Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 726 - Chương 726: Rót Rượu! (2)

Chương 726: Rót rượu! (2) Chương 726: Rót rượu! (2)

Triệu Kính Dương căm phẫn, hận không thể ăn tươi nuốt sống!

Thôi Vũ chẳng thèm để ý tới kẻ thù này.

Thôi Vũ nhìn về phía em gái lớp 5, ánh mắt không hề thu lại, muốn nhìn thấu tâm can nàng.

Mạnh Tử Vận bị hắn nhìn khiến cả người không thoải mái, nàng quay sang Thôi Vũ, mặt không biểu cảm, trong mắt lộ rõ sự chán ghét.

Đổi lại là nam sinh bình thường, bị nữ sinh nhìn như vậy, sớm đã quay mặt đi.

Nhưng Thôi Vũ là ai chứ, biểu tình của hắn càng ngày càng đê tiện hơn.

Tào Côn lớp 5 khó chịu nhìn Thôi Vũ, giọng điệu không có ý tốt: "Ngươi nhìn cái gì?"

Lúc này Thôi Vũ mới chuyển hướng sang Tào Côn, tên này vóc dáng cao cao gầy gầy, là kiểu con trai được các em gái yêu thích nhất, tóc ngắn, hơn nữa chất tóc rất cứng.

Nếu như anh em tốt Mạnh Quế của hắn có chất tóc như Tào Côn, thì cũng chẳng cần tốn công phun keo xịt tóc mỗi ngày nữa.

Thôi Vũ tấm tắc lấy làm lạ: "Hai ngươi có tình thú quá nhỉ, nam nữ phối hợp.”

Mạnh Tử Vận lạnh lùng nói: "Chuyện của ta liên quan gì đến ngươi?”

“A!" Thôi Vũ vỗ tay," Có cá tính, ta thích!”

“Ngươi có bệnh hay không?" Tào Côn muốn đánh người.

Lớp trưởng Hoàng Trung Phi vội vàng khuyên nhủ: "Thôi đi Thôi Vũ, tập trung thi đi.”

Thôi Vũ nói: "Lớp 5 đúng không, chờ lênlớp 11, ta chờ lớp ngươi bị tách lớp.”

Nói xong những lời này, Thôi Vũ không nói gì nữa, núi cao đường xa, ngày sau còn dài.

Nghe vậy, Tào Côn và Mạnh Tử Vận như bị giẫm lên đuôi, tức giận vô cùng.

Thành tích lớp họ đứng thứ nhất đếm ngược từ dưới lên, đến lớp 11 chia ban, khả năng cao lớp sẽ bị tách lớp.

Những chuyện này, bình thường không ai mang ra bàn tán công khai, nhưng giờ đây lại bị bêu riếu trước mặt mọi người.

...

Cuộc đua tiếp sức Công chúa, vị trí cuối cùng.

Khương Ninh đứng tại chỗ.

Trần Tư Vũ và Bạch Vũ Hạ cùng các bạn khác đã chờ sẵn ở đích. Nơi đây tập trung đông đảo học sinh các lớp khác, vì đây là lượt chạy cuối cùng quyết định thắng thua.

Tiếng súng hiệu lệnh vang lên!

Các vận động viên ở vạch xuất phát bắt đầu chạy.

Hoàng Trung Phi bế thốc Thôi Vũ theo tư thế bế công chúa.

Du Văn đứng xem trợn tròn mắt! Nếu như không phải Thôi Vũ, người đang nằm trong vòng tay lớp trưởng lúc này, sẽ là nàng!

Ôm một người chạy bộ, khó mà chạy nhanh được. Hơn nữa thể chất của Hoàng Trung Phi tương đối bình thường, cho nên tốc độ rất chậm, khiến hắn bị tụt lại phía sau, trở thành người cuối cùng, yếu nhất trong nhóm.

Nhưng mà trong mắt Du Văn, lớp trưởng chạy càng chậm càng tốt, như vậy nàng có thể ở lại trong vòng tay của lớp trưởng, tốt nhất là ở lại một vạn năm!

