.
Chương 115: Hắn Ta Nào Dám Muốn Chiếc Xe Này Nữa?
Hắn ta nào dám muốn chiếc xe này nữa?
Không bao lâu Tiêu Vũ đã đuổi theo hết những chiếc xe có thể đuổi theo. Sau khi làm xong những việc này, nàng trở về trong không gian. Tiêu Vũ bất ngờ không kịp đề phòng ngẩng đầu một cái nhìn thấy ma nơ canh trắng bóng chất thành một đống kia thì vô cùng hoảng sợ.
Cái này... lúc làm ma nơ canh có thể vẽ mặt mũi cho nó được không? Có điều Tiêu Vũ tưởng tượng một chút, nếu người mẫu dùng trong trung tâm thương mại đều có ngũ quan, hình như không phải là... đáng sợ hơn một chút sao?
Mặc dù có hơi đáng sợ nhưng Tiêu Vũ vẫn cất bọn nó cẩn thận. Đây đều là công thần đấy!
Liên tiếp cướp được hai xe cống phẩm, tâm trạng của Tiêu Vũ cực kỳ tốt. Nhưng vào lúc này tâm trạng của Quảng Dương quận Trương Thăng lại rất tệ. Tâm trạng hỏng bét giống vậy còn có Thẩm Hàn Thu, bởi vì Lưu Thống lĩnh đã dẫn người của Nghiệp Thành quận chặn trước cửa Thái thú phủ rồi.
“Trương đại nhân, ngươi nên cho bọn ta một lời giải thích! Đồ của bọn ta mất ở khu vực của các ngươi! Quảng Dương quận dưới sự cai trị của ngươi lại đạo phỉ hoành hành, ngươi cũng không thể mặc kệ chứ đúng không?” Lưu Thống lĩnh chất vấn.
Chức quan của hắn ta không lớn bằng Thái thú, nhưng hắn ta cũng không phải thuộc hạ của Trương Thăng.
Bây giờ hắn ta muốn đổ lỗi cho Trương Thăng, như vậy cho dù ồn ào về Nghiệp Thành, thậm chí bị bệ hạ biết thì hắn ta cũng có thể giảm bớt tội danh.
Bên này Trương Thăng còn chưa giải quyết được chuyện trong phủ mình mất đồ lại gặp phải chuyện như vậy, có thể nói là đau đầu nhức óc. Lưu Thống lĩnh có ý tưởng đổ tội... tương tự, Trương Thăng cũng có.
Chỉ thấy Trương Thăng nhìn về phía Thẩm Hàn Thu, mở miệng hỏi: “Thẩm đại nhân, ngài không có gì muốn nói sao?”
Thẩm Hàn Thu trầm mặt, lúc này hắn ta đã lửa giận đốt lòng rồi.
Trương Thăng thấy Thẩm Hàn Thu không nói lời nào thì bảo: “Thẩm Thống lĩnh, ngươi đã không nói thì ta sẽ nói thay ngươi, ngươi phụng mệnh đuổi bắt tên trộm này, bây giờ tên trộm này bị ngươi đuổi tới Quảng Dương quận, ngươi phải chịu trách nhiệm đúng không?”
“Trước khi ngươi tới Quảng Dương quận, từ trước tới nay Quảng dương quận bọn ta chưa từng gặp trộm cướp!” Trương Thăng trầm giọng nói.
Ông ta không sợ có đắc tội với Thẩm Hàn Thu hay không nữa. Nếu như chỉ là trong phủ mình mất đồ thì thôi. Bây giờ đồ của Nghiệp Thành quận cũng bị mất trên địa bàn của ông ta. Nếu việc này mà rơi vào tai bệ hạ, vị trí Trương Thăng này của ông ta còn có thể bảo vệ được sao?
Vua cũng thua thằng liều, Trương Thăng quyết định vò đã mẻ lại sứt, thay đổi thái độ khách sáo với Thẩm Hàn Thu lúc trước.
Nói tới đây, Trương Thăng lập tức nhìn về phía Lưu Thống lĩnh kia: “Lời ta mới nói có lẽ ngươi nghe rõ rồi chứ? Đồ mất không liên quan tới Quảng Dương quận bọn ta, ngươi phải hỏi Thẩm Thống lĩnh.”
“Cũng không biết Thẩm Thống lĩnh có lòng tin bắt được tên trộm này hay không.” Trong giọng nói của Trương Thăng mang theo vài phần mỉa mai.
Sắc mặt Thẩm Hàn Thu lạnh lùng nặng nề: “Đương nhiên ta sẽ bắt tên trộm này về quy án!”
“Vậy thì chúc Thẩm Thống lĩnh mã đáo thành công!” Trương Thăng không ngờ rằng mình lại dễ dàng đẩy tội này đi như vậy, lập tức tâng bốc Thẩm Hàn Thu một phen.
Vẻ mặt Thẩm Hàn Thu u ám: “Đi!”
Lưu Thống lĩnh ở đằng kia hơi sửng sốt.
Sắc mặt Thẩm Hàn Thu khó coi: “Còn không đưa ta đi xem nơi xảy ra vụ án?”
Lúc này Lưu Thống lĩnh mới hồi phục tinh thần, vội vàng dẫn Thẩm Hàn Thu đi về hướng bên kia.
Nhưng bọn họ vừa tới nơi đã đụng phải hộ vệ Thượng Cốc quận chạy thục mạng tứ tán, gào khóc thảm thiết.
“Cứu... cứu mạng!”
“Có... có quỷ!”
“Đừng lấy đầu của ta, hu hu hu...”
“Á á... đừng đi theo ta! Đừng chiếm cơ thể ta!”
Những người này gào khóc thảm thiết, ngã lộn nhào, không có hàng ngũ, chốc lại có một người chạy tới, chốc lại có một người chạy tới. Lưu Thống lĩnh kia cũng nhìn mà sửng sốt. Không phải là những người này trúng tà đấy chứ?
Nghĩ đến chuyện quỷ vụ bốc lên lúc trước, Lưu Thống lĩnh không nhịn được rùng mình một cái.
Vừa rồi lúc đi tìm Trương Thăng hắn ta không dám nói chuyện này là do quỷ quái quấy phá. Nếu như nói thì có lẽ không dễ đổ cho trị an Quảng Dương quận không tốt.
Thẩm Hàn Thu thật sự không chịu được nơi Nghiệp Thành quận bị trộm cống phẩm bị những người này giẫm đạp, tức giận nói: “Bắt lại hết cho ta! Ta có lời muốn hỏi!”
Theo Thẩm Hàn Thu thấy, nói không chừng những người này có liên quan tới chuyện này.