.
Chương 424: Công Chúa Không Trách Ta Sao
Tiêu Vũ chờ đến buổi tối, trong cửa hàng son phấn không còn ai mới ra khỏi không gian, đi tìm Tô Lệ Nương trước.
Khi màn đêm buông xuống cũng chính là lúc xóm làng chơi sầm uất nhất.
Xuân Tâm lâu mà Tô Lệ Nương kinh doanh tuy rằng mới khai trương chưa được bao lâu, nhưng bây giờ đã là hoa lâu náo nhiệt nhất Thương Ngô.
Lúc Tiêu Vũ đi vào, trong Xuân Tâm lâu tràn ngập khói nước.
Vốn dĩ hoa lâu nên là một nơi tiếng người ồn ào, nhưng mỗi vị khách bên trong Xuân Tâm lâu cứ như ai ai cũng không dám thở mạnh.
Mỗi người đều nín thở tập trung tinh thần quan sát màn biểu diễn trên đài cao.
Chỉ thấy trên đài có một vũ nương, thân hình nàng ấy uyển chuyển, trên đầu mang khăn che mặt bằng châu ngọc, khiến người ta không thấy rõ mặt mũi của nàng ấy cho lắm.
Nhưng chỉ từ tư thái kia, kỹ thuật nhảy xinh đẹp kia, còn có nét quyến rũ cứ như trời sinh đã có kia cũng đã đủ khiến người khác phải si mê.
Tiêu Vũ tìm một chỗ ngồi xuống quan sát.
Chờ vũ nương kia xuống đài, đổi lại là những người khác đi lên, nàng mới đi ra phía sau đài.
“Đây là hậu đài, người không có phận sự không được đi vào.” Lập tức có người ngăn cản Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ khẽ ho một tiếng.
Vũ nương bên trong lập tức mở miệng nói: “Đây không phải người không có phận sự.”
Nói xong vũ nương kia đi tới, dẫn Tiêu Vũ đi ra phía sau.
Chờ đến chỗ không người, vũ nương cũng tháo khăn che mặt trên mặt xuống, để lộ gương mặt khuynh thành tuyệt sắc của Tô Lệ Nương.
Tô Lệ Nương nở nụ cười vô cùng phóng khoáng: “Thất lễ với Công chúa rồi, nhưng khách nhân đều ở đó chờ xem ta biểu diễn, ta thật sự không thể thoát thân được.”
Tiêu Vũ rất thấu hiểu: “Không sao.”
Tô Lệ Nương quan sát vẻ mặt của Tiêu Vũ, muốn nhìn ra một chút không tán thành từ trên mặt của nàng.
Nhưng Tiêu Vũ đã bắt đầu khen ngợi: “Ngươi nhảy đẹp lắm.”
Nếu đổi lại là một triều đại khác, Tô Lệ Nương tuyệt đối có thể ra mắt với cấp bậc thần tượng.
Tô Lệ Nương không nhịn được hỏi: “Công chúa không trách ta sao?”
Tiêu Vũ nhìn Tô Lệ Nương, vô cùng nghi hoặc hỏi: “Ta trách ngươi cái gì?”
Tô Lệ Nương nói tiếp: “Bất kể nói thế nào thì ta cũng là phi tử của phụ hoàng ngươi, ta... như vậy, trong mắt một số người chắc là loại đồi phong bại tục, làm tổn hại đến uy nghiêm của hoàng tộc Tiêu thị nhỉ?”
Tiêu Vũ nghe nàng ấy nói thế thì phì cười một tiếng: “Đại Thanh đã sụp đổ rồi*!”
(*Một câu nói vui ý chỉ thời đại phong kiến đã kết thúc, không còn những tư tưởng cổ hủ đó nữa.)
Tô Lệ Nương mờ mịt: “Đại cái gì cơ?”
Lúc này Tiêu Vũ mới ý thức được mình nhất thời lỡ miệng, lập tức nói: “Ý của ta là, hoàng tộc Tiêu thị đã mất nước, phụ hoàng ta cũng đã qua đời, ngươi tự do rồi!”
Vừa rồi nàng nói Đại Thanh đã sụp đổ rồi là vì kiếp trước mọi người luôn dùng những lời này để chế nhạo một vài tập tục cũ thời phong kiến.
Tô Lệ Nương ở Xuân Tâm lâu, chỉ biểu diễn một chút vũ đạo chứ không phải bán mình thật.
Hơn nữa điệu nhảy của nàng ấy rất có tính nghệ thuật, thật sự không có gì đáng để công kích.
Sau khi Tô Lệ Nương nghe xong thì rất cảm động: “Ta biết ngay Công chúa không giống với những người khác mà!”
“Lúc trước Công chúa hủy hôn với Ngụy Vương, lựa chọn Vũ Văn Thành đã cho thấy Công chúa không phải người theo khuôn phép cũ, chỉ có điều ánh mắt của Công chúa hơi tệ, vậy mà lại nhìn trúng người của Vũ Văn gia.” Tô Lệ Nương tiếp tục nói.
Tiêu Vũ nghe thấy thế cũng có chút tán thành.
Thật ra Tiêu Vũ tiền nhiệm cũng không tệ, chỉ là ánh mắt hơi kém một chút, hay nói cách khác là Tiểu Công chúa được sủng ái từ nhỏ, kinh nghiệm sống chưa nhiều, rất dễ bị người ta lừa gạt.
Đừng nói là thời đại này, cho dù là hiện đại cũng có không ít tiểu cô nương thiếu kinh nghiệm sống bị một vài người có ý đồ xấu lừa gạt.
Tô Lệ Nương thấy Tiêu Vũ không ghét chuyện mình nhảy múa cũng nói ra mấy câu chân thành: “Trước khi vào cung, giấc mộng của ta chính là làm nữ tử giang hồ, lúc nhảy múa có người đến xem. Nếu có người dám động tay động chân với ta, ta có thể cho người ta phế kẻ đó luôn! Sau này vào cung, trong cung nhiều quy tắc, Dung Phi lại cứ nhìn ta chằm chằm.”
Nhắc tới chuyện này, Tô Lệ Nương thuận miệng nói: “Không ngại nói cho ngươi biết, thật ra ban đầu ta cũng không thích phụ hoàng của ngươi đến vậy, chỉ là sau khi vào cung, vì làm trái quy tắc bị Dung Phi phạt mấy lần.”