Trong số các tuyển thủ dự thi, người thu hút sự chú ý nhất là Nghiêm Thiên Bằng lớp 9, hắn cao một mét chín, thân hình vạm vỡ như núi, trực tiếp khiêng Sử Tiến lên!

Nghiêm Thiên Bằng sải bước về phía trước, dẫn trước tất cả tuyển thủ!

Trầm Húc của lớp 9 bật cười ha hả: "Mau nhìn, Sử Tiến đang bay kìa!”

Trầm Tân Lập của lớp 9 đứng ở vị trí cuối cùng, nhìn tuyển thủ dẫn đầu phía sau. Sau khi trải qua những giây phút sôi nổi, hừng hực khí thế của đại hội thể thao, tinh thần hắn dần hồi phục.

Loại thi đấu tràn đầy thanh xuân này, làm cho người ta toàn tâm toàn ý tập trung, chính là liều thuốc tốt nhất để chữa lành vết thương lòng.

Tinh thần của Trầm Tân Lập đã trở nên phấn chấn hơn nhiều!

Với lợi thế như thế, hắn sẽ dẫn dắt tuyển thủ lớp hắn giành giải quán quân!

Ngoại trừ Nghiêm Thiên Bằng, tổ hợp trai xinh gái đẹp của Tào Côn và Mạnh Tử Vận cũng thu hút không ít sự chú ý.

Tào Côn bế ngang Mạnh Tử Vận, chạy nhanh về phía trước, lúc này hắn tràn đầy sức mạnh!

Mạnh Tử Vận bị bạn học xung quanh nhìn chằm chằm, vì sức của Tào Côn không đủ lớn, khiến cơ thể nàng cứng đơ, khó chịu, vô cùng chật vật.

Bị bế kiểu công chúa chẳng hề dễ chịu chút nào!

Mạnh Tử Vận cảm thấy, nàng hiện tại như một con lợn đang nằm ngửa.

"Cố lên! Cố lên!"

Tiếng hò reo vang dội bên lề đường đua.

Nghiêm Thiên Bằng là người đầu tiên về đến điểm tiếp sức, hắn trao lại Sử Tiến cho một nam sinh cường tráng khác trong lớp.

Lớp 9 vẫn tiếp tục dẫn đầu.

Học sinh lớp 9 reo hò cuồng nhiệt, có vẻ như lớp họ lại sắp giành được một giải thưởng nữa!

Tào Côn bế Mạnh Tử Vận vọt tới vị trí thứ hai của cuộc thi tiếp sức, một nam sinh mặt tròn đang đợi sẵn, nở nụ cười rạng rỡ chuẩn bị đón lấy Mạnh Tử Vận.

Kết quả Tào Côn hét lên với một nam sinh bên cạnh đường chạy, lập tức một nam sinh gầy gò lao ra, nhảy vào lòng nam sinh mặt tròn.

Trò chơi này khá tự do, có thể đổi công chúa bế giữa chừng.

Nam sinh mặt tròn trong lòng chửi thầm, nhanh chóng tiếp tục thi đấu.

Tào Côn lạnh lùng, ngay từ khi vừa khai giảng hắn đã để ý Mạnh Tử Vận, từ bỏ cả một khu rừng để chuyên tâm theo đuổi nàng gần một năm, sao có thể để người khác chen chân vào được!

Khởi đầu không mấy thuân lợi, Hoàng Trung Phi lỡ nhịp, nên khi đến lượt Quách Khôn Nam tiếp nhận, lớp 8 đã bị tụt lại phía sau một khoảng lớn.

Trên sân, Thôi Vũ đáp xuống đất, nhảy vọt lên lưng Quách Khôn Nam, giống như kỵ binh rút đao, khàn cả giọng: “Đại đội kỵ binh, xung phong!”

Quách Khôn Nam cõng Thôi Vũ lên lưng, co cẳng bỏ chạy, nhưng thể chất của hắn, không tính là nổi bật.

Hơn nữa, việc cõng thêm một nam sinh khiến Quách Khôn Nam nhanh chóng kiệt sức.

Đan Khải Tuyền cổ vũ: "Nam ca, xông lên!
Bình Luận (0)
Comment