Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 831 - Chương 831: Sở Sở Đến Đây

Chương 831: Sở Sở đến đây Chương 831: Sở Sở đến đây Chương 831: Sở Sở đến đây

Sau khi ăn xong, Tiết Nguyên Đồng tự giác dọn dẹp bát đũa, Khương Ninh đầy xe ra ngoài cổng, sau đó nàng đóng cửa lại rồi lên xe đạp của Khương Ninh.

“Có chút nóng!” Tiết Nguyên Đồng đội mũ chồng nẵng.

“Đợi khi đạp nhanh rồi sẽ không nóng nữa.” Khương Ninh nói

‹ừI”

Quả nhiên, khi Khương Ninh tăng tốc Tiết Nguyên Đồng không còn cảm thây nóng nữa.

Bây giờ đã hơn 8 giờ, ánh nắng mặt trời trở nên chói chang, bờ sông vắng vẻ, những người dậy sớm tập thể dục đã rời đi hêt rổi.

Chiếc xe đạp địa hình lướt trên con đường nhựa dọc bờ đê. Tiết Nguyên Đồng nhìn về phía xa của sông Huệ Thủy, bên bờ sông có những đám lau sậy mọc um tùm, nước sông lấp lánh, tràn đầy hương vị mùa hè.

Xe đạp địa hình đi vào khu đô thị, cảnh đồng quê nguyên sơ đã bị thay thể bởi những tòa nhà cao tầng bằng bê tông, chỉ có những dải cây xanh ven đường mới mang lại chút khí tức tự nhiên.

Khương Ninh đạp xe suốt quãng - đường rẽ đông rẽ tây, cuôi cùng đền dưới lầu của Sở Sở. Hắn thăm dò bằng thần thức, thấy Sở Sở đang dọn dẹp nhà cửa.

“Đi thôi!" Khương Ninh ra hiệu dẫn nàng lên.

“Khương Ninh, ngươi cứ lo việc của mình trước đi, không cần lên lầu đâu, cao lắm! ” Tiết Nguyên Đồng xua tay nói

Nhà Sở Sở ở tầng 7, nếu leo nên chắc chăn sẽ mệt chết. Nói xong, nàng đẩy Khương Ninh ra. “Được rồi, vậy ta đi đây, chúng ta gặp lại ở nhà." Khương Ninh đạp xe rời đi. Đợi đến khi bóng lưng của hắn khuất hắn, Tiết Nguyên Đổng mới bắt đầu bước lên cầu thang.

Khương Ninh xuyên qua các con hẻm, thần thức bao phủ hàng trăm mét, trong các con hẻm khu dân cư cũ không có camera giám sát.

Sau khi chắc chắn không có ai chú ý, hắn búng nhẹ chiếc nhân trữ vật, một chiếc thuyền nhỏ bằng bàn tay hiện ra linh quang, trận pháp ấn thân được kích hoạt.

Trên con hẻm chật hẹp, Khương Ninh dân dắt linh lực, linh chu bay thăng lên không trung gần hai mươi mét, sau đó lớn dân thành một chiếc linh chu dài ba mét.

Khương Ninh vẫy tay một cái, thu xe đạp địa hình vào nhân trữ vật.

Cùng lúc đó hắn đánh ra một đạo khí quyết ẩn giầu cho mình, sau đó Khương Ninh kích hoạt khinh thân thuật khiên cho cơ thể nhẹ nhàng bay lên không trung, với tu vi luyện thể, lực tác dụng mạnh làm thân hình hắn bay lên.

Hắn nhảy một cú lên tới hơn hai mươi mét, vượt qua những tòa nhà cũ kỹ cao bảy tầng xung quanh. Hắn nhìn từ trên cao xuồng các tòa nhà xung quanh, linh chu trôi đến dưới chân hãn.

Sau đó tăng tốc xuyên qua không khí lao về phía chân trời.

