Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi (Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi)

Chương 130

Có gì thì có chứ đừng có bệnh, không có gì nhưng đừng không có tiền. Thế nên mới có câu một phân tiền làm khó anh hùng chứ nào nghe thấy tiền đè chết người đâu? Lại nghĩ đến đời trước, mặc dù không đến nỗi nghèo rớt mùng tơi, nhưng vì muốn góp tiền mua nhà, nên mỗi lần tiêu tiền cũng đều phải tính toán tỉ mỉ, hận không thể xé ra làm ba phần. Ngẫm lại hiện tại, bất động sản đứng tên cô phải có đến ba bốn cái, diện tích đều từ 60 đến120 mét vuông, còn có cái gì không hài lòng!

Càng nghĩ càng thấy phấn chấn ngây ngất, cuộc sống này của cô có khối người thèm muốn hâm mộ ấy chứ! Cô cam nguyện làm một con sâu gạo hạnh phúc, không lý tưởng thật tốt!

Thang máy rất nhanh đã lên đến tầng cao nhất, phòng làm việc của cha Mạnh ở trên này. Ra khỏi thang máy đi thẳng, quen cửa quen nẻo cứ thế mà tiến vào.

Cách rất xa đã nhìn thấy cửa phòng làm việc đang mở, xem ra đúng lúc cha cô cũng ở đây. Mạnh Tĩnh Nghiên muốn cho cha mình một bất ngờ, buổi sáng ông đưa cô đi học, hiện tại cô tới đón ông tan việc, đi nhờ xe về nhà. Từ nơi này lái xe về nhà, đi ngang qua một sạp bán gà nướng treo ngược, chú bán gà nướng kinh doanh ở đây từ trước khi Mạnh Tĩnh Nghiên ra đời, đến giờ đã vài chục năm, làm ăn tương đối tốt, có rất nhiều khách quen đến đấy mua.

Nhưng vì không có cửa hàng, chỉ bày máy nướng ở trên đường nên cha mẹ cô sợ không sạch sẽ, không cho cô ăn, lần nào cũng khiến cô thèm chết đi được. Haiz, đời trước khi không có tiền, cô thích đi ăn vặt ở các ngõ nhỏ trong hẻm nhất, cha mẹ cũng không ngăn trở. Hiện tại có tiền lại không được ăn như ý, thật là khiến người ta không biết nói cái gì cho phải.

Nghĩ đến mùi vị gà nướng vừa thơm vừa cay đó, Mạnh Tĩnh Nghiên không nhịn được nuốt nuốt nước bọt. Không được! Hôm nay nhất định phải đòi cha cô mua cho bằng được! Không mua liền...... Không được, dù sao thì phải nhanh nhanh đến đó mua ăn thôi!

Lão yêu bà bốn mươi mấy tuổi hiếm khi nổi tính trẻ con, ngay cả bản thân cũng không để ý, mặt dày lặng lẽ tiến vào phòng làm việc, muốn cho ông bất ngờ.

Vậy mà bàn làm việc lại không có ai, trái phải nhìn chung quanh một vòng, cũng không có phát hiện bất kỳ sinh vật sống nào. Cửa thì mở, nhưng người đã đi nơi nào?

Chợt từ xa truyền đến tiếng bước chân! Mắt Mạnh Tĩnh Nghiên sáng lên, cúi người chui vào chân bàn làm việc, cũng may vóc dáng cô nhỏ nhắn nên mới có thể chui lọt, người từ bên ngoài tiến vào tuyệt đối sẽ không nhìn thấy.

Chờ đến gần một chút, Mạnh Tĩnh Nghiên mới nhận ra tiếng ‘ cạch cạch cạch ’ ngoài kia chính là âm thanh của giày cao gót, nói cách khác, đi tới phòng làm việc là một phụ nữ, mà không phải cha mình! 囧, cô thật sự quá kích động, nghe tiếng bước chân liền xẹt một cái trốn vào dưới mặt bàn, không thèm phân biệt người đến có phải là cha mình hay không!

Đang định từ dưới chui ra, nhưng lại không kịp, bước chân của người kia đã càng ngày càng gần, lúc này mà bò ra có khác nào bị người ta vừa vặn nhìn thấy! Không thể làm gì khác hơn là an ủi mình, trời sinh voi sinh cỏ, đợi lát nữa cô ta đi thì chui ra là được.

Kết quả là cô nhóc nhà họ Mạnh an phận núp ở gầm bàn, không nói tiếng nào, chỉ sợ người khác phát hiện con gái của ông chủ có sở thích chui gầm bàn, về sau ai tới đây cũng phải cúi đầu nhìn dưới mặt bàn trước tiên, tìm xem có người ở đó hay không, hình tượng xem như bị hủy hết rồi!

"Nam Nam, ông chủ hôm nay lại không đến, bữa cơm tình yêu của cô lại lãng phí rồi!"

Mạnh Tĩnh Nghiên vốn không muốn nghe lén, nhưng tiếng nói mềm mại kia đã thu hút sự chú ý của cô, ông chủ trong miệng cô ta không phải là cha mình đấy chứ? Nghe giọng điệu kia ắt hẳn đang có ý muốn đào góc tường nhà lão Mạnh đây?

