Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 207 - Chương 207: Công Chúa Trở Về

. Chương 207: Công Chúa Trở Về
Lúc này đều là người của Tiêu Vũ, nàng chuẩn bị đưa người tới căn cứ ốc đảo của mình. Nguyệt Tuyền trấn này quá hoang vu, lúc gió thổi tới đều là cát bay đá chạy, mặt của các nương nương cũng khô luôn rồi, phải nhanh chóng đưa đến căn cứ ốc đảo nuôi thật tốt.

Nhưng không đợi Tiêu Vũ hành động thì Hàn Bất Vi đã dẫn theo một đám người bao vây đội ngũ của nàng.

Thời gian gần đây Hàn Bất Vi sống rất khổ, bây giờ khó khăn lắm mới có mấy nữ nhân xinh đẹp đến, đương nhiên ông ta động lòng rồi.

Có điều lúc trước có Vạn Hổ, Hàn Bất Vi cũng loáng thoáng nghe được một ít phong thanh, biết tên Vạn Hổ này không phải tiểu sai dịch đơn giản, có lẽ có bối cảnh gì đó nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bởi vì kiêng dè Vạn Hổ nên cho dù Hàn Bất Vi coi trọng các nương nương cũng luôn chịu đựng.

Bây giờ Vạn Hổ đi rồi, đương nhiên Hàn Bất Vi không muốn che giấu nữa.

Mấy ngày nay Hàn Bất Vi phát hỏa không ít, cổ họng cũng thành giọng vịt đực, có chút chói tai: “Vị Tô mỹ nhân này, còn có mấy vị khác lúc trước đều là quý nhân trong cung, bây giờ các ngươi đã tới Nguyệt Tuyền trấn của ta, Hàn mỗ ta nên thịnh tình chiêu đãi, chi bằng đến chỗ ta làm khách, thế nào?”

Dung Phi từ trong lều lớn bước ra, sắc mặt không vui nói: “Đa tạ ý tốt, nhưng bọn ta không muốn đi.”

Hàn Bất Vi nghe thấy thế thì híp mắt bảo: “Các ngươi có biết Ninh Nam này là địa bàn của ai không? Ninh Nam này là địa bàn của ta, nếu các ngươi muốn sống ở đây thì thái độ với ta như vậy là không được đâu.”

“Hơn nữa nữ nhân ở nơi này cuộc sống cũng không dễ chịu, thay vì hầu hạ những kẻ thô kệch này, còn không bằng tới bên cạnh ta.” Hàn Bất Vi nói xong thì nhìn đám người Hắc Phong.

Đám người Hắc Phong rất mờ mịt, hầu hạ cái gì? Ai hầu hạ ai? Là bọn họ hầu hạ các nương nương mới đúng!

Dung Phi sầm mặt: “Hàn Bất Vi, bọn ta đến chỗ này, mặc dù mang tội trong người nhưng chỉ cần bọn ta không phạm tội nữa, ngươi không có quyền làm gì bọn ta.”

Hàn Bất Vi cao giọng cười: “Xem ra các ngươi không có ý định cùng đến phủ của ta trả qua cuộc sống tốt lành rồi.”

“Lựa chọn đã cho các ngươi, là chính các ngươi rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!” Hàn Bất Vi hừ lạnh một tiếng.

Lúc này Hàn Bất Vi đã chán ghét, không muốn lãng phí miệng lưỡi cho lắm.

Ngay sau đó ông ta nói: “Người đâu, mang người ta muốn về cho ta, về phần những kẻ khác, kẻ phản kháng giết chết không cần luận tội!”

Mạng người quan trọng, nhưng ở nơi như Ninh Nam, ông ta chính là trời!

Hàn Bất Vi nói xong những lời này thì lập tức có một vài thuộc hạ xông lên. Mặc dù nói người của Hàn Bất Vi đã đi một ít, nhưng vẫn còn rất nhiều người có thể dùng.

Lúc những người này vây quanh, hai người Liễu Sơn và Hắc Phong chắn phía trên cùng, về phần những người khác cũng nhao nhao che chở Dung Phi và lều lớn phía sau Dung Phi.

“Ta biết các huynh đệ là vì nữ nhân này có dung mạo xinh đẹp nên mới nghe lời nàng ta, không sao, chỉ cần để ta đưa bọn họ đi, nữ nhân ở Ninh Nam ta mặc cho các ngươi lựa chọn!” Hàn Bất Vi cất giọng nói.

Tiêu Vũ tính toán lúc này Vạn Hổ cũng đã đi xa, sắp rời khỏi Ninh Nam rồi, nàng có gây ra động tĩnh gì cũng sẽ không truyền về qua nhanh.

Vì vậy Tiêu Vũ từ trong lều lớn ung dung bước ra ngoài.

Lúc Hàn Bất Vi nhìn thấy Tiêu Vũ thì hơi sững sờ. Trông người này khá quen, có phải lúc trước đã từng tới Nguyệt Tuyền trấn hay không? Sau này thì chạy trốn được một cách khó hiểu.

“Công chúa!” Hắc Phong vô cùng mừng rỡ.

Quả nhiên là Công chúa không sao? Hắn ta biết tiểu tiên nữ thiện lương như Công chúa nhất định sẽ ở hiền gặp lành mà.

Bây giờ nhìn thấy Công chúa bình an xuất hiện trước mặt hắn ta, Hắc Phong vô cùng mừng rỡ.

Người mừng rỡ không chỉ có Hắc Phong, “cả nhà” của Tiêu Vũ đều rất vui mừng. Lúc trước mọi người đều nghe theo hiệu lệnh của Tiêu Vũ, từ khi nàng xảy ra chuyện, mặc dù Dung Phi đã tiếp nhận quyền lực này nhưng sĩ khí của mọi người khó tránh khỏi có chút hạ thấp.

Bây giờ Tiêu Vũ xuất hiện, tảng đá trong lòng mọi người đều hạ xuống đất.

Tiền Xuyên kích động đến mức muốn bật khóc thành tiếng: “Công chúa! Xem như người đã đến rồi!”

Sai dịch muốn đi đều đã rời khỏi cùng với Vạn Hổ rồi, còn lại hắn ta và mấy tên sai dịch sau đó phát triển thành tâm phúc ở lại.
Bình Luận (0)
Comment