Khương Ninh bay vào núi Hổ Tự Sơn, trước tiên hắn đi kiểm tra linh điển, sau đó hái hai quả dưa hấu lớn. Hắn dùng thần thức quét qua linh điền, trồng đủ loại rau củ và trái cây nhưng chúng vần chưa chín.

Hắn trồng những loại rau củ và trái cây này không phải để bán, nên không gieo trồng cùng một lúc.

Như trồng dưa hấu, Khương Ninh trồng theo từng đợt, dù là xuân, hạ, thu, đông hẳn đều có thể ăn dưa hầu chín.

Lấy dưa hấu xong, Khương Ninh đặt vào nhân trữ vật, sau đó men theo con suối chảy qua linh điển đi xuống núi.

Con suối trong veo phát ra tiếng nước chảy róc rách, vài con cua lớn bò trên những viên đá cuội bên bờ suối, tạo nên một cảnh tượng thanh bình. Khương Ninh chợt nhớ lại tối qua Tiết Nguyên Đồng bắt chước cua đi ngang, không kìm được mà nở nụ cười.

Những con cua trên đá cuội vươn lên với cặp càng hùng hổ và ngạo mạn. Những con cua này sống trên núi Hổ Tự Sơn, nơi tràn đầy linh lực, sức mạnh mạnh mẽ, động tác linh hoạt, nều người bình thường đền đây bắt. chúng có thể bị kẹp một cái đau thấu trời.

Nhưng mà Khương Ninh chỉ cần khẽ co tay, kích hoạt linh lực, bắt lẫy vài con của xa và cho vào xô sắt.

Những con cua vung vầy càng, cố găng đâm thủng xô sắt, nhưng trước mặt xô sắt cứng chắc, sự chổng cự của chúng thật vô vọng.

Tổng cộng Khương Ninh bắt được sáu con cua lớn, chúng lớn hơn rât nhiều so với cua bình thường ở chợ, môi con nặng sáu đến bảy lạng, đủ cho ba người ăn. Hơn nữa, Tiết Nguyên Đồng còn nói răng hôm nay còn có những món khác nữa.

Sau khi xử lý xong các con cua, Khương Ninh cưỡi linh chu trở về đê, mang thùng sắt về nhà, sắp xếp dưa hầu và bổ sung một cái trận pháp để ướp lạnh.

Sau đó hắn tu luyện một giờ tại nhà và đi đến nhà của bác lớn.

Khương Ninh mang theo dưa hấu, đi xe đạp địa hình vào khu nhà của bác. Bảo vệ ngồi trong nhà mát với quạt điện, còn những người ra ngoài khu phô đều mang ô che nẵng.

Người đón Khương Ninh lên lầu là Thâm Thanh Nga.

Khương Ninh nhìn nàng một lúc,Thầm Thanh Nga tỏ ra bình thường và nói: “Bác gái bảo ngươi trưa nay ở lại đây ăn cơm, hôm nay bác làm món sườn, nói là cực kỳ đắt tiền.”

“Để lên lầu nói tiếp.” Khương Ninh không trực tiếp từ chối.

“Ù,” Sau khi nói xong, Thẩm Thanh Nga không nói thêm gì nữa. Nàng không muốn nói quá nhiều để không khiến mọi người có cảm giác nàng đang cố ý làm hài lòng Khương Ninh. Trong thang máy rất vắng vẻ, nhà của bác là căn hộ tầng trệt có diện tích 180 mét vuông, mỗi tầng chỉ có hai căn hộ, ít khi đông đúc.

Cửa mở ra, bác gái mừng rỡ chào đón: “Ninh Ninh đến rổi à, anh ngươi vừa mua một thùng kem, mau đến thử đi."

Khương Ninh thấy sự nhiệt tình của bà bác, mỉm cười nâng túi đang cầm lên phía trước: “Dưa mà Quân Long muốn, loại dưa này không dễ mua, ta cũng lấy từ một người bạn trên mạng."

Những trái dưa này từ núi Hổ Tự Sơn, vừa chín đủ bổn trái, nều không hắn đã từ chổi yêu cầu của Giang Quân Long.
Bình Luận (0)
Comment