Bởi vì chỗ nói chuyện của hai người kia lại ở trong phòng làm việc của cha Mạnh, nên không khó để cho Mạnh Tĩnh Nghiên liên tưởng ‘ ông chủ ’ kia và cha mình?

Dù sao hiện tại cô đang ở dưới gầm bàn, muốn đi lại không thể đi, chẳng khác nào đầu trộm đuôi cướp, không đúng, cô phải là ‘ quân tử dưới bàn’ mới đúng. Thôi thôi mặc kệ quân tử gì gì đó, tập trung nghe họ nói đi đã!

"Một tháng ông chủ tối đa cũng chỉ tới chỗ này tám chín lần, đã thế còn không nhất định ăn cơm trưa ở đây, có thế ăn được hai ba bữa cơm cô chuẩn bị đã không tệ rồi. Còn cô nữa đấy, ngày nào cũng dậy thật sớm, đi chợ mua đồ ăn, rau dưa trái cây tươi ngon, nghĩ các biện pháp đổi món cho ông chủ. Ông ấy lại chẳng cho cô thêm tiền lương, không hiểu người nào đó toan tính cái gì đây! Từ từ nhấm nháp, nếu thật sự thích ông ấy, vậy thì phải mạnh dạn lên, chủ động xuất kích, để cho người ấy không thể không đối mặt với sự tồn tại của cô!".

Bởi vì đời trước hôn nhân của Mạnh Tĩnh Nghiên cũng vì xuất hiện người thứ ba mà tan vỡ, thế nên đời này hận nhất là những thứ khích bác ly gián, hủy hoại hạnh phúc gia đình của người khác kia. Nghe thấy những lời như vậy, trong lòng nhất thời không thoải mái, siết chặt quả đấm, muốn điều tra xem người phụ nữ này là ai, bảo cha Mạnh đuổi việc cô ta! Thật không phải người tốt mà!

Đang suy nghĩ, lại nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng sáng ngời vang lên: "Nhược Vũ, cô không hiểu đâu. Muốn bắt được tâm của một người đàn ông nhanh nhất phải thông qua dạ dày của người đó. Tôi nghe nói vợ của anh ấy là một nữ cường nhân trong ngành giáo dục của thành phố chúng ta. Người như vậy, tuy thành công trong sự nghiệp, nhưng chắc chắn sẽ ít quan tâm chăm sóc đến gia đình. Mỗi ngày làm bữa trưa tính là gì, cái tôi muốn chính là anh ấy dần dần quen với sự có mặt của mình, luôn ôn nhu săn soc bên cạnh, đến lúc nào đó không thể rời bỏ được! Hiện tại kể cả anh ấy không đến, tôi vẫn tỉ mỉ chuẩn bị bữa trưa, thể hiện tấm chân tình của mình!"

"Hì hì, tuy nói vợ tào khang không thể phụ, nhưng vợ của ông chủ cũng đã hơn bốn mươi, có đàn ông nào sự nghiệp thành công mà không muốn có một đóa hoa giải ngữ xinh đẹp trong nhà chứ?".

Hai người phụ nữ hi hi ha ha cười nói trong phòng làm việc, không biết bản thân đã khiến cho người nào đó đang trốn dưới gầm bàn tức giận gần chết!

Thật sự là giỏi tính toán!

Quả nhiên là có người nhìn gia đình mình sống quá tốt mà đỏ mắt, muốn túm lấy  góc áo ‘ông chủ lớn ’! Đúng là không biết liêm sỉ, gấp gáp dán lên, người muốn làm tiểu tam lúc nào cũng có! Đời trước cha cô không có người nào, cũng không thấy có người nào thích ông cả? Đây chẳng phải là chỉ nhìn trúng tiền của lão Mạnh thôi sao!

Mạnh Tĩnh Nghiên cũng không gấp gáp, cô ở dưới gầm bàn, haingười kia buôn chuyện trên trời dưới đất cũng không phát hiện ra cô ở đây, nhưng tầm mắt của cô cũng bị cản trở, không thể nhìn thấy mặt mũi hai tiểu tam kia ra sao. Có điều cô cảm thấy giọng nói của người này rất quen tai!

Mẹ kiếp! Ai dám phá hư gia đình của cô, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, gặp tiểu tam giết tiểu tam!

Hai người kia vừa trò chuyện vừa cầm đồ ăn ra phòng ăn ăn thử, sau khi đóng cửa phòng làm việc lại liền đi ra ngoài. Lúc này, Mạnh Tĩnh Nghiên mới từ phía dưới bò ra ngoài, buồn bực nhìn phòng làm việc trống không.

Cô không biết bây giờ ba cô có biết chuyện có người mong muốn ngả vào lòng ông hay không, nếu như hiểu rõ thì sẽ nghĩ như thế nào? Ông cũng ghét bỏ mẹ cô sao? Do dự tình cảm vợ chồng mấy chục năm, lại còn có một cô con gái kẹp ở giữa? Hay là dứt khoát phản ứng đủ điều, rằng không biết có người đang ‘ thầm mến ’mình?

