Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 890 - Chương 890: Cẩn Đổ Nước (2)

Chương 890: Cẩn đổ nước (2) Chương 890: Cẩn đổ nước (2) Chương 890: Cẩn đổ nước (2)

Chẳng mấy chốc, dì Cố đã trở về. Mẹ của Tiết Sở Sở trò chuyện một lúc ở cửa, rồi khéo léo từ chổi lời mời ở lại: “Chờ mua được nhà rồi sau này còn nhiều thời gian, không vội gì cả."

Dì Cố nghe vậy nói: “Được thôi, tối nay tỷ đi xe đạp chú ý an toàn nhé." “Có đèn đường mà."

Sau khi Tiết Sở Sở rời đi, Tiết Nguyên Đồng liền hỏi: “Từ mâu, nhà đã mua được chưa ạ?”

Dì Cố không hề che giấu: “Đã thỏa _ thuận xong rồi, nhưng nhà Sở Sở vân đang lo chuyện tiền bạc. Ước chừng phải một thời gian nữa mới mua được nhà."

Buổi tối, Khương Ninh ngồi trên chiếc ghế nhỏ ngoài hiên nhà hóng mát, cặm cụi nghịch điện thoại. Bên cạnh, Tiết Nguyên Đồng không hề đụng đến điện thoại.

Nàng đang mải mê chơi chiếc máy tính bảng.

Đây là chiếc iPad mini 2 của Khương Ninh. Tiêt Nguyên Đồng đã từng ao ước sở hữu nó từ lâu, thậm chí còn lập ra kể hoạch tiết kiệm nghiêm ngặt. Ví dụ như: không ăn tôi ở trường, nhờ mâu thân nâu cơm để tiêt kiệm tiền, cai nghiện ăn vặt,...

Nhờ những nỗ lực đó, nàng cũng tiết kiệm được một khoản kha khá. Tuy nhiên, Tiết Nguyên Đồng lại nhận ra răng Khương Ninh hầu như không sử dụng chiếc máy tính bảng này.

Sau vài lần “mặt dày” mượn máy của hắn, nàng chợt nhận ra một điểu. Nếu nàng bỏ ra một khoản tiền lớn để mua máy tính bảng, đồng nghĩa với việc bản thân phải tăn tiện, co kéo chỉ tiêu. Khi ăn cùng Khương Ninh, nàng không thể thoải mái thưởng thức bữa ăn, điều đó cũng đồng nghĩa với việc Khương Ninh cũng không thể ăn ngon miệng.

Vì vậy, nàng quyết định cho Khương Ninh ăn ngon hơn một chút, đổi lại nàng sẽ dùng máy tính bảng của Khương Ninh.

Tiết Nguyên Đồng đặt máy tính bảng lên đùi, ngón tay di chuyển liên tục, tiếng nhạc game vang lên từ loa. Khương Ninh liếc nhìn thấy Tiết Nguyên Đồng đang chơi “Kingdom Rush”, đây là một game thủ thành khá chất lượng, được xếp vào hàng đầu trong các game cùng thể loại. Tiết Nguyên Đồng đã xây dựng rất nhiều tháp pháo, san sát nhau, bắn tan nát lũ quái vật.

Bên cạnh nàng có một chiếc ghế, trên đó đặt một đĩa khoai tây chiên cay nồng. Vừa chơi game, vừa tiện tay lấy khoai tây chiên căn rôm rồp.

Sau đó còn uống một ngụm nước ngọt ngon lành, quả là tận hưởng vô cùng tận.

“Từ mẫu, nước uống hết rồi." Tiết Nguyên Đồng gọi to.

Dì Cố cầm ly trà, rót thêm cho nàng một cốc.

“Từ mẫu, không có nước đá ạ?” “Hôm nay con không được uống nước đá.” Dì Cổ dặn dò.

Tiết Nguyên Đồng tập trung chơi game, vượt qua từng màn một cách hãng say.

Khương Ninh lướt qua vài bài đăng trên diễn đàn Để Ba của Baidu. Hiện nay, Để Ba đang ở thời kỳ đỉnh cao, lượng người theo dõi vừa mới vượt. qua mười triệu người không lâu, rất nhiều bài đăng mới được đăng tải, chỉ trong chớp mắt đã bị chìm nghỉm, không thể xem hết được.

