Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 640 - Chương 640: Cách Sử Dụng Xe Đạp Leo Núi (3)

Chương 640: Cách sử dụng xe đạp leo núi (3) Chương 640: Cách sử dụng xe đạp leo núi (3)

“Đừng xuống." Hắn lấy ra một viên kẹo trái cây, bóc vỏ, nhét vào miệng nhỏ của Tiết Nguyên Đồng.

Hành động của Khương Ninh nhìn như bình thường, nhưng trong mắt bọn côn đồ kia, chẳng khác gì đang khinh thường chúng.

Khuôn mặt tươi cười của Lưu ca tắt lịm, hắn nhả khói thuốc: “Tiểu tử ngươi, có gan nhỉ.”

Khương Ninh lười nhìn họ giả bộ, hắn nói: “Ta cho các ngươi ba giây, lên xe cút cho ta.”

Mấy người Lưu ca nghe xong, sắc mặt đầu tiên là cứng đờ, sau đó phì cười sằng sặc. Chúng đã làm bao nhiêu chuyện xấu xa, đây là lần đầu tiên gặp phải thằng ngu thế này.

Mặt tròn của Lưu ca hiện ra một tia biến thái, hắn quay sang những tên khác:

“Các ngươi canh chừng hai con nhỏ kia cho ta, đừng để chúng họ chạy, dám chạy thì đánh đến chết cho ta.”

Chỉ một câu nói này, liền bại lộ mục đích của hắn.

Ánh mắt Lưu ca tàn nhẫn: “Lần trước cũng có thằng láo xược như ngươi, bị ta ấn đầu đập xuống nền xi măng, hắn khóc lóc cầu xin ta buông tay.”

“Hôm nay ngươi…”

Hắn mới nói được một nửa, Khương Ninh dường như thuấn di, nháy mắt xuất hiện trước mặt hắn.

Lưu ca ngay cả cảm xúc khiếp sợ cũng chưa kịp phát ra, đã bị đánh văng ra xa như thể bị xe tải tông trực diện.

Lồng ngực cường tráng của hắn hứng chịu cú đánh mạnh mẽ, lõm xuống khủng khiếp. Tiếng xương gãy “rắc rắc” ghê rợn vang lên, cả cơ thể trực tiếp bay ngược ra sau bảy tám mét.

Giống như một con búp bê cũ nát, cơ thể hắn vẽ ra một đường cong trên không trung, từ mép đường bay đến giữa đường, rồi "ầm" một tiếng rơi xuống đất, trượt dài trên đất một hai mét mới dừng lại.

Lưu ca nằm ngửa trên đường nhựa, phát ra tiếng ho khan nặng nề, máu đỏ thẫm từ miệng hắn ho ra, chảy dọc theo khuôn mặt đầy mụn xuống đất.

“Khương Ninh!" Tiết Nguyên Đồng che miệng, vẻ mặt lo lắng.

Dương Thánh hai mắt hoàn toàn ngây dại. Nàng từng nghĩ Khương Ninh mạnh, nhưng chưa từng nghĩ tới hắn lại kinh khủng đến thế.

Nàng nhìn người đàn ông nằm dưới đất, chỉ thấy ngực hắn lõm xuống một mảng lớn, máu chảy ra không ngừng bên miệng, sắp chết rồi sao!

Dù Dương Thánh tố chất tâm lý tốt, nhưng tận mắt chứng kiến cảnh này, người nàng vẫn mềm nhũn, tay suýt nắm không chặt. Nàng liên tục hít sâu vài hơi mới lấy lại được chút sức lực.

Lưu ca bị đá trọng thương, nếu đổi lại là người khác, có lẽ đã co cẳng bỏ chạy, nhưng mấy thanh niên trước mặt rõ ràng không phải người thường.

Họ thường ngày dựa vào thế lực của Lưu ca mà tung hoành ngang dọc, nếu Lưu ca không còn, những việc họ đã làm trước đây, những cái đuôi sót lại, cũng sẽ hoàn toàn xong rồi!

Tổ rớt trứng chẳng còn.

