Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi (Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi)

Chương 117

Editor: thao1504

Hối hận cũng đã chậm, Mạnh Tĩnh Nghiên sau khi thay quần áo năm sáu lần, liền suy nghĩ phải phối hợp giầy gì, túi xách gì, làm chết vô số tế bào não, hiện tại nếu nha đầu kia nói là chỉ chọc cô chơi, không cho cô đi theo, khẳng định sẽ nổi giận. Không thể ngăn cản được.

Tục ngữ nói không sai, con thỏ nóng nảy sẽ cắn người, cô nha, chính là con thỏ sẽ cắn người đó.

Giày cao gót Mạnh Tĩnh Nghiên mang chính đôi Chanel bản số lượng có hạn mua trên Internet, đôi này, nhìn thì đẹp mắt, có giá trị cao, nhưng mà gót giày quá cao, cô là một học sinh cấp 3 khiêm tốn ngoan ngoãn thật sự không có cơ hội thích hợp nào để mang nó. Nhưng hôm nay sẽ cho nó lần đầu tiên được công diễn!

Gót giày cao 8 cm làm cho chiều cao của Mạnh Tĩnh Nghiên cao lên đến 1m76, đứng chung một chỗ với Thành Trạm Vũ chỉ kém nửa cái đầu, vô cùng xứng đôi. Hai người đi bộ trên đường, mười người có chín cái đầu quay lại, chỉ là...... Phần lớn những người quay đầu lại cũng nhìn chằm chằm hai chân  của Mạnh Tĩnh Nghiên.

Giày cao gót là bằng hữu thật tốt đàn bà là, giày cao gót thích hợp làm cho cô có một đôi ngọc chân có vẻ vừa dài vừa thẳng, nhìn cực kỳ xinh đẹp. Nhất là dù cô vừa đi vừa quàng tay của Thành Trạm Vũ, nhưng đi không được vững vàng, nhìn cô bóng lưng, lung lay sinh động.

Quay đầu nhìn cao như thế, khiến tiểu Mạnh nhi có tâm tư ham hư vinh càng ngày càng lớn lên, nụ cười trên mặt cũng càng ngày càng kiều diễm. Mà Thành Trạm Vũ bên cạnh cô  thì sau, chính là nhìn chằm chằm từng người đi trên đường, ai nhìn Mạnh Tĩnh Nghiên hơn một chút, liền hận không thể mốc hai con mắt của hắn ra.

Ra khỏi chung cư, liền kêu một chiếc xe taxi, nhanh chóng nhét cô vào.

Động tác cực kỳ thô lỗ làm cho Mạnh Tĩnh Nghiên ngã nhào lên ghế sau của xe taxi, cùi chỏ mềm mại bị cọ xát  lên đệm ghế, hơi ửng hồng. Liền trợn to mắt tố cáo nhìn Thành Trạm Vũ, hắn thấy vậy liền hối hận không kịp, kéo cánh tay Mạnh Tĩnh Nghiên qua nhẹ nhàng giúp cô xoa cánh tay đang đỏ.

Thời tiết tháng sáu cực nóng, nha đầu thối này lại cãi láo, đông sợ lạnh hạ sợ nóng, thành quả của việc đổi năm sáu bộ quần áo là trên người chỉ khoác một cái áo khoác nhỏ che cái lung trần, phía dưới một váy cực ngắn, quần áo tương đối mát mẻ. Đi bộ lúc cũng được, nhưng lúc ngồi xuống váy liền cao lên một  chút, cùng với đôi ngọc chân đang khép lại càng lộ ra vẻ mê người, Thành Trạm Vũ chỉ một cái liền muốn nuốt nước miếng.

Yêu tinh này! Tại sao có thể để cho cô mặc như vậy đi gặp bạn học chứ, đó không phải là vào hang sói sao?

Vợ bạn, không thể lừa gạt, mặc dù tụi bạn xấu cũng sẽ không ý định biến thái là động đến Nghiên Nghiên, nhưng để cho ánh mắt của người khác chiếm tiện nghi như vậy cũng không được! Thoải mái mời người khác nhìn vợ của mình như vậy, hắn không làm được!

Trời mùa hạ, Thành Trạm Vũ mặc cũng không nhiều, tựu giản đơn giản đơn  mặc món t T-Shirt, nếu cởi ra che lại cái chân cho Mạnh Tĩnh Nghiên, thì trên người hắn sẽ để trần. Huống chi Mạnh Tĩnh Nghiên mặc váy ngắn vốn là muốn cho mát mẻ, làm sao sẽ dễ dàng để một cái gì khác che lên cái chân mình chứ?

