Trùng Sinh Vào Vai Nữ Phụ Ở Mạt Thế

Chương 176

"Được nhưng em xây sâu như vậy để làm gì?”

Liên Dương Diễm ngạc nhiên. Hứa Lê: "Sâu một chút thì nhiệt độ không thay đổi nhiều, dễ bảo quản đồ đạc.”

Liên Dương Diễm ước tính: "Nếu để dị năng giả ra tay, hai giờ là có thể hoàn thành.”

Hứa Lê giơ ngón tay cái ra hiệu OK: "Vậy em đợi hai giờ, vừa hay, căn cứ trưởng đã nói với anh là để đội của anh đi cùng em đến thành phố S chứ? Vừa hay chúng ta có thể bàn bạc một chút.”

“Được.”

Liên Dương Diễm trở về căn cứ cũng có cách liên lạc với các thành viên trong đội của mình, vì vậy rất nhanh, Tần Ninh đã dẫn người đến. Hệ thổ và hệ kim, còn có dị năng giả hệ mộc cùng nhau, tạo cho Hứa Lê một hầm ngầm khổng lồ, là loại bao gồm cả diện tích sân trước. Thậm chí họ còn gia cố thêm mấy tầng trên, ngôi nhà của Hứa Lê bây giờ ước tính là ngôi nhà kiên cố nhất ngoài một số nơi đặc biệt quan trọng của căn cứ.

Họ sửa xong tầng âm ba, chiếc giường, tủ và những thứ khác mà Hứa Lê cần cũng đã đến.

Hứa Lê cũng không để họ làm không công, mỗi người đến đều được một gói sủi cảo đông lạnh nhân thịt lợn và bắp cải, một quả táo, một quả cam.

Nhìn thì không nhiều nhưng đều không phải là thứ dễ kiếm.

Trong sủi cảo có thịt, còn có những loại trái cây tươi này, người nhận được đều không muốn buông tay. "Chị Lê, em không khách sáo với chị đâu, em gái em thích ăn cam lắm, em mang về cho nó, chắc chắn nó sẽ vui lắm.”

Tần Ninh cười đến mức mắt híp lại. Hứa Lê gật đầu: "Cậu về đi, cậu biết lát nữa chúng ta sẽ ra khỏi căn cứ chứ?”

"Biết biết, lần này chúng ta ở lại khá lâu.”

Tần Ninh vẫy tay, chạy đi rất vui vẻ.

Hứa Lê mới hỏi Liên Dương Diễm: "Em gái Tần Ninh cũng ở căn cứ sao?”

“Tần Ninh là người thành phố S, mẹ và em gái cậu ấy đều ở căn cứ.”

Liên Dương Diễm giải thích một câu.

Hứa Lê: "Vậy cũng may mắn.”

Có hầm ngầm, quan trọng nhất là bản thân Hứa Lê ở căn cứ, cô có thể để lại không ít thứ cho Hứa Vân Thâm, ít nhất thì Hứa Vân Thâm tạm thời không thiếu tài nguyên.

Nhưng điều khiến Hứa Lê không ngờ tới là lời nói của Hứa Vân Thâm.”

Anh nói anh sẽ cùng em đến thành phố S?”

Hứa Lê thực sự hơi ngơ ngác.”

Không được sao?”

Hứa Vân Thâm như một con thú nhỏ đưa ra chiếc móng vuốt thăm dò.

Hứa Lê giật giật khóe miệng: "Bên ngoài bây giờ rất nguy hiểm.”

“Anh biết nhưng nếu anh không thích ứng, sau này phải làm sao?”

Hứa Vân Thâm nhỏ giọng nói: "Em không thể cứ để bảo vệ anh mãi được chứ?”

Hứa Lê vừa định nói cô không ngại bảo vệ một gói kinh nghiệm lớn thì nghe Hứa Vân Thâm nói: "Nhưng anh không muốn luôn kéo chân em.”

Bị chặn họng, Hứa Lê không nói nên lời.

Theo lý mà nói, yêu cầu của Hứa Vân Thâm cũng không phải là vô lý, cậu ấy muốn tự lập, muốn rèn luyện bản thân, có khả năng tự bảo vệ mình cũng không sai nhưng lần này cô và Liên Dương Diễm định đến là khu vực nguy hiểm, hoàn toàn có thể nói là đi chọc ổ thây ma. Còn việc vì Hứa Vân Thâm mà thay đổi kế hoạch của mình... Mặc dù Hứa Vân Thâm là một gói kinh nghiệm lớn nhưng cũng không bằng sức hấp dẫn của ổ thây ma đối với Hứa Lê.

Nhìn ra sự do dự của Hứa Lê, Hứa Vân Thâm buồn bã cúi đầu: "Anh chỉ nói bừa thôi, thành phố S nguy hiểm như vậy, thực ra anh cũng không quyết tâm muốn đi, xin lỗi, vừa nãy anh bốc đồng.”

"Anh đừng xin lỗi.”

Hứa Lê bị lời xin lỗi này của anh làm cho càng thêm áy náy, cô suy nghĩ một chút: "Lần này thực sự không thể đưa anh đi, vì lần này chúng ta có nhiệm vụ, là đi đánh b.o.m ổ thây ma. Nhưng nếu anh muốn đi, lần sau em sẽ đưa anh đi, sau này em sẽ thường xuyên đến căn cứ thành phố S, chỉ cần không phải là nhiệm vụ nguy hiểm đặc biệt như thế này, em đều có thể đưa cậu đi. Anh đã muốn rèn luyện bản thân, em chắc chắn sẽ ủng hộ anh.”
Bình Luận (0)
Comment