây thơ cười: “Được, ta đợi.”

Sau đó Trương Trì bắt đầu nói: "Dù cả hành trình ta đã gặp bao sóng gió, nhưng may thay, ta vẫn mang được router đến."

Vào thứ Sáu, hắn bị đàn em của Tề Thiên Hằng chặn đường, trải qua vô vàn hiểm nguy cuối cùng cũng trốn thoát.

Sau khi đến cửa hàng máy tính, hắn đã mua năm cái router với giá 300 nhân dân tệ, giá mỗi cái là 60 nhân dân tệ.

Chủ Nhật hôm nay đến trường, lại cùng Nghiêm Thiên Bằng đến cửa hàng máy tính, hắn lại bỏ ra 60 tệ từ quỹ sinh hoạt ít ỏi để mua một cái router.

Trương Trì chỉ còn lại 20 nhân dân tệ. Hắn nóng lòng chờ đợi router được lắp đặt và thu tiền mạng từ các bạn cùng lớp để sống tiếp.

Nếu không phải về quá muộn, hôm nay khéo hắn đã lắp luôn.

Hắn và Nghiêm Thiên Bằng đã lên kế hoạch, Nghiêm Thiên Bằng sẽ phụ trách ở sáu lớp khối 10 trước đầu tiên, sáu lớp còn lại là hắn phụ trách.

Đan Kiêu nghe xong liền hỏi: "Khi nào thì ngươi định bắt đầu kế hoạch?"

Trương Trì: “Ta cùng Nghiêm Thiên Bằng đã cân nhắc xong, giờ nghỉ trưa tầm hơn hai giờ, nhân lúc ấy sẽ đi lắp đặt, ngươi nhất định phải tới xem.”

Anh muốn Đan Kiêu chứng kiến quá trình hắn tiến lên!

Nghĩ đến cảnh tiền xài như nước, Trương Trì lúc này tràn đầy tự hào chỉ vào những tòa nhà cao tầng phía xa:

"Đan Kiêu, từ nay về sau đó sẽ là thế giới của ta."

Đan Kiêu trịnh trọng nói: "Trương Trì, ngươi nhất định sẽ thành công."

……

Khương Ninh uống một ngụm.

Trần Tư Tình quay người lại, lấy một túi đồ ăn nhẹ và chia cho Jiang Ning và Xue Yuantong.

"Cám ơn ngươi đãi ta lẩu. Đây là khô cá ta làm."

Tiết Nguyễn Đồng: “Ồ, ngươi biết làm cá khô à?”

Đối diện với ánh mắt ngây thơ và ngưỡng mộ của Tiết Nguyên Đồng , Trần Tư Tình hài lòng nói: "Ừ, ta làm đó."

"Tư Vũ, ngươi thật tuyệt vời!" Tiết Nguyên Đồng không nhận ra đây là người chị.

“Mau thử đi, siêu ngon đó.”

Tiết Nguyên Đồng cấu một con cá khô nhỏ, cắn một miếng.

Trần Tư Tình hỏi: “Ăn ngon không?”

"Có, ngon lắm."

Tiết Nguyên Đồng đề nghị: “Khương Ninh, cuối tuần chúng ta ra sông bắt cá nhỏ nhé.”

"Ta sẽ cho ngươi thấy kỹ năng câu cá của ta."

Khương Ninh: “Được, để ta xem xem.”

Tiết Nguyên Đồng không hề hoảng sợ: "Ngươi nhìn cho kĩ."

……

Một góc khác của lớp học.

Du Văn cầm cốc đi lấy nước.

Khi nàng sắp chạm vào máy lọc nước, một đứa đã nhanh chân hơn Du Văn, ghé cốc vào vòi.

Thôi Vũ rót nước nóng như thể bên cạnh không có ai.

Du Văn tức giận: "Ngươi có phải đàn ông không thế? Không biết ưu tiên phụ nữ à?"

Phen này thì hay rồi, nghe được nửa câu đầu Thôi Vũ đã giận lôi đình.

Với kinh nghiệm xem vô vàn phim của mình, hắn đang bị phụ nữ nghi ngờ mình không phải đàn ông.

Nếu hắn không chứng minh thì thật có lỗi với kinh nghiệm ngày trước của mình.

Thôi Vũ lập tức vặn lại: "Ta có phải đàn ông hay không người tự biết rõ mà? Hehe."

Đổng Thanh Phong hiểu ý hắn muốn liền cười lớn: "Hahahahaha!"

Đang cười nửa chừng, hắn nhận ra ánh mắt nguy hiểm của các nữ sinh xung quanh, Đổng Thanh Phong kinh hãi.

‘Thôi chết lỡ cười rồi, sao mình lại cười khi một người con gái hiền dịu bị sỉ nhục chứ? Ta phải lên tiếng bảo vệ họ! ’

Đổng Thanh Phong: "Ha ha ha, thật nực cười, ngươi chẳng ga lăng tí nào Thôi Vũ, không biết nhường con gái à!"

"Nếu ta là ngươi, ta sẽ để Du Văn lấy nước trước!"

Du Văn giận điên lên: "Mong chờ gì vào cái loại đi học lại xem cái thứ phim đấy!"

Một câu đã tiết lộ hết bí mật của Thôi Vũ.

Một số bạn cùng lớp nhìn hắn. Những ánh mắt đó khiến Thôi Vũ cảm thấy xấu hổ.

Nếu là người bình thường chắc chắn sẽ chuồn luôn, nhưng Thôi Vũ là kẻ như nào chứ?

Hắn lại hỏi Du Văn: "Ta xem phim gì cơ, giỏi thì nói xem!"

Du Văn là con gái, ở chỗ riêng tư còn dám nói, nhưng lớp trưởng Hoàng Trung Phi cũng ở đây, sao có thể nói ra được?

Nếu không thì mất hết hình ảnh thục nữ trước mặt lớp trưởng mất?

"Thì là phim đấy đấy."

Thôi Vũ hỏi một cách dâm tà: “Phim nào cơ?”

Du Văn đứng đó không nói gì.

Thôi Vũ càng kiêu ngạo: “Phim nào, ngươi dám nói không?”

Du Văn bị tra hỏi hết lần này đến lần khác, nàng không thể chịu đựng được nữa, hét lên: "Người đi học xem *!"
Bình Luận (0)
Comment