Xe taxi chạy không tới năm phút đồng hồ thì đến chổ, địa điểm tụ hội rất gần nhà của Mạnh Tĩnh Nghiên, Thành Trạm Vũ đón xe taxi thuần túy là không muốn cho Mạnh Tĩnh Nghiên đi trên đường bị người ta nhìn suốt.

Học sinh mới tốt nghiệp trung học cho dù trong nhà cho nhiều tiền đi nữa, cũng sẽ không có chuyện tiêu phí hạng sang cho những trường hợp này, không thể bao luôn cả khách sạn, nhưng dầu gì cũng sẽ thuê một phòng, an tĩnh rất nhiều. Chỉ là khi hai người vừa đi vào, trong phòng liền náo nhiệt lên, vang lên những âm thanh huýt gió cùng náo nhiệt.

Sắc mặt Thành Trạm Vũ như táo bón, kéo ghế ra cho Mạnh Tĩnh Nghiên, đợi sau khi cô xuống liền hơi đẩy cái ghế đẩy vào trong, muốn cái tấm trải bàn rũ xuống sẽ che đi bắp đùi đang lộ ra bên ngoài của Mạnh Tĩnh Nghiên, sắc mặt một nhỏ mọn lúc này mới khá lên hơn một chút.

"Người dựa vào quần áo ngựa dựa vào cái yên, chả trách sau hoa khôi của trường chúng ta lại trở nên xinh đẹp hơn như vậy Hahaa...!"

"Đúng vậy đúng vậy, Thành Trạm Vũ, ngươi phải coi chừng thật kỹ hoa khôi Mạnh của trường chúng ta nha, nếu không cẩn thận sẽ bị người khác đoạt đi mất."

Những người quen biết Thành Trạm Vũ đều biết, không ưa hắn, nói năng lỗ mãng hoặc muốn đánh nhau, thế nào cũng được, nhưng không thể lấy Mạnh Tĩnh Nghiên ra nói giỡn. Nếu ai dám đánh chủ ý lên người Mạnh Tĩnh Nghiên, hắn sẽ không khách khí.

Sau giấu đi cặp đùi trắng nõn của bảo bối hắn, không ai nhìn cô chằm chằm nữa, Thành Trạm Vũ rất vừa lòng. Gọi nhân viên phục vụ mang hai tá bia lên, chuẩn bị cùng các bằng hữu vui vẻ một ngày. Chỉ là bạn tiểu Mạnh bên không vui, dùng sức bấm bên hông Thành Trạm Vũ một cái. Hắn tửu lượng không lớn, không được uống nhiều như vậy..., nếu uống say không ai có thể phục vụ hắn.

Khuôn mặt của Thành Trạm Vũ vội cười thật tươi, bảo đảm không uống nhiều, không uống say, xin Mạnh Tĩnh Nghiên cho hắn chút thể diện, muốn đánh thì có thể về nhà lại nói.

Âm thanh của hắn rất nhỏ, kề sát vào tai của Mạnh Tĩnh Nghiên mà nói. Làm cho tai nhỏ của tiểu nha đầu hơi ngứa, hận không thể lấy tay đẩy cái đầu của Thành Trạm Vũ  ra. Nhưng mà hắn nói đúng, có nhiều người nhìn như vậy, phải cho hắn mặt mũi nha. Không thể làm gì khác hơn là chịu đựng hắn, tùy hắn mờ ám, chỉ là hai tai từ từ đỏ lên.

Mạnh Tĩnh Nghiên không làm khó, nhưng có người khác không chịu bỏ qua cho Thành Trạm Vũ nha, rối rít giễu cợt hắn, nói thật dễ nghe chính là tình cảm vợ chồng son rất tốt, còn không thì nói hắn bị vợ quản nghiêm.

Ai là “vợ” hắn chứ!

Tiểu Mạnh vừa muốn phản bác, chợt bàn tay ở dưới bàn bị người nắm chặt, lời phản bác liền bị nuốt trở vào, người cả bàn thấy cô cam chịu, càng thêm không hề có kiêng kỵ nữa bắt đầu giễu cợt bọn họ. Thật ra thì mặc kệ bọn họ cam chịu hay không cam chịu, các bạn bè của Thành Trạm Vũ đã sớm đem bọn họ ghép thành đôi rồi..., nếu thừa nhận thì thôi, nếu không chịu thừa nhận, thì cũng chỉ coi là Mạnh Tĩnh Nghiên xấu hổ nên không thừa nhận, sẽ thay đổi cách trêu chọc cô.

