Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 379 - Chương 379: Ngạc Nhiên Không Vui Mừng Không!

. Chương 379: Ngạc Nhiên Không Vui Mừng Không!
Tiêu Vũ cảm thấy Quách Bình có chút ngốc nghếch, không khỏi cười nói: “Ta có thể cho các ngươi nhìn xem ta trông như thế nào.”

“Nhưng có một điều kiện, các ngươi nhìn thấy dung mạo của ta xong thì sẽ là người của ta, sau này phải tuân theo mệnh lệnh của ta.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.

Quách Bình nghe thế thì rất lo lắng: “Ừ thì, ừm, Tạ cô nương, ngươi bảo ta làm trâu làm ngựa cho ngươi cũng được, nhưng ta… ta có người trong lòng, ta không thể làm nam sủng cho ngươi.”

Mặt Tiêu Vũ không có biểu cảm gì cả, đen mặt nói: “Yên tâm, dù ta có tuyển nam sủng thì cũng không chọn ngươi.”

Tiểu Lâm Tử cũng rất không hài lòng: “Đúng vậy, sao không tự nhìn xem bản thân ngươi trông như thế nào, ở chỗ bọn ta đâu thiếu các công tử tuấn tú ngời ngời chứ? Ai thèm coi trọng một gã đàn ông thô lỗ như ngươi?”

Quách Bình cảm thấy yên tâm.

Nhưng hắn ta càng thấy thương hại đại nhân nhà mình hơn.

Chương Ngọc Bạch nói: “Nếu trước đó ta đã lấy lương thực của cô nương, lại không trả nổi tiền, vậy sẽ làm việc cho ngươi đúng như ước hẹn!”

Tiêu Vũ suy nghĩ một chút mới nói: “Ngươi hãy suy nghĩ kỹ đi! Nhỡ đâu gương mặt dưới lớp khăn che mặt này làm cho ngươi quá sợ hãi, ngươi sẽ không đổi ý được đâu đó!”

Tiêu Vũ vẫn có chút không nỡ.

Nhỡ đâu Chương Ngọc Bạch biết mình chính là Tiêu Vũ mà hắn ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, lập tức muốn phản bội mình thì phải làm sao?

Nếu là ác nhân, diệt trừ hoặc giam cầm là được, nhưng Chương Ngọc Bạch là người tốt, là một người tốt khiến cho người ta không đành lòng làm tổn hại.

Đến lúc đó rất dễ rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Chương Ngọc Bạch lập tức đáp: “Ta đã suy nghĩ kỹ rồi, mặc kệ lát nữa có nhìn thấy gì, ta tuyệt đối sẽ không lùi bước.”

Quách Bình thầm nghĩ trong lòng: Xong đời, mình đoán đúng rồi, chắc chắn Tạ cô nương này có một gương mặt vô cùng xấu xí kỳ quặc.

Trình Vận Chi ở bên kia cũng nhìn về phía Quách Bình, dùng ánh mắt ra hiệu cho Quách Bình: Ngươi đoán đúng rồi đó.

Tiêu Vũ nói: “Vậy được.”

Nói xong Tiêu Vũ cởi bỏ mũ màn che của mình xuống.

Ngoài dự đoán mọi người là khuôn mặt dưới mũ màn che không hề khó coi chút nào, hoàn toàn không dính dáng gì đến bốn chữ “xấu xí kỳ quặc”, ngược lại còn trẻ trung xinh đẹp, tràn đầy sức sống thanh xuân.

Cặp mắt của thiếu nữ vô cùng trong suốt, bên trong cứ như chứa đầy ngôi sao trên trời cao.

Môi của thiếu nữ giống như đóa hoa anh đào đầu xuân.

Về phần gương mặt của thiếu nữ, đó đâu phải là mặt chứ! Rõ ràng là sắc xuân hồng phơn phớt.

Tiểu Lâm Tử rất đắc ý, xem đi, giật mình kinh hãi rồi đúng không!

Quả thật rất khiếp sợ.

Chương Ngọc Bạch kinh ngạc không thôi.

Quách Bình và Trình Vận Chi cũng vô cùng khiếp sợ.

Quách Bình và Trình Vận Chi khiếp sợ là vì không ngờ nữ tử này lại đẹp như vậy! Trước kia bọn họ chưa từng gặp Tiêu Vũ.

Cũng không biết diện mạo của Công chúa trông như thế nào.

Trình Vận Chi không nhịn được nói: “Ta nói này Lão Quách, lần này ngươi phải tìm thời gian biểu diễn trồng cây chuối đi ị thật rồi.”

Tiểu Lâm Tử rất khó hiểu, chuyện này thì liên quan gì đến trồng cây chuối đi ị chứ?

Hơn nữa có thấy kinh không chứ hả!

Lại còn biểu diễn nữa!

Dù Quách Bình muốn biểu diễn, bọn họ cũng không muốn xem!

“Ầy, công tử, lần này ngài lời to rồi, Tạ cô nương này không hề xấu chút nào, ngược lại còn xinh đẹp như vậy!” Trình Vận Chi thấy vui mừng từ tận đáy lòng.

Trên mặt Chương Ngọc Bạch đã không biết phải bày ra vẻ mặt gì bây giờ.

Là vui sướng vì mình đã bán cho một nữ tử không xấu xí?

Hay là phải tức giận vì người ở trước mặt lại chính là Tiêu Vũ?

Chương Ngọc Bạch có cảm giác như mình đang bị trêu đùa, thì ra cho tới tận bây giờ, hắn ta cũng chưa từng chạy ra được Ngũ Chỉ sơn của Tiêu Vũ!

Thấy Chương Ngọc Bạch không nói lời nào.

Tiêu Vũ hơi lo rằng mình đã dọa Chương Ngọc Bạch choáng váng, vì thế nàng nói: “Ầy, Chương Ngọc Bạch, ngươi nhìn thấy ta có vui không?”

Chương Ngọc Bạch cố gắng nhếch khóe môi, muốn nặn ra một nụ cười giả tạo, nhưng không thành công.

Tiêu Vũ nói: “Cho đến lúc này, cuối cùng ta cũng có thể nói thật cho ngươi biết! Ta chính là Tiêu Vũ, ngạc nhiên không vui mừng không?”
Bình Luận (0)
Comment