Chương 825: Loạn trong giặc ngoài
Chương 825: Loạn trong giặc ngoài Chương 825: Loạn trong giặc ngoài
Bạch Vũ Hạ giơ cổ tay ra: “Xem đi.” Sau khi xem một lúc Du Văn càng - khát vọng, thậm chí nàng còn muôn đưa tay sờ thử, chỉ là Bạch Vũ Hạ lấy lý do “Ngọc thạch tuỳ tiện đụng vào sẽ mất linh khí”' để từ chối nàng. Đợi sau khi Du Văn đi rồi, Trần Tư Vũ ngạc nhiên: “Hạ Hạ, người nói thật hay giả vậy?”
Bạch Vũ Hạ bình tĩnh nói: “Tin thì thật không tin thì là giả."
Trần Tư Vũ sờ cá Koi của nàng: “Vậy. bình thường ta và chị gái làm sao đổi ngọc được?”
“Hai người không phải cùng một người à?" Bạch Vũ Hạ hỏi ngược lại. “Ờ ờ." Trần Tư Vũ yên tâm, nàng và chị gái là cùng một cơ thể. Tự học buổi tối, tin tức được truyền ra ngoài, nhiều học sinh nghe được . Khương Ninh tăng ngọc bội cho Trần Tư Vũ và Bạch Vũ Hạ.
Nhưng cũng không ai nói lung tung, dù sao cũng không phải tăng riêng cho bạn nữ nào đó.
Huống hồ, Khương Ninh ở lớp 10-8 được đánh giá không tệ.
Đám người Giang Á Nam thảo luận về ngọc bội, Đoàn Thê Cương im lặng lãng nghe.
Qua tiếp xúc của hắn với Thôi Vũ hắn cũng đoán được đại khái tình hình học sinh lớp 10-8, có tìm hiểu ai là _ người tốt ai là người xuất, ai đáng để qua lại, người tốt đều được Thôi Vũ lượt qua một loạt cho hẫn.
Con người một khi đã vững chân thì khát khao càng nhiều hơn, Đoàn Thê Cương không ngoại lệ, năng lực thích ứng của hắn rất mạnh, mới đến một ngày đã có thiện cảm với Giang Á Nam.
Mắt của Giang Á Nam hơi nhỏ nhưng da rât trăng, dáng người rất cao lại còn tốt bụng.
Lúc hắn và Bàng Kiều đánh nhau, Giang Á Nam còn khuyên nhủ hẳn. Dựa theo phán đoán của Đoàn Thế Cương, có lẽ độ khó để theo đuổi Giang Ä Nam cũng không cao.
Hắn suy nghĩ có nên hỏi thăm Thôi Vũ để tìm hiểu về tình hình của cô em này?
Có điều Đoàn Thế Cương kiểm chế, hắn còn là người mới không thể giồng trông khua chiêng.
Hắn nghe mấy người nói chuyện tìm đúng thời cơ thích hợp thì quả quyết tiếp lời: “Con gái các ngươi thích ngọc bội hả?” Tuần này trôi qua rất nhanh, bất giác đã đến tối thứ năm.
Tiết Nguyên Đồng nằm bò trên bàn học, gối cánh tay, nhìn về phía Khương Ninh bên cửa sổ.
Tầm mắt nhìn ra sân trường bên ngoài cửa sổ đang chìm vào màn đêm, xa xa toà phòng học sáng lên ánh đèn, thậm chí có thể trông thấy rõ tấm bảng đèn trong phòng học được chiếu sáng bởi ánh đèn.
Nếu nhìn gần thì mặt kính thuỷ tỉnh phản chiếu một bên mặt Khương Ninh đang đọc sách.
Khương Ninh lẳng lặng đọc sách, đây là hình ảnh Tiết Nguyên Đồng thường thấy nhất và gặp qua rất nhiều lần. Tiết Nguyên Đồng cử động cánh tay để gối dê chịu hơn chút.
“Khương Ninh, tuần này chúng ta làm gì?” Tiết Nguyên Đổng muốn biết trước.