Lúc nhân viên phục vụ đưa bia vào thuận tiện cầm thực đơn vào xin mọi người gọi thức ăn, dĩ nhiên theo nguyên tắc sẽ ưu tiên các bạn nữ, cho các bạn nữ chọn trước. Sau khi Mạnh Tĩnh Nghiên gọi hai món mà mình thích liền đưa thực đơn cho một bạn nữ khác, từ lúc vào phòng đến giờ mới bắt đầu quan sát những người đến tham gia tụ họp.

Trong này tính cả cô và Thành Trạm Vũ, tổng cộng có năm nam ba nữ, nam sinh cô đều biết, đều là Trường Số 1, hai người ở chung lớp với Thành Trạm Vũ, hai người khác cũng thường chơi bóng rỗ với hắn. Còn hai bạn nữ cô cũng chỉ biết một người, chính là cô bạn nhỏ nhắn, hơi gầy vóc dáng rất khá, chỉ là màu da có đen, là bạn gái  của xxx. Nữ sinh ngồi ở bên cạnh ăn mặc rất thành thục, mặc bộ quần áo hiện đang rất được ưa thích hiện nay, có lẽ nhìn rất hấp dẫn người khác đi, nhưng Mạnh Tĩnh Nghiên có chút không tiếp thu nổi, cảm thấy quần áo của cô có vẻ không hợp, nhìn giống như gấu mèo.

Nhìn tới nhìn lui, những người nữ sinh ở trong này, vẫn là cô có dáng dấp xinh đẹp nhất mà thôi!

Mạnh Tĩnh Nghiên hả hê, tâm hư vinh liền có chút bành trướng lên, còn dùng ánh mắt ý bảo Thành Trạm Vũ, hình như là đang cùng hắn nói: như thế nào, mang chị  ra ngoài làm cho ngươi rất có thể diện phải không?

Thấy hai mắt nhỏ đầy hả hê nhìn mình Thành Trạm Vũ không hiểu chuyện gì, nhưng ngược lại làm cho hắn nuốt một ngụm nước miếng, trước mặt mọi người, lại dùng ánh mắt đầy mị hoặc này nhìn hắn! Thật là hối hận nha, tại sao đồng ý đi hội tụ với bọn rỗi rãnh này chứ, hôm nay là chủ nhật, không có bọn họ thì sẽ có cơ hội ở nhà thân mật cùng với Nghiên Nghiên rồi. Bây giờ giáo trình của cô rất chặt, hiếm khi có cơ hội nghỉ ngơi, mà không có mạnh cha mạnh mẹ lại không càng khó khan hơn! zwcq.

Con cừu nhỏ ăn không được vào trong miệng, nên Thành Trạm Vũ không thể làm gì khác hơn là chăm chú vào chuyện uống bia để phân tán tinh lực.

Đề tài của các nam sinh rất đơn giản mọi chuyện đều vây quanh chuyện mỹ nữ, nữ sinh nào ngực lớn, cái nào nữ sinh mông lớn. Mạnh Tĩnh Nghiên dù sao cũng là sống qua hai đời, đã trải qua vô số chuyện này, nghe những chuyện  kia của nam sinh nói một chút, coi như là đang nghe chuyện cười. Chỉ là khuôn mặt của bạn gái của  xxx  và  cô bạn gấu mèo bảo bối đều đỏ bừng lên, thỉnh thoảng đẩy nhẹ bạn trai ngồi ở bên cạnh hai cái. Ngươi giận ta một câu, ta liếc ngươi một cái, liếc mắt đưa tình, rất náo nhiệt.

Nước trái cây uống nhiều quá Mạnh Tĩnh Nghiên đứng dậy muốn đi nhà vệ sinh một chút, Thành Trạm Vũ vốn định đứng dậy muốn đi cùng cô, nhưng bị đám anh em bên cạnh lôi kéo không thả, chuyện cười hiện tại hắn từ tiểu Khốc Ca biến thành bánh bột lọc rồi, Mạnh Tĩnh Nghiên đi nơi nào hắn liền đi nơi đó, đi nhà vệ sinh còn có thể xảy ra chuyện gì, chỉ có năm ba phút cũng không tách ra được sao?

