Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 644 - Chương 644: Thu Thập Tin Tức

Chương 644: Thu thập tin tức Chương 644: Thu thập tin tức

Đây là người mang bữa sáng đến cho hắn.

Học sinh trường trong Tứ Trung phải tự mua cơm, nhưng Tề Thiên Hằng, chỉ cần ngồi yên, sẽ có người mang cơm đến tận trường.

Thế nào là sự đối lập?

Đây chính là ví dụ điển hình!

Triệu Hiểu Phong thành thật đứng bên cạnh Tề Thiên Hằng, dáng người thấp bé càng tôn lên vẻ cao lớn của Tề Thiên Hằng.

Dương Thánh đi ngang qua, nhìn họ như nhìn hai kẻ ngốc vậy.

Tề Thiên Hằng như cảm nhận được có người nhìn mình, bình tĩnh quay lại, và thấy Dương Thánh, cùng với Khương Ninh đang đi bên cạnh.

Hắn trong nháy mắt bất định.

“Dương Thánh, ngươi đi ăn sáng à?” Tề Thiên Hằng tự nhiên hỏi.

Tề Thiên Hằng gia cảnh giàu có, tính cách phóng túng. Ở thành phố Vũ Châu, dù đến đâu Tề Thiên Hằng cũng là trung tâm của sự chú ý, được mọi người tung hô.

Thành tích của hắn rất kém nhưng vẫn được học lớp thực nghiệm, rõ ràng hay trốn học nhưng chẳng bao giờ bị ban bảo vệ - nỗi khiếp sợ của học sinh trường Tứ Trung - làm khó.

Ngay từ khi sinh ra, hắn đã là tầng lớp "đặc quyền".

Thế nhưng, hắn hắn lại liên tục thất bại trước Dương Thánh.

Đàn ông mà, thường rất bướng bỉnh và dễ nổi nóng, bất kể ở độ tuổi nào.

Tề Thiên Hằng từng dùng một câu để miêu tả tình cảm của hắn dành cho Dương Thánh: “Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi thâm.”

Tình không biết bắt đầu tự bao giờ, mới thoáng chốc đã đậm sâu

Hắn bị ám ảnh bởi Dương Thánh.

Dương Thánh cũng mặc kệ những suy nghĩ trong lòng của Tề Thiên Hằng, nàng ghét cái vẻ làm bộ làm tịch của hắn, ăn một bữa cơm còn bày đặt kêu người mang đến tận nơi, tưởng mình độc nhất vô nhị trên đời hay sao?

"Đi ra vườn hoa nhỏ", Dương Thánh bình thản nói.

Tề Thiên Hằng ngẩn ra, vườn hoa nhỏ... Đây không phải là thánh địa hẹn hò sao?

Học sinh cả ngày chơi bời như Tề Thiên, đối với các địa phương hàm nghĩa ở Tứ Trung, xem như rõ như lòng bàn tay.

Dương Thánh đi ra khu vườn nhỏ để làm gì, đi với ai?

Chẳng lẽ là nam sinh bên cạnh nàng? Tề Thiên Hằng lại chú ý đến Khương Ninh.

Hắn nhớ rất rõ Khương Ninh, hắn lớn như vậy, số lần thua thiệt đếm trên đầu ngón tay, và hai trong số đó là do Khương Ninh và Trương Trì gây ra.

Thật trớ trêu, cả hai đều là học sinh lớp 8.

Trong nháy mắt, vẻ tự tin trên mặt Tề Thiên Hằng biến mất, thay vào đó là sự nghi ngờ và ác ý.

“Tề thiếu, bữa sáng của cậu tới rồi.”

Người đàn ông mặc âu phục là một sát ngôn quan sắc, hắn nhanh chóng nhận ra sự thay đổi của Tề Thiên Hằng. Tuy nhiên, vì cẩn thận nên hắn không hỏi gì.

xét lời nói, nhìn vẻ mặt, mà rõ được lòng người

Tề Thiên Hằng không nhận hộp cơm, thay vào đó, Triệu Hiểu Phong bên cạnh bước lên nhận lấy.