Cha mẹ cô nâng đỡ nhau mấy chục năm mới có thành tích như hôm nay, lại ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn mình. Tuy nói vợ chồng nhà ai mà không có lúc cãi cọ ồn ào, nhưng bây giờ đã có tiền lại muốn ồn ào ly hôn? Không được! Kiên quyết không được!

Mạnh Tĩnh Nghiên quyết định thật nhanh, lại nghĩ chuyện như vậy tuyệt đối không thể nói cho mẹ cô biết được, việc cấp bách trước tiên là dùng cách nào thử dò xét ý tứ của lão Mạnh. Nếu mẹ cô mà biết lại náo loạn hết lên, làm cho cả nhà không được yên ổn, còn tạo điều kiện cho tiểu tam chui vào!

Đúng rồi! Mẹ cô, bà có biết không?

Hay là cả hai thật ra đều biết cả, chỉ giả vờ diễn vợ chồng ân ái ở trước mặt mình, con gái bọn họ đang học cuối cấp III, là giai đoạn quan trọng nhất chuyển sang một tầm cao mới trong cuộc sống, không muốn bởi vì chuyện gia đình mà ảnh hưởng đến học tập?

Chân tướng mà như thế thì chẳng khác nào phim truyền hình chiếu vào giờ vàng!

Kế hoạch tiêu diệt tiểu tam vốn đơn giản lại vì không biết thái độ của cha mẹ mình thế nào mà biến thành mớ bòng bong. Cô nàng nỗ lực hồi tưởng lại quá trình ở chung giữa cha mẹ mình ở nhà, hết thảy đều giống như trong quá khứ, vợ chồng già ăn ý, đôi lúc cãi vả rồi lại làm lành. Nhưng dường như là hai người họ lại không ôm bất cứ hy vọng nào với đối phương, chỉ hết sức chuyên chú diễn tốt vai của chính mình, cho nên mới nhẫn nhịn bao dung nhiều mặt, mới ít xảy ra cãi vã như thế?

Mạnh Tĩnh Nghiên chán nản ngồi trên ghế giám đốc, bởi vì đột ngột ngồi xuống nên chiếc ghế theo quán tính còn xoay một vòng, đúng ngay vị trí cửa sổ, từ đấy có thể thấy những tòa nhà cao tầng chọc trời cùng với những người đi đường, xe cộ qua lại bé xíu như con kiến.

Cô có cha mẹ vô điều kiện cưng chiều, cũng có tiền tai cả đời vung vẫy khắp nơi   không hết, cùng với bạn thân tâm ý tương thông. Thậm chí còn có thể đỗ vào bất kỳ trường đại học trong nước nào, kể cả Thanh Hoa hay Bắc Đại. Tất cả mọi người đều đặt  kỳ vọng rất cao nơi cô, tạo một tiền trình tốt cho tương lai

Một chút cũng không tiếc nuối.

Thậm chí cô còn nghĩ rằng nếu như ông trời cảm thấy đời này cô đã quá hạnh phúc, nhất định phải bắt cô chết đi, thì ngay cả chút tiếc nuối cũng không hề có mà chỉ có lòng biết ơn vì đã cho cô sống lại mười mấy năm qua.

Hiện tại thì sao, Mạnh Tĩnh Nghiên cười khổ. Mặc dù ông trời không đến nỗi thu nhận cô lên trên đó uống trà với mình nhưng cũng không để cô sống xuôi gió xuôi nước nhất định phải để cô gặp phải chuyện không hài lòng. Biết rõ cô không ôm hy vọng với tình yêu cực kỳ coi trọng gia đình, quan tâm đến cha mẹ mình thì lại nhất định an bài một tiểu tam tới phá hư, tới hủy diệt hạnh phúc của cô!

Cô thà bị mất đi tất cả tiền tài giàu sang mà trở về cuộc sống giống như trước đây, cha mẹ cô vẫn thương hòa thuận, nắm tay nhau bình dị sống qua ngày!

Nhưng trên đời này làm gì có thuốc hối hận, cha cô đã trở thành Tổng giám đốc công ty nổi tiếng toàn tỉnh, mẹ cô cũng là một chuyên gia giáo dục có danh tiếng, ai cũng không thể khinh thường sự cố gắng cùng thành công của bọn họ! Tất cả đã không thể trở về như lúc đầu!

Chợt, Mạnh Tĩnh Nghiên nắm chặt quả đấm, oán hận hạ quyết tâm.

Nếu như cha cô thật sự bị tiểu tam kia quyến rũ, từ bỏ mình và mẹ, thì cô sẽ ở bên cạnh nhìn chằm chằm! Để xem tiểu tam kia có canh giữ được ông hay không!

Phụ nữ, đôi khi sẽ phải hung ác một chút!

Dùng sức đấm một cái lên trên bàn, oán hận nghĩ, tiền nhiều làm gì chứ, thật là khốn kiếp!
Bình Luận (0)
Comment