.
Chương 198: Đào Hố Chôn Đi
Tiền Xuyên ở bên cạnh nghe thấy nàng nói như thế thì không nhịn được mà nghĩ, Công chúa cũng giết người không ít, bây giờ còn để ý đẫm máu hay không đẫm máu gì nữa chứ.
Về phần đám người Huyết Ưng, trong lòng bọn chúng lập tức dấy lên hi vọng. Tuy rằng bọn chúng không biết Tiêu Vũ là Công chúa ở đâu tới, nhưng xem dáng vẻ thì nàng chính là thủ lĩnh của những người này.
Nếu vị Công chúa này bằng lòng cho bọn chúng làm thuộc hạ thì dễ giải quyết rồi!
Chỉ nghe Tiêu Vũ tiếp tục nói: “Đào hố chôn đi!”
Đám người Huyết Ưng nghe thấy lời này của nàng thì cả người đều không ổn. Bọn chúng hoàn toàn không thể tưởng tượng được tiểu cô nương thoạt nhìn xinh xắn giống một đóa hoa như vậy, há mồm chính là đào hố chôn sống người khác.
Tiêu Vũ vốn chẳng hề có lòng thương hại gì đối với những người này.
Những người này ra tay tàn nhẫn, lúc trước lại lăn lộn cùng với tên Hàn Bất Vi kia, nói không chừng trên tay đã có không biết bao nhiêu mạng người vô tội.
Đúng là lúc này đang là thời điểm Tiêu Vũ cần người, nhưng nàng cũng sẽ không ngu ngốc đến mức để mấy tên như chó điên này vào trong đội ngũ của mình.
Cho dù bây giờ những người này có quy thuận đi chăng nữa thì sau này nếu có cơ hội cũng sẽ phản lại nàng.
Về phần những người khác nghe thấy lời Tiêu Vũ nói cũng không nhịn được mà nói một câu: “Công chúa diệu kế!”
Người nói lời này là Tiểu Lâm Tử. Hắn ta nghĩ tới việc những người này có thể trở thành thuộc hạ của Công chúa là toàn thân đều mất tự nhiên.
Phải biết rằng vừa rồi những người còn còn vì trông hắn ta hơi yếu ớt mà muốn bán hắn ta đi làm tiểu quan đấy. Việc này chính là một sự nhục nhã vô cùng to lớn đối với hắn ta.
“Chỉ có điều nhiều người như vậy, đào hố... có phải cũng không dễ cho lắm không?” Tiền Xuyên không nhịn được hỏi.
Không phải hắn ta bàn lùi, mà là bây giờ đang là trời đông giá rét, đất cũng bị đông cứng lại rồi, đào hố vô cùng khó khăn.
Tiêu Vũ nghe hắn ta nói thế thì bảo: “Việc này có gì khó chứ? Vừa rồi lúc ta đi nhà xí đã nhìn thấy bên kia có một cái hố tự nhiên.”
Tiền Xuyên không hề nghi ngờ gì. Công chúa luôn đi nhà xí, chuyện phát hiện chút gì đó mà mọi người không phát hiện cũng là bình thường.
“Các ngươi vơ vét người bọn chúng cẩn thận một chút, nếu có thứ gì đáng giá, đem chôn thì tiếc lắm.” Tiêu Vũ lại căn dặn một câu.
Mấy người Huyết Ưng cũng không ngờ rằng bọn chúng chặn đường ăn cướp không thành, cuối cùng lại còn nạp mạng.
Đám người Huyết Ưng biết mình không còn sống lâu nữa thì bắt đầu nguyền rủa mắng chửi.
“Cho dù bọn ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho các ngươi!” Thượng Sơn Hổ còn chưa chết yếu ớt nói.
Hắc Phong khinh thường bảo: “Hù dọa ai đó, ai mà chưa từng thấy quỷ chứ? Nhớ ngày đó ta đã giữ được một mạng từ trong tay nữ quỷ cực kỳ bi thảm kia.”
“Đám tiểu lâu la như các ngươi, cho dù có chết cũng tuyệt đối sẽ không trở nên lợi hại như lệ quỷ!” Hắc Phong tiếp tục nói.
Tiêu Vũ ở bên cạnh nghe thấy lời này của hắn ta thì không nhịn được muốn cười. Bây giờ Hắc Phong nhắc tới chuyện gặp phải nữ quỷ đã không cho là nhục nhã nữa, trái lại còn cho là vinh quang.
Về phần thứ gọi là hố tự nhiên này, đương nhiên không phải rồi, chuyện này vẫn phải để Tiêu Vũ đích thân làm, cũng không phiền phức, cứ dùng không gian dời một phần đất đi là được.
Thân là Tiêu Bái Bì, đất cũng có thể đào xuống ba thước, làm chuyện như vậy chỉ là chuyện nhỏ suy nghĩ một cái mà thôi.
Sau khi Tiêu Vũ chuẩn bị hố xong thì kêu mọi người đi xử lý những tên ác nhân tội ác chồng chất này.
Con người Tiêu Vũ rất tốt với thuộc hạ của mình, cũng sẽ tiếp tế người lương thiện. Đối với người mắc phải một ít sai lầm thì nàng cũng có thể cho bọn họ cơ hội sửa đổi.
Nhưng đối với loại người rõ ràng đã bị lưu đày còn không biết hối cải, làm hại dân chúng này, nàng cũng tuyệt đối không nuông chiều.
Làm một hoàng tộc, đây chính là phẩm chất cực kỳ ưu tú. Bởi vì hoàng tộc sở hữu quyền sinh sát, nếu không nhân từ thì không thể nào có được lòng dân, còn nếu quá nhân từ thì thiên hạ cũng sẽ sinh ra ma quỷ trong âm thầm.
Phụ hoàng của Tiêu Vũ chính là vì nhân từ thái quá nên mới nuông chiều sinh hư, vì vậy đánh mất thiên hạ.
Mặc dù nói thiên hạ bây giờ đã không phải là thiên hạ của hoàng tộc Tiêu thị nữa nhưng đối với Tiêu Vũ thì sớm muộn gì nàng cũng sẽ mang theo hoàng tộc Tiêu thị lấy lại thiên hạ này.