.
Chương 368: Bê Cục Đá Đập Chân Mình
Hiện tại xem như Tiêu Vũ đã hiểu được thế nào gọi là bê cục đá đập chân mình, chỉ lo làm cho trong lòng mình sảng khoái lại quên mất chuyện giữ lại một đường cho bản thân đi ra ngoài.
Tiêu Vũ ở trong không gian tìm kiếm một hồi mới tìm ra hai đôi ủng đi mưa, nàng chịu đựng mùi hôi rời khỏi hố phân.
Chờ Tiêu Vũ trở lại địa bàn của chính mình thì Thiết Sơn - tùy tùng của Tiêu Vũ đã chờ ở tại chỗ.
Tuy rằng Tiêu Vũ thay đôi giày nhưng vẫn chưa thay quần áo, hơn nữa còn đã rửa sạch chuồng heo.
Cho nên lúc nàng tới gần Thiết Sơn thì Thiết Sơn hít hít cái mũi ngay: “Công chúa, người có ngửi được mùi hôi thối nào hay không?”
Sắc mặt Tiêu Vũ không chút thay đổi: “Không có.”
Thiết Sơn ra vẻ lấy lòng: “Công chúa, không phải người lại ăn bún ốc ở sau lưng bọn ta đấy chứ? Ta rất thích ăn món đó, có thể dùng bổng lộc của ta đổi một ít hay không?”
Tiêu Vũ chà xát đầu ngón tay, có gắng đè xuống mong muốn tặng cho hắn ta hai cú đấm.
Đúng lúc này, Quỷ Mặt Đen bước vào, hỏi: “Công chúa, mọi chuyện đã làm xong chưa?”
Tiêu Vũ gật gật đầu: “Xong rồi, chỉ là bên phía cửa hàng...”
“Yên tâm đi, mật thám của Ám Ảnh lâu ở bên trong Thái thú phủ đã phát hiện tình huống không đúng từ sớm, tình trạng của cửa hàng lúc này đã là vườn không nhà trống, đợi một khoảng thời gian nữa sẽ điều một người từ nơi khác tới cửa hàng.” Quỷ Mặt Đen tiếp tục nói.
Tiêu Vũ nghe thế thì có chút nghi hoặc: “Sao ngươi lại biết Ám Ảnh lâu ở trong Thái thú phủ có mật thám?”
Cho dù là Ám Ảnh lâu thật sự có mật thám cũng sẽ không nói với Quỷ Mặt Đen mới đúng chứ?
Vẻ mặt của Quỷ Mặt Đen không thay đổi nói: “Không phải Ngụy công tử muốn hợp tác cùng với chúng ta hay sao? Cho nên đã nhắc tới chuyện này từ trước rồi.”
Tiêu Vũ gật đầu: “Ngụy Ngọc Lâm có thành ý.”
Chỉ là ngay sau đó Tiêu Vũ lại cảnh giác: “Các ngươi nói Ngụy Ngọc Lâm kia có thể xếp mật thám vào bên cạnh Tiết Quảng Sơn thì có thể xếp mật thám vào bên cạnh ta hay không?”
Lòng hại người thì không thể có, nhưng lòng đề phòng thì không thể không!
Có lẽ trước đó Ngụy Ngọc Lâm không làm vậy, nhưng lần này Ngụy Ngọc Lâm đã thấy được sự giàu có của căn cứ, nói không chừng sẽ nghĩ cách xếp mật thám vào!
Tiêu Vũ nói là chuyện sau này.
Nhưng Hắc Phong lại trở nên lo lắng: “Công chúa, người đừng nghi ngờ ta! Tuy rằng chuyện ta bị nữ quỷ trói sau đó mới lưu đày có chút... Nhưng ta thề với trời, đây là sự thật.”
Tiêu Vũ không nhịn được mà muốn cười: “Ta tin tưởng ngươi.”
Hắc Phong rất là cảm động: “Công chúa tin tưởng ta là tốt rồi.”
Trong khi Hắc Phong thể hiện lòng trung thành thì Quỷ Mặt Đen bên này còn có chút xấu hổ.
Quỷ Mặt Đen nói: “Công chúa, ta tuyệt đối không hề có hai lòng đối với công chúa! Nếu có hai lòng, thì cứ để cho thiên lôi đánh ta, chết không tử tế!”
Hắc Phong nghe thế thì có chút kinh ngạc, ối chà! Hạ vốn gốc như vậy sao?
Nhưng Tiêu Vũ vẫn luôn không tin những lời thề độc như thế này.
Nàng tin tưởng Quỷ Mặt Đen không phải do Quỷ Mặt Đen thề độc mà là bởi vì lúc trước Quỷ Mặt Đen đã xả thân cứu nàng.
Tiêu Vũ chỉ nói: “Ta mặc kệ trước kia ngươi là ai, chỉ cần ngươi không phải là mật thám do người nào đó xếp vào bên cạnh ta là được.”
Ý của Tiêu Vũ là muốn an ủi Quỷ Mặt Đen một chút.
Cho tới bây giờ nàng cũng không biết Quỷ Mặt Đen đã phạm vào sai lầm gì mà bị lưu đày. Có thể là một chuyện làm cho Quỷ Mặt Đen khó thể mở miệng được chăng?
Nhưng lời an ủi trong miệng Tiêu Vũ vào tai Quỷ Mặt Đen lại mang một cảm giác khác.
Quỷ Mặt Đen trầm mặc.
Tiêu Vũ nhìn về phía Quỷ Mặt Đen: “Sao lại không nói chuyện? Ta nói này Quỷ Mặt Đen, không phải những lời ta nói khi nãy đều trúng chứ?”
Quỷ Mặt Đen nhìn Tiêu Vũ: “Công chúa, mặc kệ ta là người như thế nào, ta cũng trung thành với người!”
Quỷ Mặt Đen không có trả lời thẳng thắn với Tiêu Vũ, nhưng Tiêu Vũ lại cảm thấy Quỷ Mặt Đen đã trả lời với mình rồi.
Vì thế nàng nói: “Được rồi, ta cũng chưa nói ta nghi ngờ các ngươi, ta chỉ muốn nói sau này chuyện trong căn cứ của chúng ta phải cẩn thận một chút, gần đây người đến căn cứ ngày càng nhiều, khó tránh khỏi sẽ có người muốn gây rối.”
Quỷ Mặt Đen lập tức trả lời: “Vâng, thuộc hạ sẽ cẩn thận.”
Hắc Phong vui vẻ: “Nếu ai dám làm chuyện bất lợi cho căn cứ bất lợi cho công chúa, ta sẽ gỡ đầu của người đó xuống!”