Thời gian có Khương Ninh, mỗi lần đền cuối tuần nàng luôn có thể tìm được việc mong muốn, cùng nhau ở nhà chơi game xem phim, làm đồ chơi hoặc đền Hà Bá dạo, toàn bộ nàng đều rất thích.
Khương Ninh tính một lúc thì nhớ . đến sắp xếp của hắn ở núi Hổ Tê, hắn nói: “Thứ bảy chúng ta ở nhà ăn cua." Sau khi Tiết Nguyên Đồng nghe xong, bật dậy thắng lưng từ trên bàn học, mắt sáng ngời đây thích thú: “Bắt cua hả?”
Nàng vuốt cổ tay làm bộ dạng muốn thể hiện tài năng. Khương Ninh nhìn sang nàng.
Tiết Nguyên Đồng cũng nhìn thẳng vào hãn.
Sau đó Tiết Nguyên Đồng nhìn thấy sự ghét bỏ trong mắt Khương Ninh. “Ta đi bắt, ngươi ở nhà đợi ta về.” Khương Ninh nói, những con cua này là loại chất lượng trước đây hắn tìm Thiệu Song Song kiểm để ở dòng suôi nhỏ trên núi Hổ Tê nuôi dưỡng.
Bây giờ tháng sáu rồi, cua nuôi ở đấy có đầy linh khí cũng đủ nhiều, đang lúc đến mùa phải bắt ri.
“Tại sao không cho ta đi, lẽ nào ta không thể giúp ngươi sao?” Tiết Nguyên Đồng bĩu môi, bộ dạng không vui.
Tạm thời Khương Ninh không muốn _ để nàng biết đến sự tổn tại của núi Hồ Tê, nếu thật sự nhìn thây vùng đât linh khí ấy không chừng Tiết Nguyên Đồng sẽ đoán ra chút gì đó, bây giờ vần còn quá sớm.
“Đợi ta về đi, đợi ăn mà không vui sao?”
Tiết Nguyên Đồng: “Tự tay bắt mới có cảm giác tham gia chứ."
Khương Ninh lười trả lời nàng.
Sau khi biết được chuyện ăn cua, Tiết Nguyên Đồng nhảy nhót không thôi, đổi với nàng mà nói cua tuyệt đổi xứng danh món ăn quá giá.
Giá cua đầu năm nay không rẻ, mua bừa mây con đã hơn mây chục tệ, thậm chí là cả trăm!
Lần trước Tiết Nguyên Đồng ăn cua vân là Khương Ninh bắt từ ven sông lên.
Lần đó ba con cua nàng đã ăn hết hai con rưỡi. Đủ để chứng minh sở thích của nàng. Tiết Nguyên Đồng thấy Khương Ninh vần phớt lờ nàng, nàng tức giận nói: “Không cho ta đi bắt thì ta không nâu cua cho ngươi."
Khương Ninh cười, đe doaạ này thật là đáng sợ.
Tiết thứ hai của buổi tự học tối, môn toán của Cao Hà Suất.
Cao Hà Suất lại bắt đầu giảng nội dung mới, tỉnh thần của học sinh nghe giảng không phần chẩn, nhiều học sinh miền cưỡng kìm nén cơn buồn ngủ, dựa vào nghị lực kiên cường để nghe giảng.
Cao Hà Suất nhìn qua các học sinh với ánh mắt cảm thông, rồi giảng tiếp để bài cực khó như không có chuyện gì. Sau đó hắn nói với mọi người: “Hiểu để rổi chứ, cho các ngươi tương tự thì có thể giải được không? Hiểu rổi thì chúng ta chọn một để đi."
Có học sinh trả lời: “Hiểu rồi ạ." Đoàn Thế Cương nói theo, với kinh nghiệm đi học của hắn thì qua loa như vậy chắc chăn không sao.
Kết quả Cao Hà Suất không theo lẽ thường, hắn chỉ vào Đoàn Thể Cương: “Nào, người nói xem để này làm thê nào?”
Đoàn Thế Cường sao mà biết làm được, hơn nữa năm hãn không đi học rồi quả thật là rắm chó không kêu.