Chương 687: Chi bằng… (3)
Chương 687: Chi bằng… (3)
Không phải ai cũng chuẩn bị đầy đủ như Cảnh Lộ.
May mắn cho Đan Khải Tuyền là hắn mang theo hai chai nước, một cho mình và một cho Bạch Vũ Hạ.
Buổi biểu diễn của Bạch Vũ Hạ đã kết thúc, nàng đi đến ký túc xá nữ để thay quần áo rồi quay trở lại đội hình của lớp 8.
Mặc dù vậy, trên đường đi, vẫn thu hút ánh mắt của nhiều người khác.
Suy cho cùng, dáng nhảy của nàng vừa rồi đã chạm đến trái tim của nhiều chàng trai.
Đã có ai đó âm thầm hỏi thông tin của nàng.
Chương trình đang diễn ra là một tiết mục ảo thuật.
Vương Long Long: "Ta cảm thấy... không bằng Khương Ninh, thậm chí còn kém hơn Thôi Vũ."
Thôi Vũ cười: "Hahaha, biết thế đã tham gia thể hiện tí tài nghệ, khéo cả trường sốc lắm!"
Những cô gái gần đó lặng lẽ rời xa hắn.
Trẩn Tư Vũ chỉ cách Khương Ninh một cơ thể, nàng nói: "Khương Ninh, ta và Bạch Vũ Hạ trông có đẹp không?"
Đan Khai Tuyền lập tức nói: “Toàn trường đều biết hai người các ngươi rồi đó!”
Trần Tư Vũ mỉm cười vui vẻ.
Cảnh Lộ phe phẩy quạt, vẫn cảm thấy hơi nóng.
Các học sinh xung quanh đều đổ mồ hôi trán và bốc khói khắp người.
Vương Long Long: "Hôm nay trời cực kỳ nóng, nếu chúng ta tổ chức đại hội thể thao, chẳng phải sẽ nóng đến mức giết người sao?"
Đan Khải Tuyền: "Không thành vấn đề, hoàn cảnh càng tệ, ta càng mạnh!"
Hắn chịu đựng thời tiết nắng nóng mà không hề cảm thấy khó chịu chút nào, bởi vì trong lòng hắn đã có một ngọn lửa đang nhen nhóm rồi!
Hắn chính là cái lò.
Trong thần thức của Khương Ninh, Tiết Nguyên Đồng đang chơi game trên máy tính trong văn phòng của Quách Nhiễm, ăn đồ ăn nhẹ của Quách Nhiễm, vô cùng tận hưởng.
Khương Ninh không đợi thêm nữa, mở cặp sách ra.
Cảnh Lộ: "Trong đó là cái gì vậy? Ta thấy ngươi mãi còn chưa mở ra."
Đang nói, Khương Ninh lấy ra một cái hộp nhựa lớn.
Cảnh Lộ cảm thấy ớn lạnh, thấy trong cặp hắn chất đầy túi đá.
Khương Ninh mở hộp ra, thấy bên trong hộp được xếp ngay ngắn những cây kem đậu xanh đậm màu, trên bề mặt kem còn có một lớp sương trắng, tỏa ra một chút hơi lạnh.
Kem do chính Tiết Nguyên Đồng làm.
Hắn mở chiếc hộp ra, không chỉ Cảnh Lộ mà cả Quách Côn Nam và Vương Long Long đều nhìn thấy.
"Vờ lờ, Ninh ca, ngươi mang được cả kem tới!"
Hầu hết mọi người thực sự không thể mang theo bên mình. Trong thời tiết nắng nóng hiện nay, dù có đá viên để giữ lạnh thì kem cũng sẽ tan chảy.
Khương Ninh đưa cho Cảnh Lộ một cây.
Thôi Vũ, Quách Khôn Nam và Vương Long Long nhìn nhau.
Vào một ngày nắng nóng, với buổi biểu diễn đang diễn ra sôi nổi ở phía xa, ai có thể cưỡng lại một cây kem lạnh?
Vương Long Long ngẩng đầu nói: "Ninh ca phúc như Đông Hải, tuổi tỷ Nam Sơn!"