Duyệt qua một số bài đăng, tin nhắn trong nhóm lớp liên tục hiện ra, hắn mở ra xem, Đổng Thanh Phong khoe chiếc điện thoại mới mua của mình, một chiêc OnePlus 1.

“Thương hiệu gì vậy, nghe lạ quá?” Khương Ninh lên tiếng “Còn một cộng một, sao không gọi thắng là 2 nhỉ?”

Đổng Thanh Phong khoe vài tấm ảnh, nói: “Ta mua bản 64GB, RAM khủng bổ tận 3GB, trang bị chip Qualcomm 801, cầu hình này bảo đảm đỉnh cao luôn!”

Lời nói của hắn khiến cả đám nam sinh phải im bặt.

Mã Sự Thành nói: “3GB RAM đúng là mạnh thật, mở được cả đổng app." Quách Khôn Nam thở dài: “Ta mới có 1GB RAM, chênh lệch gâp ba lần." Đổng Thanh Phong lại tạo dáng chụp ảnh, tận hưởng niểm vui sướng với chiếc điện thoại mới: “Mượt mà vô cùng luôn!”

Trương Trì bất chợt lên tiếng: “Đổng Thanh Phong, đổi điện thoại mới rồi, còn cái cũ thì sao?”

“Để làm máy phụ chứ sao." Đổng Thanh Phong trả lời.

Trương Trì: “Sao không bán đi?”

Hắn còn đang nghĩ, nếu Đổng Thanh Phong bán điện thoại cũ, hắn có thể hớt hẻo mua lại chiếc điện thoại cũ của bạn học hay không.

Đổng Thanh Phong: “Ta thích dùng hai điện thoại."

Trương Trì nói: “Thật xa xỉ, màn hình của ta còn vỡ tan tành."

Nhân sinh so sánh không bằng, hắn nhớ ra chiếc điện thoại cũ của Đồng Thanh Phong được bảo quản khá tốt, lại là thương hiệu Vivo, không giổng như hẳn chỉ dùng hàng tạp nham. Quách Khôn Nam: “Vỡ nặng lắm à?” Trương Trì tâm trạng bực bội: “Có mầãy vết nứt, cảm ứng không nhạy nữa rồi."

Quách Khôn Nam: “Vỡ nát đến mức nào, cho ta xem thử xem có phải hỏng màn hình trong không.”

Thế là Trương Trì chụp màn hình gửi ảnh vào nhóm chat.

Quách Khôn Nam nhìn nhìn, nghỉ ngờ: “Không vỡ, vẫn nguyên vẹn mà.”

Trương Trì: “Nhìn kỹ lại đi, chắc chắn là vỡ rồi." Quách Khôn Nam nhìn trái nhìn phải, màn hình vẫn hoàn hảo không tì vết, anh ta gõ chữ: “Khải Tuyển, ngươi xem điện thoại của Trương Trì có vỡ không?”

Đan Khải Tuyền đang theo dõi cuộc trò chuyện liền trả lời ngay: “Không vỡ."

“Cậu lừa tôi hả, rõ ràng là vỡ mà.” Trương Trì thẩm nghĩ: “Hắn ta đang nói dối sao?”

Hắn lại chụp màn hình và gửi vào nhóm: “Hai người nhìn kỹ cho ta." Tiếp đó, mấy người tranh cãi về việc màn hình có vỡ hay không.

Du Văn kinh ngạc: “Hôm đó màn hình của Trương Trì đúng là vỡ rồi, ta đã _ nhìn thầy, sao giờ lại nguyên vẹn thê này, thay màn hình mới à?” Hoàng Trung Phi gửi một chuỗi dấu chẩm lửng.

Trương Trì @ Lớp trưởng: “Trung Phi, ngươi nói xem có vỡ không?” Hoàng Trung Phi đành phải ra mặt giải thích: “Đây là ảnh chụp màn hình, không phải ảnh chụp bằng camera, ảnh chụp màn hình không thể nhìn thây bên ngoài." (Trans: quê là quê chúng mình quê quá :Ð)
Bình Luận (0)
Comment