Nghĩa là nếu một tổ chức/công đoàn thất bại thì không một thành viên nào có thể thoát khỏi hậu quả xấu do sự thất bại đó gây ra.

Trong cơn điên cuồng, thanh niên mũ lưỡi trai rút dao ra, mắt hiện lên tia máu: "Giết chết hắn!"

Bốn người cầm hung khí đồng loạt xông lên.

Khương Ninh bình tĩnh quan sát một màn này, con người vốn dĩ chính là như vậy, một khi nổi giận, hành động hoàn toàn bất chấp hậu quả, có thể làm ra bất cứ chuyện tàn nhẫn, biến thái nào.

Mà đối với những người này, Khương Ninh không hề nương tay.

Dựa trên thông tin trước đó Mã Sự Thành đã nói, cũng như ác ý mà đối phương bộc lộ ngay từ đầu, đổi lại là một người bình thường, không cần nghĩ cũng biết họ sẽ phải chịu cảnh ngộ thê thảm như thế nào?

Khương Ninh so với họ còn nhanh hơn, hắn không lùi mà tiến lên vài bước, thuận tay nhấc yên sau xe đạp của Dương Thánh lên.

Một đạo khẩu quyết cường hóa bao phủ chiếc xe địa hình.

Hắn vung xe, chiếc xe mang theo sức mạnh to lớn, quét một vòng cung lớn, không khí rít lên tiếng gió chói tai.

Đánh mạnh vào hông của thanh niên cầm dao, trực tiếp vặn cơ thể đang lao tới của hắn theo hướng ngược lại, hai chân mất thăng bằng lơ lửng giữa không trung.

Xe leo núi tiếp tục quet, phạm vi vừa vặn bao trùm cả bốn người, đến chỗ nào, ai cũng không thể đứng vững.

Như một chiếc vợt muỗi đập muỗi, "đùng" một tiếng, tát bay tất cả họ lên ném xuống đường.

Xe đạp leo núi yêu thích của Dương Thánh, trước đây đã từng bị tàn phá một lần thật vất vả mới sửa xong.

Nhìn thấy xe leo núi bị dùng như vậy, nàng vô thức kêu lên:"Xe đạp của ta!”

Dương Thánh vừa dứt lời, Khương Ninh lập tức phất tay thu hồi xe đạp leo núi lại.

Hắn nhẹ nhàng đặt xe đạp leo núi xuống, giọng điệu chắc nịch: “Yên tâm đi, xe đạp vẫn ổn.”

Hắn đã thi triển thuật hóa cứng lên chiếc xe đạp, đừng nói là bị người khác đạp, cho dù có tông thẳng vào tường đi chăng nữa thì chiếc xe đạp vẫn sẽ nguyên vẹn không chút sứt mẻ.

Dương Thánh cũng chỉ phản ứng lại dưới tình huống nguy cấp, nhưng hành động hất tung chiếc xe đạp leo núi sang một bên vừa rồi của Khương Ninh thật sự quá mức đáng sợ.

Nàng sợ Khương Ninh ra tay nặng quá, lỡ đâu gây ra thương vong, ai ngờ lời vừa đến miệng thì lại biến thành quan tâm cho chiếc xe đạp.

Thanh niên được gọi là Lưu ca kia vẫn đang nằm trên mặt đất nôn ra máu, từ nửa bên mặt của hắn trải dài xuống cổ đều dính đầy máu.

Màn đêm yên tĩnh, càng làm tăng thêm sự đáng sợ.

Mấy thanh niên lao tới từ phía sau cũng đang nằm sõng soài trên mặt đất, thậm chí Dương Thánh còn có thể thấy rõ cánh tay của hai người trong số bọn họ vặn vẹo một cách kỳ lạ, chắc chắn đã bị gãy rồi.

Nàng lại khẽ liếc nhìn ánh mắt của Khương Ninh, cổ họng lập tức nghẹn ứ không nói nên lời.

Trong mắt Dương Thánh, Khương Ninh là một chàng trai khá hiền lành và sạch sẽ.
Bình Luận (0)
Comment