.
Chương 392: Thái Tử Có Mưu Đồ Làm Loạn Với Ta
Nếu như không ngày đó bị cắt ngang thì không chừng hai người họ đã làm đến bước cuối luôn rồi!
“Bệ…Bệ hạ…” Đúng lúc này Triệu Kiếm vội vàng chạy đến, vừa thấy Vũ Văn Phong đã quỳ xuống đất.
Vũ Văn Phong sốt ruột muốn chuyển sự chú ý của mọi người sang chỗ khác.
Cho dù có nói thế nào đi chăng nữa thì chuyện bị người khác phát hiện ông ta có quan hệ bất chính với Văn Thanh Lan cũng khiến ông ta không biết giải quyết như thế nào.
Ánh mắt Vũ Văn Phong nhìn về phía Triệu Kiếm với hi vọng sẽ chuyển được sự chú ý của mọi người sang chỗ khác: “Không phải ngươi là tùy tùng của Thẩm Hàn Thu sao? Ngươi vội vàng cái gì?”
“Đại nhân nhà ta… Đại nhân nhà ta xảy ra tranh chấp với Thái tử điện hạ.” Triệu Kiếm ấp úng nói.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy mà Thẩm Thống lĩnh và Thái tử điện hạ không đến sao?” Có người kinh ngạc hỏi.
“Vẫn mong bên hạ dời bước qua nhìn một chút.” Triệu Kiếm run rẩy nói.
Tiêu Vũ nghe xong thầm nghĩ khó trách Thẩm Hàn Thu không bay lượn khắp nơi như ruồi.
Triệu Kiếm còn chưa nói xong đã thấy Vũ Văn Thành lảo đảo chạy đến: “Phụ hoàng cứu ta!”
Chỉ thấy phía sau là Thẩm Hàn Thu sát khí ngút trời cầm kiếm đuổi theo Vũ Văn Thành.
Mọi người thấy cảnh này đều kinh ngạc.
Đây là có chuyện gì vậy?
“Thẩm Hàn Thu! Ngươi điên rồi sao? Ngươi cũng biết cầm kiếm chỉ vào Thái tử điện hạ là tội gì mà!” Tân lại bộ Thượng thư Tôn Văn Tuấn thấp giọng nói.
“Đúng là lộn xộn thật!” Tiêu Vũ nhịn không được mà nói.
Lách tách lách tách…
Đây là lúc Tiêu Vũ bỏ dưa hấu trong tay ra để đổi qua hạt dưa rang đường, bắt đầu hành trình gặm hạt dưa của mình.
Rắc rắc rắc rắc, Tiêu Vũ cắn hạt dưa rất có tiết tấu, tiếp tục xem kịch hay.
Thẩm Hàn Thu bị người khác chặn lại.
Vũ Văn Phong nhìn nhi tử y phục không chỉnh tề của mình thì có chút chột dạ, ông ta không biết phải đối mặt thế nào với Vũ Văn Thành, chuyện liên quan đến Văn Thanh Lan cũng không biết giải thích như thế nào mới phải.
Cũng coi như Vũ Văn Phong còn chút nhân tính, vẫn còn quan tâm đến con mình.
Đương nhiên quan tâm bao nhiêu thì không biết.
“Phụ hoàng, ngài phải làm chủ cho ta! Thẩm Hàn Thu muốn giết ta!” Vũ Văn Thành nước mắt đầm đìa nói.
Tiêu Vũ cảm thấy có chút kì lạ.
Rốt cuộc Vũ Văn Thành đã làm chuyện đại nghịch bất đạo gì khiến con chó trung thành nhà Vũ Văn là Thẩm Hàn Thu còn muốn cắn ngược lại chủ nhân vậy?
“Thẩm Hàn Thu! Ngươi nói đi, rốt cuộc chuyện là thế nào?” Trong chuyện này Vũ Văn Phong vẫn muốn làm chủ cho nhi tử mình hơn!
Thẩm Hàn Thu hơi ngẩn người, hắn ta thả kiếm trong tay ra.
Nhưng sát ý trong mắt vẫn không giảm.
Tiêu Vũ không nhịn được mà giơ ngón tay cái ra với Thẩm Hàn Thu, tên nhóc Thẩm Hàn Thu này rất dũng cảm, hơn nữa lại còn trước mặt nhiều người như vậy.
Nói dễ nghe là dũng cảm, nói khó nghe là thằng nhóc thiếu thông minh.
Lúc trước Tiêu Vũ đã phát hiện ra Thẩm Hàn Thu không biết dùng đầu óc.
Xem ra bây giờ càng thấy rõ điều này hơn.
Thẩm Hàn Thu ngây ngẩn.
Hỏi hắn ta vì sao muốn giết Vũ Văn Thành à? Hắn ta nói thế nào bây giờ? Hắn ta nói kiểu gì đây?
Thẩm Hàn Thu chỉ cảm thấy trong tim có một đám lửa đang bị kiềm chế nhưng lại bị một tảng đá lớn chặn lại, không thể nào phun trào được.
Giống như núi lửa bị tích tụ rất nhiều dung nham vậy, nghẹn lại thật khó chịu!
“Thẩm Hàn Thu! Nếu như ngươi không nói ra lí do thì tội hôm nay của ngươi chính là tội chết! Niệm tình ngươi từng có công hộ giá ta tha chết cho ngươi, lưu đày đến Ninh Nam đi!” Vũ Văn Phong lạnh giọng nói.
Tiêu Vũ đần người.
Hạt dưa trong tay lập tức không còn mùi vị.
Có ai hiểu cảm giác một giây trước còn hưng phấn bừng bừng ăn dưa hóng hớt, một giây sau đã phát hiện chuyện mình hóng hớt chuyển đến người mình, nhà còn bị người ta đánh cắp nữa không?
Tóm lại cảm xúc của Tiêu Vũ lúc này chính là như vậy.
Tiêu Vũ cảm thấy không ổn chút nào.
Đi đày cũng được, nhưng có thể đừng đưa thứ đồ chơi đen đủi này đến Ninh Nam được không?
Nàng sợ ô nhiễm không khí ở Ninh Nam!
Thẩm Hàn Thu nghe đến đây thì ngơ người, một lúc lâu sau nghẹn đỏ mặt, cắn răng nói: “Vì…Vì Thái tử điện hạ có mưu đồ làm loạn với ta!”
Tiêu Vũ nghe xong thiếu chút nữa cười phun hạt dưa ra ngoài.
Còn có chuyện gì có thể kì lạ hơn được nữa không?
Đầu tiên là Vũ Văn Phong và Văn Thanh Lam gian díu với nhau, sau đó là Vũ Văn Thành thầm thương trộm nhớ Thẩm Hàn Thu?