Thành Trạm Vũ hết sức dính người đi, Mạnh Tĩnh Nghiên chê hắn phiền. Nhưng nếu không phải để ý tới cô, còn quan tâm đến Mạnh Tĩnh Nghiên cô. Hai người đúng  là rất kỳ lạ, trời sinh là một đôi tiểu oan gia. Ở dưới mặt bàn hung ác bấm Thành Trạm Vũ, Thành Trạm Vũ cũng biết cô vợ nhỏ đã nổi giận, nên không thể chọc, đành phải thỏa hiệp, ở lại phòng cùng các bạn học tiếp tục ăn uống.

Sau khi xả hết gì tồn đọng bên trong cả người thoải mái đi ra ngoài rửa tay, nữ sinh dùng bồn rửa tay bên cạnh nhìn rất quen mắt, hình như đã gặp qua ở đâu rồi. Nhìn thêm mấy lần nữa, nhưng cũng không nhớ ra được.

Không nghĩ ra thì cho qua đi, người ta cũng không có ý chào hỏi mình, có thể là mình đã gặp người nào giống như vậy thôi. Nhưng sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn thấy người đứng ở bên ngoài, Mạnh Tĩnh Nghiên mới ra nhớ mình  đã gặp nữ sinh kia ở đâu.

Người con trai đứng ở cửa, là người dù qua cả đời cô cũng không quên được, chính là người đã dạy cô biết yêu và hận cả hai đời Hoằng Lụ Văn. Mà người nữ sinh cô gặp ở trong toilet kia, không phải chính là nữ sinh lần trước đến trường học của bọn họ người đã quan tâm chăm sóc đưa chai nước suối cho hắn, còn lau mồ hôi cho hắn bạn gái của  Lục Hoằng Văn đó sao?

Chưa bao giờ nghĩ tới đến chỗ này sẽ đụng phải hắn, Mạnh Tĩnh Nghiên hơi sửng sốt, không kiềm chế được, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lục Hoằng Văn. So với một năm trước, hình như hắn không có thay đổi gì, Cao cao hơi gầy, vẫn là bộ dáng kia.

Bị một mỹ nữ nhìn chằm chằm ở khoảng cách gần như vậy, đương nhiên Lục Hoằng Văn không thể nào không biết được. Trên mặt mặc dù không biểu cảm gì, nhưng trong lòng rất hồi hộp. Gần đây có phải mình trở nên càng đẹp trai hay không, nên làm cho mỹ nữ nhìn hắn đến không chớp mắt như vậy chứ!

Nhưng mà, mỹ nhân này xinh đẹp thì có xinh đẹp, nhưng mà tuổi hình như hơi nhỏ tuổi. Là một mỹ nhân, hiện tại chỉ mới là nụ hoa chớm nở, chờ tiếp thêm một hai năm nữa, lên đại học nhất định sẽ làm Vạn Người Mê a.

Sau khi đánh giá hồi lâu. Bạn gái từ toilet đi ra, Lục Hoằng Văn vội vàng thu lại suy nghĩ, đồng thời cũng thu hồi ánh mắt đang nhìn Mạnh Tĩnh Nghiên lại. Rút tờ khăn giấy từ trong túi áo ra mỉm cười đưa cho bạn gái, để lau khô nước trên tay.

Mặc kệ đời trước hay là đời này, hắn luôn săn sóc như vậy. Không ngờ từ lúc này hắn đã có thói quen nhỏ này rồi, lúc đó hắn lừa gạt mình còn nói cô là của bạn gái đầu tiên của hắn, chỉ có cô, mới có thể để làm cho hắn làm những chuyện này, có ý muốn phải che chở cô.

Mạnh Tĩnh Nghiên  ánh mắt quá trực tiếp, làm cho bạn gái của Lục Hoằng Văn không thích, liền dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lại Mạnh Tĩnh Nghiên, thấy cô không có phản ứng, vẫn ngẩn người nhìn bạn trai cô như cũ, liền nghiêng người cản trước mặt Lục Hoằng Văn.

"Hoằng văn, anh biết cô ta hả?" 14663424

"À? Đây là lần đầu tiên anh tới đây hay sao, làm sao biết cô được chứ?" Thấy bạn gái mất hứng, Lục Hoằng Văn vội vàng dụ dỗ.

Giọng nói của bọn họ không lớn, nhưng cũng truyền tới lỗ tai Mạnh Tĩnh Nghiên. Đúng vậy a, Lục Hoằng Văn, tại sao lại hắn xuất hiện ở đây?
Bình Luận (0)
Comment