Sau khi đưa cơm xong, người đàn ông mặc âu phục mới cẩn thận lên tiếng: "Tề thiếu, nếu có chuyện gì cần giải quyết, cứ gọi số của ta."

Tề Thiên Hằng gật gật đầu: “Được rồi, ngươi đi trước đi."

Lúc này người đàn ông mặc âu phục mới quay đầu rời đi.

Tề Thiên Hằng nhìn theo bóng lưng Dương Thánh và Khương Ninh, vẻ mặt do dự hiện rõ. Hắn lẩm bẩm tự hỏi: "Họ đi vườn hoa nhỏ làm gì? Chẳng lẽ hẹn hò? Không thể nào! Tuyệt đối không thể, Dương Thánh không phải kiểu người đó!"

Triệu Hiểu Phong đứng bên cạnh, nhìn Tề Thiên Hằng lòng đầy hoang mang, cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nữ sinh mình thích lại đi dạo vườn hoa nhỏ cùng nam sinh khác, nếu là Triệu Hiểu Phong, hắn cũng không thể nào chịu nổi.

Chớ nói chi là Thiên ca từ trước đến nay luôn kiêu ngạo!

Lúc này, rõ ràng đã đến lúc hắn thay Thiên ca phân ưu, Triệu Hiểu Phong chợt lóe lên ý tưởng, bèn tìm cớ nói: “Thiên ca, theo ta nghĩ, họ chắc chắn là đi vườn hoa nhỏ cọ mạng!”

Tề Thiên Hằng nghe vậy, tâm trạng bỗng chốc tốt hơn hẳn: “Ha ha ha, ngươi nói cũng có lý đấy!”

Hắn vỗ vai Triệu Hiểu Phong, cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào.

"Đúng vậy, dạo này nhiều học sinh ra vườn hoa nhỏ để bắt wifi, chắc chắn nàng cũng đi bắt wifi, là do ta suy nghĩ nhiều quá thôi."

“Đúng vậy, ta nghĩ sai rồi.”

Tề Thiên Hằng tự an ủi mình, không ngờ lại dùng cái cớ này thuyết phục mình.

Nhưng tự lừa mình, về mặt logic thì hoàn toàn không hợp lý.

Chẳng mấy chốc, Tề Thiên Hằng lại nảy sinh nghi ngờ mới: "Nếu mà đi cọ wifi, sao lại đi hai người? Nếu đi hai người, chắc chắn sẽ chiếm dụng tốc độ mạng.”

"Hơn nữa, tại sao lại đi với một nam sinh, dù thế nào cũng không hợp lý!"

Triệu Hiểu Phong thấy Thiên ca lại đặt câu hỏi, lần này hắn bí rồi, nghĩ mãi không ra lý do nào khác.

Nhưng lúc này, nhất định phải giúp Thiên ca giải tỏa, hắn cố gắng suy đoán tâm tư của Thiên ca.

Cân nhắc vài giây, Triệu Hiểu Phong thầm chửi thề: "Mẹ nó, tâm tư Thiên ca còn phức tạp hơn cả con gái!"

Đã đành con gái khó hiểu, giờ đến cả tâm tư con trai cũng khiến hắn bó tay.

Bực mình, Triệu Hiểu Phong dứt khoát trực tiếp quăng nồi: "Con mẹ nó, tại thằng Trương Trì lớp 8 ngu xuẩn, tí ti cái thiết bị định tuyến mà cũng bị bắt!"

"Hắn mà lo làm cho đàng hoàng cái thiết bị ấy thì Dương Thánh đâu cần phải đi vườn hoa nhỏ cọ mạng?"

"Thằng vô dụng!"

Vừa nhắc đến Trương Trì, Tề Thiên Hằng lập tức nổi cáu:

"Thằng Trương Trì vô tích sự, ngay cả làm ăn cũng chẳng ra gì!"

Hắn đem sự bực bội vì nữ sinh mình yêu đi vườn hoa nhỏ với nam sinh khác, đều trút hết lên đầu Trương Trì!

Hai người mắng một hồi, bỗng nhiên Triệu Hiểu Phong nhớ ra, hình như chính hắn và Thiên ca là người đã tố cáo việc làm ăn của Trương Trì.
Bình Luận (0)
Comment