Quách Khôn Nam: "Ninh ca, chúc ngươi mọi sự thuận lợi, cung hỷ phát tài!"
Thôi Vũ chưa kịp nghĩ ra thành ngữ nào thích hợp nên đành phải nói: "Ninh ca, khi đại hội thể thao kết thúc, ta sẽ ăn một con nhện cho ngươi xem!"
Trong hộp có rất nhiều kem đậu xanh nên Khương Ninh không hề keo kiệt mà chia cho mỗi người một cái.
Một lúc sau, các học sinh lớp 8 cùng nhau ăn kem.
Thôi Vũ đến gần đội hình nữ sinh lớp 7. Hắn cầm cây kem đưa trước mặt đội hình nữ sinh lớp 7.
Các nữ sinh lớp 7 đương nhiên chú ý tới cảnh tượng này, đặc biệt là cô nàng mặt tròn đứng gần Thôi Vũ nhất, còn tưởng rằng bạn nam đang định cho mình ăn kem.
Nàng vẫn đang suy nghĩ làm thế nào để từ chối một cách lịch sự.
Có nhiều bạn nữ lớp này nhìn thấy. Một số bạn nữ dè dặt hơn chỉ liếc nhìn rồi quay đi để tránh bị cho là tham ăn.
Cô gái mặt tròn nhìn cây kem càng ngày càng gần mình, liền đưa tay ra trước mặt: "Không cần đâu…”
Nói được nửa chừng, Thôi Vũ đưa mặt ra trước cây kem, thè lưỡi từ dưới lên trên, liếm kem một cách dâm tà trước mặt các cô gái…
Thôi Vũ rút lưỡi lại, gương mặt đê mê: "Thật tuyệt vời!"
Động tác liếm kem mất hồn của Thôi Vũ, không chỉ làm rung động nữ sinh lớp 7 bên cạnh, mà còn làm rung động cả đám nam sinh lớp này.
Quách Khôn Nam không đành lòng nhìn hắn, tiếp tục giả vờ như không có chuyện gì, tiếp tục nói chuyện với Đan Khải Tuyền, giống như không quen biết người này.
Vương Long Long và Mã Sự Thành đang ăn kem.
Nữ sinh mặt tròn lớp 7 đối diện Thôi Vũ vội quay mặt đi, tâm hồn bé nhỏ của nàng bị chấn động mạnh, con người gì vậy!
Thôi Vũ vô cùng hài lòng, lòng hư vinh được thỏa mãn cực độ.
“Nhân tài." Một giọng nói mềm mại vang lên từ lớp 7.
“Ai đó?” Thôi Vũ quay đầu, người nói là một nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa lớp 7, Thôi Vũ nhìn thấy mặt nàng trước.
Hắn phát hiện nữ sinh này khi ngồi có vẻ rất cao, cao hơn cả với Quách Khôn Nam và Đan Khải Tuyền.
Vì thế hắn nhìn xuống, liền thấy một đôi chân đặc biệt dài.
"Ôi mẹ ơi!" Thôi Vũ kinh ngạc.
Thôi Vũ liếm kem: "Ngươi cao bao nhiêu vậy?"
Nữ sinh chân dài khinh bỉ nhìn hắn, vẻ mặt ghét bỏ, không thèm trả lời.
Thôi Vũ gãi đầu, một đời anh hùng của hắn lại bị khinh thường?
Nhưng không sao cả.
Là một trong những anh tài của lớp 8, hắn không bao giờ chiến đấu một mình!
Hắn là người có kho thông tin.
Thôi Vũ vỗ vai Vương Long Long trước mặt, chờ đến khi Vương Long Long quay lại, hắn chỉ vào nữ sinh chân dài, hỏi trước mặt nàng: “Long ca, nàng là ai? Cao bao nhiêu?”
"Trong vòng một phút, ngươi phải có đầy đủ thông tin về nàng."
Nữ sinh chân dài nghe vậy, vẻ mặt ghét bỏ càng rõ ràng hơn.